Sau mười mấy phút, chuyến tầu điện đã đi tới điểm cuối.
Một không gian rộng lớn gấp mấy lần căn hầm bên dưới biệt thự lúc đầu, nơi đây có rất nhiều cột trụ khổng lồ trèo trống, bên dưới những thùng phi bằng thép với logo Umbrella xếp ngăn nắp thành từng hàng dài, cũng không biết là bên trong chứa thứ gì.
Cả đội rời tàu, phân bố thành các nhóm nhỏ hai người một, tản ra xung quanh kiểm tra khu vực.
“An toàn!” Cô gái đi đầu kiểm tra xác nhận xong đưa tay lên ra ám hiệu.
“Nơi nãy cũng không có gì bất thường.”
“Nơi này cũng thế.”
Sau khi xác nhận khu vực hầm an toàn, cả đội tụ tập lại trước cánh cửa thép dẫn vào bên trong khu phức hợp Tổ Ong.
“Mở cánh cửa đó ra!”
Tiếp nhận mệnh lệnh của đội trưởng, nam Hacker gật gật đầu lại gần cánh cửa thép.
Cô gái mất trí nhớ vẫn một mực im lặng, lúc này bỗng nhiên tiến lại cạnh vị đội trưởng nói.
“Này, hãy nói các anh là ai. Và chuyện gì đang diễn ra?”
Thế nhưng da đen đội trưởng vẫn chăm chú nhìn nam hacker đang mở cửa không trả lời.
Thấy thế cô liền đập vai hắn, nặng giọng nói như ra lệnh: “Nói đi!”
Hắn ta nhìn cô một chút, cuối cùng vẫn thỏa hiệp đáp: “Tôi và cô có cùng một ông chủ. Cùng làm việc cho tập đoàn Umbrella. Biệt thự bên trên là lối vào khẩn cấp của Tổ Ong. Cô và anh ta là nhân viên an ninh, bố trí ở đây để canh gác lối vào đó.”
“Còn thứ này?” Cô thao chiếc nhẫn vàng trong tay ra nói.
“Đây là hôn nhân giả. Chỉ là một phần ngụy tạo để bảo vệ bí mật của Tổ Ong.”
Kong đứng bên cạnh cũng vểnh tai lên nghe ngóng, trong lòng thầm tiếc rẻ.
“Cô gái này thật đẹp, ba vòng hoàn hảo. Xuyên sớm một chút thì ngon, đáng tiếc thật.”
Theo như nội dung cốt truyện thì người vợ trên danh nghĩa này của Kong sẽ có một màn mây mưa vô cùng cuồng nhiệt trước khi đi trộm T Virus.
Matthew chen miệng hỏi: “Tổ Ong là gì?”
Tên đội trưởng liếc mắt nhìn một cái uy hiếp, nói rằng đừng có nhiều lời.
“Cho họ xem đi.”
Người bên cạnh gật đầu, mở máy tính cầm tay lên cho ba người Matthew xem sơ đồ của Tổ Ong.
Trên màn hình máy tính hiện lên bản đồ lập thể của toàn bộ kiến trúc. Bắt đầu từ mô hình 3D của biệt thự đội trưởng da đen bắt đầu giảng giải.
“Thành phố Raccoon, trung tâm đô thị gần nhất. Đây biệt thự nơi chúng tôi tìm ra mấy người, và từ đó dùng tàu điện dẫn đến Tổ Ong. Tổ Ong ở trong lòng đất, dưới những đường phố của thành phố Raccoon.”
“Một cơ sở nghiên cứu tối mật thuộc quyền sở hữu và điều hành của tập đoàn Umbrella. Tổ Ong là nơi hơn năm trăm kỹ thuật viên, bác học và các nhân viên liên quan làm việc. Họ sống và làm việc dưới mặt đất, công trình nghiên cứu của họ rất quan trọng và tất nhiên là tuyệt mật.”
“Tại sao tôi không nhớ gì cả?” Cô gái mất trí nhớ nghi hoặc hỏi.
Đội trưởng đáp: “Tổ Ong có cơ cấu phòng vệ riêng. Tất cả đều là do vi tính điều khiển. Một chất khí đã được thả ra trong biệt thự, đầu tiên là gây bất tỉnh kéo dài đến bốn tiếng. Tác dụng phụ cũng rất đa dạng, bao gồm cả mất trí nhớ.”
“Bao lâu?”
“Cũng còn tùy, nhanh thì một giờ, lâu thì một ngày hoặc một tuần.”
“Vậy nơi này bị tấn công?”
“Tình hình có vẻ còn rắc rồi hơn thế.”
Đội trưởng còn chưa có nói hết câu thì nam hacker đã báo cáo: “Đội trưởng, ta đã vào được trong Tổ Ong.”
Cả nhóm tập hợp lại hai bên trái phải của cánh cửa thép ở vị trí lối vào.
Cánh cửa thép từ từ được nâng lên, bên trong hoàn toàn tối đen như mực.
“J.D”
Nghe đội trưởng gọi tên mình, J.D liền hiểu, anh ta đeo thiết bị nhìn ban đên lên rồi tiến vào bên trong.
J.D cầm chắc súng trong tay, từng bước cẩn thận di chuyển dò xét bên trong.
“Được rồi! An toàn.”
Nam nhân viên y tế trong nhóm kiểm tra thông số hiển thị trên thiết bị cầm tay cũng báo cáo.
“Khí độc đã tan hết.”
Lúc này cả nhóm mới toàn bộ đi vào bên trong, đèn điện cũng được thắp sáng.
Kong cùng hai người Matthew theo vào sau cùng, cậu cực kỳ cảm khái kiến trúc của nơi này. So với nhìn trên màn ảnh với thực tế thì nó còn khổng lồ hơn rất nhiều lần.
Vách tường treo vô số màn hình, thiết kế tựa như một ô cửa kính nhà cao tầng thông thường.
“Tạo cảm giác có trời xanh mây trắng thế này, làm việc dưới đất cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.”
Trong khi Kong đi thăm quan thì nhóm mấy người đội trưởng đã mở được cửa thang máy ra.
J.D ném một cây pháo sáng xuống bên dưới dò đường.
Dây cáp đã bị đứt, khoang thang máy rơi tự do bẹp dúm ở dưới đáy.
“Phải đi thang bộ thôi.”
Cả nhóm lại chạy thang bộ, Kong rất là không tình nguyện đi theo, miệng há hốc ra thở dốc.
“Cái thân thể bệnh tật chết tiệt này.”
Mang bệnh nan y trong người, tuy rằng vào bên trong các thế giới khác sẽ không phát tác, nhưng mà nó vẫn kéo giảm thể lực, cùng sức lực của cậu xuống.
“Tình hình thế nào rồi?”
“Red Queen đang nhắm vào chúng ta, nó biết ta đang ở đây.”
Kong nghe xong bĩu môi khịt mũi. Rõ ràng đến thế rồi còn nói, không nhìn xem khắp nơi đều gắn camera sao? Mà kể ra nhân vật chính cũng rõ an nhàn. Từ đầu hành trình tới giờ chỉ toàn có đi theo sau, không cần phải chiến đấu, những nguy hiểm đều do nhóm lính đỡ cả.
“Chiếu theo tình hình như này thì chỉ cần giả ngu mất trí nhớ, chờ hết ba giờ đồng hồ là được rồi.”
Kong rất là nghe lời, cậu an phận thủ thường lẽo đẽo đi sau không nói năng gì. Nhưng mà cô gái mất trí nhớ kia thì ngược lại.
“Red Queen là gì?”
Dường như đã quen với cách hỏi của cô, da đen đội trưởng nói ra những gì mà bản thân biết.
“Trí thông minh nhân tạo cao cấp. Nó là máy tính quản lý cả Tổ Ong.”