Trở lại với đoàn người của nhân vậy chính, lúc bấy giờ bọn họ cũng không biết việc bại trận của phe nhân loại.
Từ Lúc trời sáng mọi người nhanh chóng thu lại liều trại của mình, cho đến hiện tại mọi người vẫn trong tình cảnh của ngày hôm qua, chầm chậm tiến sâu vào khu rừng.
Bỗng nhiên lúc này đám Phệ Thiên Thần Long không còn bao vây đoàn người của Vũ Thiên nữa, mà đột nhiên nhường ra một con đường, để bọn họ có thể cấp tốc tiến về phía trước…
Đi thêm năm trăm thước nữa, đoàn người ngay lập tức nhìn thấy, một nữ nhân nhan sắc mỹ miều, dường như đang ở nơi đây chờ đợi bọn họ.
Thấy nhóm người của nhân vật chính, vị mỹ nhân này mới cất giọng nói ngọt như mật ong của mình lên tiếng:
“Tất cả hành động cử chỉ lời nói của các vị từ khi tiến vào bí cảnh cho đến bây giờ, tiểu nữ đều biết được hết rồi.
Nên mới ở đây chờ đợi mọi người”.
Không cảm thấy sự ác ý trên người nàng, Tố Nhi mới lên tiếng hỏi (lúc này bốn vị cung phụng vẫn phi thường cảnh giác):
“Vị tỷ tỷ này đây không biết vì sao chờ đợi chúng ta, có thể cho mọi người biết phương danh để tiện xương hô có được hay không”.
Người nữ nhân này mỉm cười đáp:
“Xin thứ lỗi cho tiểu nữ, ta tên là Tử Điệp, mọi người vẫn thường gọi là Điệp Nhi, còn về lý do đợi ở đây là muốn cùng mọi người thương lượng một việc”.
Tố Tố lại hỏi tiếp:
“Là việc gì?”
Điệp Nhi đáp:
“Thật ra tiểu nữ là một con Phệ Thiên Thần Long thập cấp, may mắn ăn một gốc hóa hình thảo mới có được hình dạng như bây giờ, lần này tìm đến các vị, là muốn mong tìm đường sống cho hơn một nghìn hai trăm đồng loại của tiểu nữ đang có mặt tại nơi đây”.
La chấp sự hướng vệ vị nữ nhân này nghi vấn:
“Vì sao lại tin tưởng chúng ta có thể giúp được ngươi?”
Người mỹ nhân này chỉ tiểu thủ của mình hướng về nhân vật chính rồi đáp:
“Vì Tử Điệp tin lời nói của vị tiểu ca này (dù sao yêu thú vẫn là sinh mạng), cũng như hạnh động của các vị từ khi tiến vào bí cảnh cho đến giờ, mọi người vẫn chưa ra tay diệt sát một cái đồng loài nào của tiểu nữ cả”.
Lúc này Vũ Thiên và Tiểu Loli đã có một đống nghi hoặc trong đầu rồi, hắn không nhịn được lên tiếng hỏi:
“Không phải loài Phệ Thiên Thần Long rất tàn bao sao? Chuyên đi săn bắt nhân loại và những loài yêu thú khác làm thức ăn để đề thăng tu vi… Nhưng bây giờ sao lại như thế?”
Tử Ngọc nhìn thấy vẻ không tin tưởng, trong ánh mắt của nhóm người nhân vật chính, sau đó thở dài một tiếng rồi mới giảng:
“Qua vô số năm bị nhốt trong cỗ bí cảnh này, một số tổ tiên kiệt xuất của tiểu nữ đã ngộ ra, nếu như Phệ Thiên Thần Long vẫn còn tàn bạo như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đến tai họa diệt loài mà thôi.
Điều này đã dẫn đến mâu thuẫn cực kỳ gây gắt trong loài, dẫn trong loài Phệ Thiên Thần Long trong bí cảnh này chia thành hai phe, một bên vẫn như củ lấy săn giết làm phương thức đề thăng tu vi, bên còn lại thì thay đổi biện pháp tu luyện không còn săn giết yêu thú hay nhân tộc nữa, bắt đầu học tập cách hấp thu linh khí trong thiên địa, cũng như linh thạch.
Tuy thời gian đầu có chút khó khăn, nhưng qua vô số tuế nguyệt, tổ tiên chũng ta cũng đã sáng tạo ra một loại công pháp cho riêng chủng tộc của mình.
Giúp phe chúng ta vững chắc phương hướng tu luyện này”.
Nghe những gì nàng nói giảng lượt, nhân vật chính đã hiểu phần nào, lên tiếng cảm khái:
“Tổ tiên của Điệp Nhi quả thật liệu việc như thần, hiện tại bên ngoài đã không con bóng dáng của Phệ Thiên Thần Long nữa rồi”.
Nghe những lời nói này của nhân vật chính, Tử Điệp run rẫy toàn thân, có chút đứng không vứng, nghẹn ngào hỏi:
“Tại sao lại như vậy?”
Vũ Thiên khẽ than rồi mới đáp:
“Haiz chuyện này là do hung tính của tộc nhân nàng dẫn đến, hay do sự tham lam của con người mà ra, ta cũng không biết nữa, chỉ biết vô số năm trước, những cường giả đứng đầu của Vị Diện này đã liên hợp với nhau, thanh trừ sạch sẻ Phệ Thiên Thần Long”.
Điệp Nhi lúc này khiếp sợ khôn cùng nói:
“Vậy chuyện này các vị còn có thể giúp chúng ta được nữa không?”
Nàng tiếp tục giảng:
“Chỉ cần mọi người giúp chúng ta, cho dù trả giá như thế nào Tử Điệp cùng mọi cá thể trong loại cũng sẳn sàng tiếp nhận”.
Nói xong nàng đã quỳ xuống trước mặt đoàn người của Vũ Thiên, thấy vậy Ái Hoa Tiên Tử vội vàng đỡ nàng dậy, rồi mới lựa lời an ủi Điệp Nhi:
“Không sao nữa đâu, bây giờ yêu tộc và nhân loại đã hảo hảo sinh sống với nhau rồi, chuyện này Kinh Thiên Thương Hội nhất định, sẽ đứng ra nói chuyện thay cho tất cả cá thể thuộc phe này của muội”.
Nhìn thấy nét thật lòng trong ánh mắt của Ái Hoa, Tử Điệp mới yên lòng phần nào.
Tiếp đó mới thắc mắt về mục đích lần thăm dò bí cảnh này:
“Chẳng hay mọi người tiến vào bí cảnh là tiềm kiếm thứ gì?”
Tiên Tử tiếp tục trả lời:
“Lần này bọn tỷ (Ái Hoa nhận thấy tuổi tác của mình lơn hơn nên xưng tỷ) tiến vào đây, là muốn tìm một đoàn dị hỏa, dược liệu cùng tư nguyên tu luyện.
Cũng dự định tìm mỏ linh thạch nữa, nhưng mà nghe Điệp Nhi nói phương pháp tu của phe mình, chắc linh thạch ở nơi đây sớm đã chẳng còn rồi”.
Tử Điệp nghe đến hai từ dị hỏa, lẩm bẩm một lúc rồi mới nói:
“Muội biết nó ở đâu, để Diệp nhi dẫn đường cho mọi người đi lấy nó, dù sao thứ đó cũng rất nguy hiểm đối với yêu thú như chúng ta, mọi người cứ tùy tiện cầm nó đi là được.
Còn về dược liệu có trong bí cảnh thì Ái Hoa tỷ và những người có mặt ở đây, thích thì cứ hái, dù sao bọn muội ăn chúng cũng không có ít lợi gì cho mình”.
Nói xong Tử Diệp đã tiến về phía trước mở đường cho đoàn người.
“---”
Trải qua một trận chiến với Phệ Thiên Thần Long, hai cường giả có tu vi Thiên Phú Tiên của Thiên Phú Học Viện đã chịu một ít ngoại thương rồi (hai sư thúc của Thảo Vân) tuy không ảnh hưởng nhiều đến chiến lực, nhưng vẫn phải cần chút ít thời gian để khôi phục nha.
Lúc này trong một cái liều trại, Độc Cô Vô Tình, Độc Cô Tuyệt, Độc Cô Yên Lan cùng với Vân Nhi và Dung Di, đang ở cùng một chỗ, đàm đạo về trận chiến vừa qua.
Lúc này đại sư thúc của Thao Vân sau khi trầm tư một hồi mới lên tiếng nói:
“Haiz ta không ngờ những gì Kinh Thiên Thương Hội nhắc nhỡ là thật, mười một con thập nhất cấp Phệ Thiên Thần Long nếu tin theo tu vi của nhân loại chúng ta chỉ mới 99Lv mà thôi.
Vậy mà mỗi con yêu thú này thực sự có thể vượt cảnh giới chiến đấu, ung dung hành chúng ta bảy cái 100Lv sấp mặt”.
Độc Cô Tuyệt lập tức tiếp lời:
“Đúng như sư huynh nói đám long này thật quá khó chơi rồi”.
Vô Tình lại cất lời:
“Khó chơi hay không, không phải là vẫn đề hiện tại ta lo lắng, đều huynh đang cân nhắc yên tại là, trong bí cảnh có tồn tại cá thể Phệ Thiên Thần Long thập nhị cấp hay không…”.