Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới

Chương 29: Tẩy Tủy Đan



Kong nhìn một đống lớn đồ trong cửa hàng mà hoa hết cả mắt.

Cái nào cũng thích, cũng muốn sở hữu. Bất quá chỉ có thể chọn được một thứ, và cậu cũng không phải đắn đo suy nghĩ nhiều.

Tẩy Tủy Đan: 5000 Điểm Vạn Giới.

Mô tả: Tuy là đan dược nhất phẩm sản xuất hàng loạt của các môn phái tu tiên cấp trung nhưng vẫn được bảo đảm an toàn vệ sinh cùng dược liệu chứa bên trong. Chú ý! Đan dược này chỉ có tác dụng với phàm nhân lần đầu sử dụng.

Hiệu quả: Tẩy kinh phạt tủy, loại bỏ các loại bệnh tật, tạp chứng của người sử dụng. Tăng cường bốn chỉ số tùy theo căn cốt của người sử dụng. Thấp nhất là ba điểm, cao nhất là hai mươi điểm.

Tác dụng phụ: Sẽ hơi đau nhức khó chịu.

Thứ đắt nhất trong cửa hàng, đồng thời cũng là thứ vừa mới nhìn thấy Kong liền muốn mua ngay lập tức.

Cậu chỉ chăm chú duy nhất vào dòng chữ “Loại bỏ các loại bệnh tật”.

Cái này không phải nói rằng sẽ có thể chữa được bách bệnh của phàm nhân sao? Đan dược xuất xứ từ tu chân giới a.

*Tinh! Mua thành công “Tẩy Tủy Đan”.

Điểm Vạn Giới: 5300.

Chỉ chớp mắt sau khi thông báo hệ thống vang lên, trên tay Kong lúc này đã nhiều ra một cái hộp gỗ tinh xảo màu đỏ sậm lớn cỡ nắm tay. Bên ngoài hộp hỗ không trạm khắc gì, nhưng vừa thấy liền biết là đồ vật bất phàm.

Tay Kong hơi run run nắm chặt hộp gỗ trong tay: “Đại ca. Thứ này đem ra thế giới thực sử dụng có được không?”

“Hoàn toàn có thể. Người chơi sau khi được số liệu hóa sẽ sử dụng được toàn bộ vật phẩm của Vạn Giới tại thế thế giới thực theo quy tắc.”

Xếp hạng E: 100% tổng thực lực.

Xếp hạng D: 90% tổng thực lực.

Xếp hạng C: 80% tổng thực lực.

Xếp hạng B: 70% tổng thực lực.

Xếp hạng A: 60% tổng thực lực.

Xếp hạng S: 50% tổng thực lực.

Như vậy có nghĩa là Kong có thể vận dụng 100% tổng thực lực của nhân vật trong vạn giới ở ngoài thế giới thực và ngược lại. Đồng nghĩa, hiện tại chính là thời điểm tốt nhất để sử dụng Tẩy Tủy Đan với tối đa 100% dược liệu.

Kong lòng nóng như lửa đốt, cậu vội vàng bỏ hộp gõ chứa đan dược vào trong balo rồi lập tức điểm vào ô biểu tượng đăng xuất trên màn hình đồng hồ.

Một lát sau...

Ngồi trong phòng khách lúc này chỉ có duy nhất một mình Trương Tam Phong.

Trong tay cậu cầm hộp gỗ từ từ mở ra.

Chỉ một khe hở bé xíu, mùi thuốc nồng tràn ra ngập cả căn phòng.

Một viên thuốc màu đen thui cỡ hòn bi ve nằm gọn bên trong lớp lụa đỏ.

“Đây là Tẩy Tủy Đan trong truyền thuyết sao?”

Trương Tam Phong nhìn viên đan dược không giống trong tưởng tượng của bản thân cho lắm. Bất quá, hệ thống đã bảo đảm nên cậu cũng chẳng nghĩ nhiều liền bỏ tọt vào trong miệng, nhấp thêm miếng nước như uống thuốc tây đồng dạng.

Lại một hồi trôi qua.

Cơ thể Trương Tam Phong chẳng cảm thấy có gì thay đổi cả.

Trương Tam Phong: “???”

Còn đang tính chửi em gái bọn làm thuốc thì đột nhiên tại ví trí bụng truyền tới một luồng nhiệt nóng bỏng.

Trương Tam Phong chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi lăn ra đất mà bất tỉnh nhân sự.....

“Chị Nguyệt, tên kia là người như thế nào? Tại sao không dưng lại cho chị một khoản tiền lớn như vậy?”

“Có phải thằng khốn đó muốn...”

“Tiên sư nó, đợi em ra viện sẽ đập cho thằng đó một trận!”

Thanh niên người đầy cơ bắp nằm trên giường bệnh hung hăng chửi rủa người nào đó.

Cô gái xinh đẹp đang gọt trái cây bên cạnh nghe thấy thế tức giận mắng: “Em câm miệng lại! Đó là cách mà em cảm ơn người đã giúp mình sao?”

“Nếu anh ấy có ý đồ với chị thì đã làm ngay vào cái tối hôm đó rồi.”

“Chị...”

“Đừng có nói nữa. Nằm yên đấy mà tĩnh dưỡng đi!”

Dứt lời Nguyệt bỏ mặc cậu em trai ở trong phòng hồi sức, tự mình cầm lấy túi sách rồi rời khỏi bệnh viện.

Trở ra cổng chính, cô dừng lại lấy điện thoại ra để gọi Grab.

Không mất bao lâu, một chiếc ô tô sơn màu xanh lá cây với logo Grab xuất hiện.

Nguyệt mở cửa xe ngồi vào ghế sau nói: “Đua cháu tới địa chỉ này.”

Người trung niên tài xế vừa nghe xong cũng hỏi lại: “Đi xa như vậy sao?”

Cố biết là ông chú tài xế lo lắng điều gì. Rút ra một tờ polime mệnh giá năm trăm ngàn.

“Tiền đặt cọc, tới nơi sẽ thanh toán nốt.”

Chính là có tiền liền dễ làm việc, thái độ của ông chú quay ngoắt một trăm tám chục độ, niềm nở cười đáp.

“Ngồi vững, chưa tới một tiếng là sẽ tới nơi.”

Nguyệt cũng không để ý tới ông chú tài xế, cô lấy trong túi xách ra dụng cụ trang điểm rồi tự make up ngay trên xe.

Còn về trung niên tài xế kia quả nhiên là người lão luyện, đường xá tại cái thủ đô này hoàn toàn nằm trong tay ông chú.

Chiếc xe Grab băng băng chạy vèo vèo trên đường phố, bao nhiêu chốt, camerra giao thông đều là muỗi. Ngay cả đèn đỏ ông chú cũng vượt năm sáu cái rồi.

[Đồng Bằng Sông Hồng! Thứ Hai, Ngày 1 Tháng 3 Năm 2021.]

[Đầu tháng đầu tuần chúc các bạn hữu sức khỏe dồi dào a.]

[Về phần Map sau. Mình đang phân vân không biết có nên cho sắc vào hay không?]

[Hay là bỏ phiếu a. Chương này 10 lượt thích là đồng ý. 20 lượt thích là sắc nhẹ. 30 lượt thích là sắc vừa. 50 lượt thích là sắc cao. 100 lượt thích là sắc nặng.]

[3500]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.