Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện

Chương 119: Sướng Khoái Cực Độ





Qua nửa canh giờ tiếp theo, tiểu huynh đệ của Vũ Thiên đã một lần nữa có giật dữ rồi rồi, sau khi nhấp thêm khoảng một trăm cú thật nhanh thật mạnh nữa vào âm động của Tố Nhi, lúc này nhân vật chính của chúng ta mới lần nữa tưới tiêu cho u cốc của nàng.

Sau sáu lần được Vũ Thiên bơm đầy âm động, Tố Tố đã có chút chịu không nỗi nữa rồi…
Nàng nhanh chóng rời khỏi người Vũ Thiên, sau đó nằm ở bên cạnh nam nhân của mình bắt đầu nghỉ ngơi một thoáng.

Thấy hành động này của Tố Nhi, Uyển Nhi biết đã đến lượt mình rồi, nàng rất nhanh tiến đến thay thế vị trí của Tố Tố lúc trước, dùng tiểu thủ của bản thân tách đôi cánh hoa của mình ra.

Để co tiểu huynh đệ của Vũ Thiên nhắm chuẩn cô bé của bản thân (để cho đầu quy của hắn kề sát cua bé của nàng”, Uyển Nhi cũng không có để ít một ít chất dịch còn động lại trên côn thị của Vũ Thiên sau khi song tu cùng Tố Nhi, bất chợt nàng ngồi xuống trên người hắn thật nhanh:
“Ót một cái”
Nàng và nam nhân của mình đã hòa cùng một thể rồi, với động tác để cho côn thịt của nam nhân mình yêu tiến vào một cách thô bạo như thế, đã khiến Phương Uyển sướng khoái vô cùng, không kiềm chế được mà rên lên”
“Á á á…
Ư ư ư…
Thiếp sướng quá chàng ơi, động đi chàng, cho tiểu huynh đệ của chàng di chuyển trong thiếp đi”.


Cảm nhận được sự rạo rực từ nữ nhân của bản thân và ham muốn của nàng, Vũ Thiên cũng không muốn để nàng khó chịu quá lâu, vội vàng để cho côn thịt của mình cực nhanh cực mạnh ra vào âm động của nàng.

Với cách thức song tu nồng nhiệt này của cả hai, tiếng va chạm da thịt, những âm thanh xuân sắc lần nữa đã vang vội khắp Long Tiên Giới:
“Ưm ưm ưm…
Thật là sướng, thật là tuyệt, côn thịt của chàng thật là tuyệt vời, thiếp yêu chàng chết mất, làm thiếp cảm thấy sướng khoái hơn nữa đi chàng ơi…
Bạch bạch bạch…
Nam nhân của nàng cũng cảm thấy rất sướng a, được ta sẽ làm cho nàng cảm thấy dục tiên dục tử luôn”.

Tiến đó hai tay của Vũ Thiên đã túm lấy đôi gò bồng đào của nàng rồi, không ngừng biến chúng thành muôn hình vạn trạng.

Cảm nhận được sự kích thích gia tăng, Phương Uyển cũng càng thêm ra sức nhúng trên người nam nhân của mình, để cho côn thịt của hắn đâm thật sâu vào hoa tâm của nàng.

Sau một canh giờ sau, bỗng nhiên Uyển Nhi rên lên thật to:
“Ư ư ư…
Thiếp ra rồi, chàng ra cùng thiếp đi”.

Như nàng mong muốn, Vũ Thiên sau khi thúc những cú cuối cùng vô cùng nhanh vô cùng mạnh vào cô bé nàng, đã hét lên một tiếng:
“Aaaa”
Cự kỳ sướng khoái, rồi cũng bơm đầy thứ chất lỏng kia vào âm động Tố Nhi.

Mấy canh giờ ở trong tư thế song tu cưỡi ngựa này, Vũ Thiên đã có chút chán rồi, hắn và nàng vội cùng nhau chuyển sang một tư thế song tu khác.

Nhân vật chính của chúng ta, để cho Uyển Nhi dùng hay tay và hai đầu gối chống lấy mặt đất, còn bản thân Vũ Thiên thì ở phía sau, lần nữa để cho tiểu huynh đệ của mình tiến vào âm động của nàng.

Sau đó lại tiếp tục để cho nó như một cái máy không ngừng ra rồi lại vào trong cô bé của nàng, nhân vật chính và nàng ở trong tư thế này tiếp tục song tu.

Đúng lúc này Tố Nhi cũng đã nghỉ ngơi xong rồi, nói ra mọi người sẽ có chút không tin, nhưng nhờ tác dụng của Phương Linh Quyết, bây giời đôi cánh hoa của Tố Tố đã không còn nhầy nhụa nữa rồi, nó đã trở lại hồng hào như lúc chưa bắt đầu song tu.

Thấy nam nhân của bản thân và Phương Uyển tỷ vẫn đang ở trong tư thế kết hợp, khiến cơn ham muốn của nàng một lần nữa được kích thích ra.


Không kiềm chế được bản thân, Tố Nhi ngay lập tức tiến đến bên cạnh hai người, lần nữa tham gia vào cuộc song tu này.

Trong Long Tiên Giới một màn nhất long chiến song phượng lần nữa được tái diễn.

Lúc này vì muốn cho Vũ Thiên và Uyển Nhi đạt được nhiều khoái cảm và kích thích hơn, đồng thời cũng muốn đến lượt mình nhanh hơn…
Nên Tố Tố ngay lập tức ngay lập tức dùng đôi tiểu thủ của bản thân bắt lấy đôi ngực sữa của Phương Uyển, tiếp đó không ngừng xoa nắn chúng…
Sau đó Tiểu Tố cũng tiếp tục dùng lưỡi của mình, không ngừng kích thích lấy xương quai xanh, cùng cổ và tai Uyển Nhi…
Đang trong lúc rên la, Phương Uyển bỗng nhiên cảm thấy hành động này, vội hướng về Tố Tố, có chút khó khăn nói:
“Ư ư a a… Tố Nhi muội mau dừng lại ư ư a a nếu tiếp tục như thế tỷ điên dại mất…
Thật sự là quá mức kích thích rồi”.

Nghe những lời này của Phương Uyển tỷ, Tố Tố vội đáp:
“Muội muốn nữa rồi, tỷ nhượng huynh ấy cho muội thêm một chút nhé”.

Nghe vậy Uyển Nhi vừa rên vừa nói:
“Ưm ưm ưm, như thế cũng được, chờ tỷ ra đã nhé… Hưm hưm hưm”.

Phương Uyển giảng xong, Tố Nhi vui vẻ đáp:
“Như thế cũng được a”.

Bất chợt vào lúc này, Uyển Nhi bỗng nhiên hét lên:
“Vũ Thiên chàng mau dừng lại a, như thế mà là vượt qua quá mức rồi… A a a”.

Sau tiếng hét này của nàng, là từng âm thanh:
“Chát chát chát, bạch bạch bạch”
Đang không ngừng vang lên, thì ra ngoài tiếng va chạm da thịt của cả hai, thì lúc này Vũ Thiên còn đang dùng tay mình thao vào đôi kiều đồn phong mãn của nàng tạo ra nhưng thanh âm còn lại kia.

Dưới sự phối hợp của nhân vật chính và Tố Tố, Phương Uyển đã kiên trì không được lâu, chỉ sau mười lăm phút nàng đã rên lên một tiếng:

“Ưm.

mmmm.

.


Thật lớn, rồi đã bắt đầu phun triều rồi, lúc này Uyển Nhi cũng đã kiệt sức rồi, hai mắt khép hờ lại, mặc kệ mọi chuyện xung quanh, nằm sấp trên y phục của Vũ Thiên và Tố Nhi lặng yên cảm nhận những khoái cảm mà lần song tu này mang lại.

Thấy Uyển Nhi tỷ đã không còn tiếp tục được nữa, Tố Nhi ngay lập tức cũng ở trong tư thế trước đó của Phương Uyển.

Sau đó lần nữa để Vũ Thiên đưa côn thịt của hắn vào trong âm động nàng…
Lần nữa cảm nhận được loại khoái cảm này, khiến cho Tố Nhi hưng phấn vô cùng, thấy Phương Uyển đang nằm mê mang ở cạnh đó, Tố Tố cũng không có để tỷ ấy được yên, nàng vậy mà úp mặt mình vào đôi cánh hoa của Uyển Nhi tỷ, không ngừng dừng lưỡi mình kích thích lấy trái dâu nhỏ của Phương Uyển, cũng như uống lấy thứ chất lõng màu trắng đục vẫn đang không ngừng chảy ra từ trong âm động của nàng.

Đang trong cơn mê mang, Đông Phương Uyển cũng phải ngay lập tức mở to đôi mắt của mình ra, khi cảm nhận được hành động này.

Khi thấy là Tiểu Tố đang giúp mình sướng khoái, nàng cũng không có từ chối, mà vẫn tiếp tục nằm yên ở đó mà hưởng thụ, miệng thì vẫn phát ra những tiếng rên:
“Ư ư a a”
Hòa nhịp cùng tiếng rên của Tố Nhi.

Thấy hai người nữ nhân của mình hòa thuận vô cùng, Vũ Thiên cũng rất là vui vẻ khi chứng kiến cảnh này, sau đó hắn lại tiếp tục ở phía sau để cho côn thịt của mình không ngừng ra vào âm động Tố Tố.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.