Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 311



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 311

Ánh mắt anh lóe lên, ngược lại cũng không biết nên mở miệng như thế nào.

 

Chuyện này? Anh nên nói như thế nào…

 

Chẳng lẽ lại nói là anh muốn tìm cảm giác trên người cô sao?

 

Thật là khó nói ra!

 

Nhưng Chử Chấn Phong lại hạ quyết tâm, nhất định phải xác minh cho bằng được.

 

Đối với anh Tân Hoài An có một loại sức hấp dẫn đặc biệt, anh nhất định phải thừa nhận, mà kiểu sức hút này thậm chí có chút quen thuộc.

 

Có lẽ, kiểu tiếp xúc gần gũi này có thể làm cho anh nhớ tới một cái gì đó.

 

Dưới ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú của cô, đôi môi mỏng của anh di chuyển trong chốc lát, cuối cùng chỉ phun ra một câu: “Vậy cô năm im đừng nhúc nhích!”

 

Sau đó, anh bắt đầu di chuyển bàn tay của mình.

 

Tân Hoài An đương nhiên không chịu, tên này định làm trò bỉ ổi gì, định dâm ô cô sao?

 

Cô tiếp tục giãy dụa, Chử Chấn Phong sớm đã có chuẩn bị, một tay thoải mái nắm lấy hai cổ tay cô, đè qua đỉnh đầu.

 

Thấy bàn tay kia của anh đặt trên mặt mình, Tân Hoài An tức giận mà mắng to: “Bỏ cái bàn tay hôi thối của anh ra! Chử Chấn Phong, tôi không còn quan hệ gì với anh nữa! Nếu anh còn chạm vào tôi thêm nữa, thì anh sẽ tuyệt tử tuyệt tôn…”

 

Trong tiếng mắng chửi giận dữ của cô, Chử Chấn Phong dần dần sờ hai má, cánh tay, eo và đùi của cô.

 

Anh biết giới hạn và nguyên tắc, chỗ không thể chạm vào thì tuyệt đối sẽ không chạm vào.

 

Sờ xong một đoạn, không biết có phải bị lời mắng của Tân Hoài An quấy nhiễu hay không mà anh không tìm được một chút cảm giác nào của đêm đó.

 

Chử Chấn Phong thất vọng nhíu mày.

 

Không phải cô.

 

Lần này đến lần khác ảo tưởng, anh đang mong đợi điều gì?

 

Chử Chấn Phong trong lòng thở dài, buông hai tay cô ra.

 

Trong nháy mắt anh buông tay ra, Tân Hoài An nắm lấy tay anh, rồi hung hăng cắn vào tay anh.

 

“Ngoằm!”

 

Cú đột kích khiến cổ tay anh đau đớn, gương mặt Chử Chấn Phong tái mét, liền rút tay về.

 

Một hàng răng cắn vào, in dấu trên cổ tay anh, từng giọt máu cứ thế tuôn ra.

 

Anh nhìn về phía Tân Hoài An một cách khó tin, chỉ thấy trên mặt cô nở một nụ cười lạnh lùng như vừa trả được thù, trong miệng lẩm bẩm một chữ: “Cút”“

 

Tân Hoài An căn Chử Chấn Phong một phát để “báo thù” hành vi sỉ nhục của anh đối với mình.

 

Cũng may anh không làm ra chuyện quá đáng, nếu không, cô sẽ không chỉ cắn anh một cái đơn giản như vậy.

 

 

“Chị đột nhiên cảm thấy trong lòng buồn bực, liền đi một vòng xuống lầu” Tân Hoài An nói, cũng không muốn để cho người ta biết cô và Chử Chấn Phong vừa gặp nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.