Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống

Chương 73: Giải thoát Nhậm Ngã Hoành



Còn Giang Nam Tứ Hữu bốn người huynh đệ bọn hắn sau chuyện này cũng đã không thể trở về Nhật Nguyệt thần giáo bằng không cái chết là thứ mà bọn hắn phải chuẩn bị tâm lý để đối mặt, hiện tại tình thế đã không thể cứu vãng chi bằng thỏa hiệp cho Ngô Chính sau đó tìm một nơi ẩn cư lẫn trốn an nhàn sống phần đời còn lại có phải là tốt hơn hay không!?

- Rất quyết đoán, dẫn đường đi!

Ngô Chính cũng không muốn lại phiền toái lắm lời liền giải huyệt cho Ngốc Bút Ông, Đan Thanh tiên sinh hai người, sau đó để cho bọn hắn đi trước dẫn đường đề phòng lại có ý định ngu ngốc nào đó, Giang Nam Tứ Hữu hữu tình hữu nghĩa nhưng đó là đối với huynh đệ lẫn nhau, ai mà biết bọn có nuốt lời tạo thêm phiền phức cho Ngô Chính!?

- Đa tạ!

- Đa tạ!

Ngốc Bút Ông, Thanh Đan tiên sinh hai người đồng loạt chấp tay đa tạ, sau đó ngoan ngoãn cùng huynh đệ còn lại quay lưng về phía Ngô Chính đi phía trước dẫn đường.

Nhậm Doanh Doanh không kìm nổi kích động trong lòng liền trước tiên theo chân Giang Nam Tứ Hữu, Ngô Chính thấy vậy cũng không khỏi lắc đầu thở dài theo sau, Nhậm Doanh Doanh nàng vì một cái phụ thân vô trách nhiệm mà khổ sở suốt mười mấy năm quả thật là không một chút xứng đáng, nếu Nhậm Ngã Hoành có thể bỏ xuống dã tâm hão huyền của mình có khi kết cục của hắn cũng đến mức quá thê thảm.

Theo chân Giang Nam Tứ Hữu rất nhanh đã đi xuống mật thất bên dưới lòng đất, trong mật thất chỉ có một con đường thẳng hướng lại đi qua một một ngã rẽ liền có thể thấy được thiết lao bên trong thân ảnh một tên trung niên độ khoảng năm mươi cả người ngục y nhơ nhuốc lôi thôi, tóc tai che kín cả khuôn mặt, tay chân đều bị xiềng xích buộc lại ghìm vào thiết vách hai bên, người này không ai khác chính là phụ thân của Nhậm Doanh Doanh, tiền nhiệm giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo Nhậm Ngã Hoành.

- Giao ra chìa khóa, các ngươi có thể đi!

Ngô Chính hướng về phía Giang Nam Tứ Hữu nhàn nhạt nói đồng thời cũng giữ một khoảng cách để bọn hắn có thể yên tâm quay lưng rời đi, hiện tại đã tìm được nơi giam giữ Nhậm Ngã Hoành cũng không nhất thiết phải làm khó bọn hắn, nhưng là nơi đây thiết ngục vững chắc vượt ngoài ý muốn nếu không có chìa khóa thì đến cả Ngô Chính cũng vô phương có thể phá hủy nơi này, hơn nữa Ngô Chính cũng không muốn lại giằng co cũng tin rằng Giang Nam Tứ Hữu sẽ không ngu ngốc trở mặt vào lúc này.

- Đa tạ các hạ có thể nói lời giữ lời, chìa khóa chỗ ta.

Hoàng Chung Công cũng không phải ngu ngốc mù quáng tin tưởng rằng Ngô Chính chắc chắn sẽ giữ lời đương nhiên là phải lưu lại hậu thủ, dứt lời Hoàng Chung Công một tay ấn mạnh vào vách tường mật thất, chỉ thấy nơi đó liền bị lõm vào một ô vuông, Hoang Chung Công thu tay đồng thời mang ra chìa khóa giao cho Ngô Chính, ngay sau đó liền cùng huynh đệ quay lưng ly khai không dám chần chừ nán lại.

- Hừ, thật gian xảo!

Lâm Bình Chi sát ý không thuyên giảm trông thấy bọn hắn có thể nguyên vẹn không hao tổn rời đi trong lòng rất ngứa ngáy, hắn vẫn là nhớ rõ một kiếm xém tí nữa đã lấy mạng hắn trước đó nếu không phải Ngô Chính kịp thời phản ứng còn không biết Lâm Bình Chi lúc này là một cái người sống hay chỉ là một cái xác chết đây.

- Khó trách! Bọn hắn có thể vì huynh đệ của mình mà không quan tâm an nguy cũng đã là hiếm có, không cần lại tiếp tục truy cứu.

Ngô Chính không bỏ qua cơ hội dạy dỗ Lâm Bình Chi một phen cho hắn minh bạch sư phụ của hắn là thưởng thức những người trọng tình nghĩa huynh đệ, tạo thành một dấu ấn vô hình răng đe trong lòng Lâm Bình Chi để tránh hắn sau này vì thù hận mù quáng mà quên mất đám người Quỷ Đao Tử kia, dù sao Ngô Chính đầu tư vào hắn nhiều như vậy không thể để sau này lại xảy ra bất trắc nuôi ong tay áo.

- Đệ tử minh bạch.

Nghe xong Lâm Bình Chi một khắc thất thần ngay sau đó tựa hồ tỉnh ngộ hiểu ra điều gì liền gật đầu đáp lời, Lâm Bình Chi một đường rèn luyện chém giết liên tiếp khiến hắn sát khí trở nên nặng nề xém tí đã quên mất cái mạng của mình là đánh đổi bằng bao nhiêu sinh mệnh của các huynh đệ không đáng phải ngã xuống, trong lòng liền minh bạch tại sao Ngô Chính lại buông tha Giang Nam Tứ Hữu bốn người, đồng thời Lâm Bình Chi cũng là tự nhắc nhở bản thân nguyên do hắn có thể có được hôm nay còn không phải là nhờ sư phụ cùng các huynh đệ ban cho!?

Không quan tâm đến Ngô Chính đám người nói chuyện, Nhậm Doanh Doanh một người đã đi lên phía trước hai tay nắm lấy song sắt, trông thấy Nhậm Ngã Hoành thê thảm tình cảnh trong mắt không khỏi đẫm lệ rưng rưng.

- Phụ thân! Là hài nhi đến mang ngươi đi, người không cần phải chịu khổ nữa...

Nhậm Doanh Doanh hướng về phía Nhậm Ngã Hoành nghẹn ngào nói, trong lòng tư vị đau xót không thể tả xiết.

- Hài nhi!? Ngươi là nhi nữ của ta!? Doanh Doanh...

Nhậm Ngã Hoành lưng dựa thiết vách gục đầu bỗng nhiên ngẩng lên trông thấy thân ảnh nữ tử có phần quen thuộc lại lạ lẫm không khỏi vừa kích động vừa không tin tưởng hỏi lại.

- Không sai, là nhi nữ của người, Doanh Doanh đây! Ngô công tử nhờ ngươi mau giải thoát phụ thân của ta...

Nhậm Doanh Doanh đưa tay lau đi nước mắt mỉm cười nói, sau đó lại nôn nóng hướng về phía Ngô Chính hối thúc.

- Ngươi là cái gì đó Nhậm Ngã Hoành, tiền nhiệm giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo!? Tuyệt đỉnh sơ kỳ tu vi!? Ài, thật là yếu...

Có chìa khóa nơi tay Ngô Chính nhanh chóng mở ra cánh cửa song sắt đi vào bên trong thiết ngục đối diện Nhậm Ngã Hoành nhìn xuống, quan sát một hồi lại lắc đầu than thở nhàm chán đồng thời cũng mở ra xiềng xích buộc lấy đang tay chân Nhậm Ngã Hoành giải thoát hắn.

- Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Ta yếu!?

Nhậm Ngã Hoành yên lặng cảnh giác đánh giá tên thanh niên trước mắt nhưng ngay sau khi nghe được hắn than thở bỗng nhiên đùng đùng nổi giận bật dậy nhìn chằm chằm uy hiếp lấy Ngô Chính.

- Ta là nói ngươi yếu thì chính là ngươi yếu, nổi giận cái gì!? Là ngứa da phải không?

Ngô Chính bực bội quay sang quát mắng Nhậm Ngã Hoành, hắn kịch liệt phản cảm đối với tên phụ thân vô trách nhiệm này hơn nữa còn không biết lượng sức dám có ý đồ xấu muốn hãm hại Đông Phương Bạch, nếu không phải là vì cục diện hiện nay cần một người hy sinh thay thế Đông Phương Bạch chủ trì Nhật Nguyệt thần giáo thì lúc bấy giờ Nhậm Ngã Hoành tên này đã là một cái xác chết không cần phải nghi ngờ.

- Phụ thân là hắn cứu ngươi hơn nữa tính cách của hắn là vậy người không nên trách cứ hắn a, còn có Ngô công tử cũng nhẫn nhịn một chút, phụ thân của ta đã chịu khổ rất lâu khó trách tính tình có chút buồn bực nổi nóng...

Nhậm Doanh Doanh bên cạnh cảm thấy không khí có mùi thuốc súng bất đắc dĩ đứng che chắn hai người mở lời khuyên ngăn, dù sao một bên là phụ thân của nàng cô độc chịu khổ đã hơn mười năm nay, bên kia vừa là ân nhân vừa là bằng hữu tốt của nàng, Nhậm Doanh Doanh là rất khó xử vạn phần không mong muốn trông thấy hai bên đầu rơi máu chảy tranh đấu a.

- Hừ, xem như ngươi may mắn!

Ngô Chính trong lòng cực kỳ buồn bực hừ lạnh nói, hắn rất muốn giáo huấn đánh đập tên ngu ngốc này một trận ra trò, bằng không sau này Nhậm Ngã Hoành đi đời nhà ma có thể sẽ không cơ hội thứ hai a, nhưng là đáng tiếc hoàn cảnh lại không cho phép hắn làm như vậy, bất đắc dĩ nuốt xuống cơn giận quay lưng rời đi.

Nhậm Ngã Hoành mặt mày đỏ tía tức giận đùng đùng nhưng là hiện tại gặp lại Nhậm Doanh Doanh lại được giải thoát khỏi ngục lao tăm tối này để hắn áp chế được phần nào xung động, hơn nữa Nhậm Ngã Hoành không phải là ngu ngốc không biết tự lượng sức.

Ngô Chính có thể dễ dàng nhìn thấu hắn tu vi ngược lại Nhậm Ngã Hoành thì không thể, điều này nói rõ Ngô Chính thực lực thâm bất khả trắc không phải là dễ dàng đối phó, tuy lời nói ngông cuồng vô tri nhưng hoàn toàn không giống như là nói dối cố ý khiêu khích, Nhậm Ngã Hoành đang suy tính nếu có thể lợi dụng tốt mối quan hệ giữa Ngô Chính và Nhậm Doanh Doanh có khi còn có thể lôi kéo về phía mình thêm một trợ thủ đắc lực không chừng.

Lâm Bình Chi trông thấy Ngô Chính tức giận rời đi trong mắt cũng bừng bừng sát khí nhìn về phía Nhậm Ngã Hoành, nhưng là khi trông thấy Nhậm Doanh Doanh đứng kế bên không khỏi tự mình thu liễm sát khí tỏ ra rất bất đắc dĩ không biết phải làm sao, lại nhìn bên cạnh Nhạc Linh San cũng ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra đành phải lôi kéo nàng theo chân Ngô Chính rời khỏi, để lại nơi này Nhậm Doanh Doanh phụ tử hai người trò chuyện.

------*-*------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.