Chương 310
“Chử Chấn Phong, anh…”
Tân Hoài An không hiểu ý đồ của anh, vừa mở miệng, đột nhiên bị anh đẩy lên giường lớn.
Cô kêu lên theo bản năng, phản ứng nhanh chóng bật người lại, bối rối kêu lên: “Anh làm gì vậy?”
Chử Chấn Phong nhận ra cô muốn đứng lên, liền vươn một tay đặt trên vai cô, nhất thời khống chế khiến cô khó thở.
Đối diện với ánh mắt tức giận và phòng bị của Tân Hoài An, ánh mắt anh sâu sắc đầy sự suy tính, đôi môi nhỏ bé giật giật, thấp giọng nói: “Nằm im đừng nhúc nhích, để cho tôi xác nhận một chút.”
“Xác nhận sao? Xác nhận cái gì chứ?” Tân Hoài An đương nhiên không thể phối hợp với anh, đôi mắt lạnh lùng tràn đầy sự phòng bị.
“Nằm xuống!” Giọng điệu của anh lạnh lùng, không để cho ai chen vào.
Người bình thường đã sớm không chống cự nổi mà ngoan ngoãn nghe lời, nhưng Tân Hoài An không phải người nghe theo sắp xếp.
“Xin lỗi, tôi không rảnh chơi với anh”
Hai tay cô nắm lấy cánh tay anh, dùng sức kéo, đồng thời cơ thể cũng co rúm về phía sau.
Không ngờ rằng, thật đúng là bị cô giãy dụa đẩy ra.
Cô xoay người lại và bò xuống từ phía bên kia của giường.
Chử Chấn Phong từ phía sau nắm lấy cổ tay cô, kéo cô trở về như kéo một cái bao tải.
Cô lật người, dùng chân đạp, dùng sức đá vào cánh tay anh vài cái.
Đối với thái độ không phối hợp của cô, anh vốn đang phiền não, lại càng không có kiên nhẫn, dĩ nhiên trực tiếp đè lên người cô.
Trong nháy mắt, hơi thở mãnh liệt quyết không thể bỏ qua của anh bao vây lấy cô, hơi thở nội tiết tố nông đậm mà nguy hiểm nổ tung trong đầu cô.
Tân Hoài An trừng to đôi mắt, kinh hãi phẫn nộ nhìn anh, nghĩ đến hồi ức đêm đó, giãy dụa càng mãnh liệt hơn so với lúc trước.
Cô kháng cự tiếp xúc với anh như vậy. Càng sợ! Sợ làm tổn thương đứa trẻ trong bụng cô!
“Anh tránh ra, đừng đè con của tôi!” Cô kêu lên.
Chử Chấn Phong khẽ lay động, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
“Không hổ là bạn trai yêu nhau năm năm, cho dù chia tay, cô vẫn quan tâm đến con của anh ta như vậy” Giọng điệu nói chuyện của anh không giải thích được có chút chua xót.
Bằng cách nào đó, anh có chút ghen ghét đối với cái tên Lâm Bình Nguyên kia,.
Cơ thể cường tráng nặng nề của anh tự nhiên không chút lay động, giống như ngọn núi lớn đè lên người Tân Hoài An, làm cho cô không cách nào nhúc nhích.
Tân Hoài An giấy dụa không cũng có kết quả, dần dần cũng bình tĩnh lại.
Chử Chấn Phong đã sớm bị cô phế bỏ khả năng của người đàn ông, cho dù muốn xâm phạm cô cũng không thể làm được! Huống chi, anh cũng không giống loại người tùy tiện lộn xộn này.
Vì vậy, cô không đấu tranh, cứ như vậy lạnh lùng nhìn anh, rồi nói: “Anh muốn làm gì trước tiên hãy nói rõ ra, có thể phối hợp tôi nhất định sẽ phối hợp!”
Chử Chấn Phong hai tay chống ở hai bên cạnh cô, thấy cô quả nhiên không nhúc nhích.