Vô Hạn Tương Lai

Chương 29: Gặp lại Phác Mỹ Chân! (tam)




Phản ứng của Lăng Tân cũng không chậm, trước khi rơi xuống đất đã suy nghĩ xong vấn đề, sau khi rơi xuống hắn xoay người lại vẻ mặt phẫn nộ nhìn về phía Phác Mỹ Chân, dù hắn không có làm một hành động gì cả, nhưng có thể nhìn ra hắn thật sự đang rất tức giận. Phác Mỹ Chân hình như cũng rất kinh ngạc, nàng sững sờ nhìn bàn tay của mình, một lúc sau mới lên tiếng:
- Rõ ràng đã đến đẳng cấp chiến sĩ... Đã đến thời điểm rồi sao?
Lăng Tân nhìn thấy phản ứng của Phác Mỹ Chân kỳ quái vô cùng, theo hắn đoán, Phác Mỹ Chân lập tức sẽ nhận mình sai, hoặc là tiếp tục tấn công hắn, hoặc là không có chuyện gì cả, nhưng ai mà biết được phản ứng của cô gái này lại như vậy, làm cho người khác cảm giác thật kì lạ, đúng vậy, không phải ngạc nhiên hay là cái gì khác, chỉ cảm thấy rất kì lạ mà thôi.
Phác Mỹ Chân bỗng nhiên hì hì nở nụ cười, cặp mắt đen bóng nháy nháy, nước mắt cũng không ngừng từ trong mắt chảy ra, cuối cùng người con gái xinh đẹp này không để ý đến bộ dạng cứ thế khóc lóc, cũng không thèm quan tâm Lăng Tân té ngã trên mặt đất với vẻ mặt tức giận, ngay cả bảo vệ hình tượng quý tộc cũng không để ý, chỉ ngồi một chỗ khóc không ngừng, lần này cũng làm Lăng Tân không biết phải làm thế nào. La Kỳ Kỳ ngoan ngoãn, vừa nhìn thấy Phác Mỹ Chân khóc lên, tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra nhưng cô bé cũng buông tay cầm xuống, chạy lại không ngừng lau nước mắt cho Phác Mỹ Chân, mà Phác Mỹ Chân khóc ngày càng lớn, nhưng mà cho dù nàng khóc như thế nào, cũng không làm khó chịu xung quanh, điểm này đều hơn so với những cô gái khác. Thấy vậy, Lăng Tân trong lòng sinh ra một cảm giác dở khóc dở cười, hắn cũng không biết nên nói cái gì với Phác Mỹ Chân đây, mặc dù là thử dò xét, nhưng hắn cũng không nghĩ tới sẽ làm cô gái này khóc, hơn nữa phản ứng lại như thế này, thật không biết tại sao nàng lại như thế nữa, thật sự không hiểu sao cả.
-... Ta đi trước đây, Kỳ Kỳ, ngủ sớm đi nhé, ngày mai ca ca sẽ đến tìm hai người.
Lăng Tân liếc mắt nhìn Phác Mỹ Chân một cái, lại phát hiện cô gái này vừa khóc vừa dùng chăn lau nước mắt, nước mắt nước mũi dính hết lên trên chăn, mà trên bộ đồ ngủ lại không dính một tí gì, biểu hiện như vậy càng làm cho nàng giống một cô bé nhỏ nhắn, càng thêm một chút đáng yêu, ít nhất so với hình tượng quý tộc lúc trước thì tốt hơn rất nhiều.
Lăng Tân lại lắc đầu, lúc này hắn chậm rãi đi về phía phòng của mình, bay giờ hắn mới cảm giác được trên cánh tay hơi đau, một động tác nhẹ nhàng, thế nhưng làm cho cánh tay của hắn phát đỏ lên, nhìn giống như bị một thanh gậy đập trúng, phải biết rằng hành động kia của hắn không dùng lực gì, nhưng hắn đã phát nội lực bảo vệ cánh tay, chỉ nhẹ như vậy đã làm tay hắn bị đỏ, nếu một tay kia phát toàn lực tiếp, tác dụng ngược lại, cánh tay của hắn không phải sẽ bị gãy trong nháy mắt sao?
- Sức mạnh thật đáng sợ, loại sức mạnh này là gì đây? Nội lực sao? Nàng cũng là người có nội lực sao? Hoặc có thể là người do La Phú Nhân cường hóa? Trình độ sức mạnh như vậy... Đã không thể bị vũ khí lạnh uy hiếp gì nữa, quá mức đáng sợ, sau này nếu trở thành kẻ địch của nàng, nhất định phải dùng tầm xa đánh lén để giết chết nàng.
Lăng Tân trong lòng như có một tảng băng, chân đã bước nhanh hơn vài phần, khi hắn đi vào gian phòng của mình, trước tiên cũng không có lấy Phong Thần bảng ra, ngược lại bình tĩnh tự nhiên cởi áo khoác, sau đó đi vào trong toilet, lúc hắn đi vào toilet một chân phía dưới bỗng nhiên va vào cánh cửa, cả người liền ngã lăn trên mặt đất, sau khi hắn đứng dậy, hắn giống như đang rất tức giận với cánh cửa, cứ như vậy ngồi tại cánh cửa nhìn mép cửa.
- Bên trong không có máy quay cùng với máy nghe lén, cũng không có cái gì giám sát nơi này, tốt lắm... Kỳ thật Lăng Tân ngồi xuống liền len lén lấy ra Phong Thần bảng, dùng thân thể đang ngồi che lại, bốn phía, các góc tầm mắt đều khó mà thấy được, cho đến lúc này hắn mới dám sử dụng Phong Thần bảng, mà từ tin tức trên Phong Thần bảng thì mới khiến hắn thở phào nhẹ nhõm, trong phòng này không có máy giám sát hay nghe lén cả, đều này cũng có nghĩa ở trong phòng, hắn có thể thoải mái sử dụng Phong Thần bảng. Nhưng mà điều duy nhất ngoại lệ là điểm nhân quả trên Phong Thần bảng, hắn nhớ rõ từ cục cảnh sát đi ra hắn còn có hơn mười điểm nhân quả mà thôi, lúc sau hắn đến tập đoàn La Thị đánh nhau La Cách Tư, và biết được thông tin cơ nhân tỏa, lại cũng mới đến biệt thự một thời gian ngắn, vậy mà trong khoảng thời gian này hắn đã tích lũy được hơn một nghìn điểm nhân quả. Số điểm nhân quả này làm sao mà có được đây? Chẳng lẽ là có được thông tin về cơ nhân tỏa? Thông tin về cơ nhân tỏa thật đáng nhiều điểm nhân quả như vậy sao?
- Hoặc cũng có thể ta nghĩ sai hướng, thực tế đạt được nhiều điểm nhân quả không phải là do biết được thông tin về cơ nhân tỏa... Mà do tương lai của La Kỳ Kỳ quan trọng phi thường, đến bên cạnh bảo vệ cô bé, cải biến tương lai nên mới được nhiều điểm nhân quả như vậy sao?
Lăng Tân cầm Phong Thần bảng vừa nhìn vừa suy nghĩ, ngoài trừ hai giả thuyết trên, trong lòng hắn còn suy nghĩ... người quan trọng trong tương lai là Phác Mỹ Chân, cô gái có thực lực mạnh mẽ này, nàng có lẽ mới là một biến số lớn nhất.
- Tóm lại cô gái này còn nhiều điều mơ hồ lắm, không đoán ra được lai lịch của nàng, thực lực, thậm chí cả mục đích, điều này đối với bố cục sau này của ta sẽ có nhiều bất lợi, ít nhất đối với ta mà nói, nàng là một biến số quá lớn, cấp độ sức mạnh này của nàng trong đấu trí ở khoảng cách gần đã có ưu thế áp đảo... Được rồi, nhìn xem lai lịch cùng thân phận của nàng.
Lăng Tân nhìn lên điểm nhân quả của Phong Thần bảng, thế nhưng hắn có một chút do dự, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn dùng Phong Thần bảng điều tra toàn tư liệu của một người, hắn không biết sẽ có mất nhiều điểm nhân quả hay không, hắn còn nhớ rõ lúc hắn bị bắt vào cục cảnh sát cũng đã bị âm hơn một nghìn điểm nhân quả, mà lần đó âm điểm nhân quả vẫn chưa xảy ra điều gì nguy hiểm, một lần âm điểm cũng có thể bị tử vong ghé thăm, hiển nhiên là điểm nhân quả âm càng nhiều tử vong tới thì uy lực của lại càng nguy hiểm hơn gấp bội, nếu cần sử dụng nhiều điểm nhân quả vậy thì... Hắn bị âm điểm nhân quả một lần nữa thì làm sao bây giờ?
- Nhưng mà điều này cũng có thể tính là một điểm trong bố cục, muốn làm xuất hiện người cậu của Kỳ Kỳ đang giữ Phong Thần bảng thì nhất định phải làm cho mấy người bọn họ có cảm giác bị uy hiếp, chỉ có cảm giác bị uy hiếp mới khiến hắn sử dụng Phong Thần bảng, chỉ cần sử dụng là có thể tìm ra manh mối, ta đang trong biệt thự còn là vệ sĩ của La Kỳ Kỳ, vậy nếu như ta bị công kích kì quái nào đó ngoài ý muốn, ta tự nhiên có thể đổ cho người bí ẩn phía sau kia. Mà thứ công kích kỳ lạ ngoài ý muốn kia, cũng sẽ làm cho mấy người cậu của La Kỳ Kỳ sợ hãi, khi mà đám người này sử dụng Phong Thần bảng, thì nhất định có thể tìm ra mảnh Phong Thần bảng thất lạc kia, như thế cũng tốt...
Nghĩ đến đây, Lăng Tân toàn lực tập trung suy nghĩ sử dụng Phong Thần bảng, điểm nhân quả chợt nhảy một con số, làm cho Lăng Tân toát mồ hôi lạnh, âm năm nghìn điểm, âm hơn năm nghìn điểm... dù thế nào hắn cũng biết Phác Mỹ Chân này rất kì lạ nhưng không nghĩ sẽ đến mức này...Dù thế nào cũng phải tiêu hao điểm nhân quả, nhưng thân thế của nàng có cái gì mà tiêu hao hơn sáu nghìn điểm nhân quả, tin tức đến mức này, trừ phi là Lăng Tân có thể thay đổi tương lai, nếu không với việc âm hơn năm nghìn điểm nhân quả thì sẽ không biết bị tử vong tập kích có dạng gì nữa đây.
- Đạt Vân Hi, cha là Đạt Vân Dương, mẹ là Mộ Dung Nghệ Tâm, cha mẹ đều đến từ một vị diện khác, đi vào thế giới này sinh ra Đạt Vân Hi, bởi vì thực lực nhỏ yếu không thể thừa nhận trùng kích thời không nghịch lưu, cho nên bị Đạt Vân Dương đem nàng gửi cho hai vị lão nhân, tại địa điểm thành phố XX, Hàn Quốc, sau đó... Đến khi Đạt Vân Dương rời đi, Đạt Vân Hi đối với cha mẹ rất phẫn nộ, mà lấy tên họ cha mẹ nuôi của nàng, là Phác Mỹ Chân. Lăng Tân yên lặng ngồi đọc hết toàn bộ tư liệu này, sau đó nhắm mắt lại, mà trên Phong Thần bảng một lần nữa lại biến thành một mảnh giấy, phía trên một chữ cũng không có.
- Phải không? Còn có một không gian vũ trụ khác, từ những điều trên thế giới song song quả nhiên tồn tại, như vậy còn một không gian vũ trụ khác ngoài không gian này, vũ trụ của chúng ta quả nhiên không phải một mình tồn tại độc lập... Nhưng mà vấn đề lớn nhất là không gian vũ trụ của chúng ta là gì đây? Đạt Vân Dương!? Ma pháp thế kỷ? Đáng chết, tiểu thuyết vốn ta đã xem qua a. Ta lại có thể cùng người trong tiểu thuyết chạm mặt nhau tại thế giới thật sự này sao? Nói đùa gì vậy... Hoặc là, ta cũng đang ở trong tiểu thuyết sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.