Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 429



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 429

 

Mặc dù Chử Chấn Phong từng đưa cho cô ta một chiếc thẻ vô hạn, nhưng cô ta thường tiêu vài chục tỷ còn được, nhưng 150 tỷ, số tiền lớn như vậy, cô ta nhất định sẽ bị phát hiện.

 

Khi bị hỏi đến thì cô ta nên giải thích như thế nào đây?

 

Vương Thanh Hà khó khăn lắm mới cố nén được sự bực bội đang cuồn cuộn trong lòng, nhàn nhạt nhìn chäm chảm Tiêu Mạnh Lương: “Không thể nào, tôi chỉ trả nổi nhiều tiền như vậy. Tôi có thể cho anh nhiều nhất là 15 tỷ. Nếu anh còn không chịu rời khỏi đây, tôi chỉ có thể dùng cách thức khác khiến cho anh rời đi!”

 

Trong câu cuối cùng, cô ta đe dọa một cách hằn học.

 

Tiêu Mạnh Lương lại không hề sợ hãi.

 

Anh ta biết Vương Thanh Hà sợ nhất điều gì, hiện tại anh ta đã thông minh hơn trước rất nhiều, khi Vương Thanh Hà chuẩn bị tới tìm anh ta, anh ta đã sớm có chuẩn bị trước.

 

“150 tỷ, một cắc cũng không thể thiếu” Tiêu Mạnh Lương cũng mạnh miệng nói: “Nếu không lấy được tiền, tôi sẽ đi tìm anh Chu đòi.

 

Cùng lắm thì tôi sẽ công khai toàn bộ chuyện cô từng có một đêm ngất ngây với tôi, cả chuyện tôi đã giúp cô đặt bãy Dư Nhiễm, mưu mô hãm hại Tân Hoài An, tôi sẽ vạch trần tất cả”

 

Uy hiếp!

 

Đây chắc chắn là uy hiếp trắng trợn!

 

Vương Thanh Hà siết chặt lòng bàn tay, nhìn khuôn mặt tham lam và đầy dầu mỡ của người trước mặt, hận không thể khiến cho anh ta biến mất khỏi thế giới này.

 

Cuối cùng, cô ta đành phải thỏa hiệp.

 

“Trước tiên anh cứ cầm 6 tỷ này rời khỏi Hải Lam, tôi sẽ từ từ thu gom số tiền còn lại cho anh” Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Vương Thanh Hà vô cùng bất đắc dĩ.

 

Tiêu Mạnh Lương cười khúc khích, nhưng không tiếp tục làm khó cô ta, nói: “Được thôi, tôi sẽ miễn cưỡng nhận ít tiền này trước, số còn lại, cô phải liên lạc với tôi sớm”

 

“Biết rồi” Vương Thanh Hà lạnh lùng nói.

 

 

“Nếu như tôi rời đi, e rằng từ nay về sau sẽ không thể gặp được cô, người đẹp Vương, hôm nay nhân tiện thỏa mãn ông anh đây một lần nhé?”

 

Vẻ mặt của Vương Thanh Hà biến đổi: “Anh dám…”

 

Lời còn chưa dứt, tên háo sắc Tiêu Mạnh Lương đã nhào tới, mạnh mẽ ôm chặt lấy cô ta.

 

Vị trí anh ta ôm lại chính là phần bụng cô ta.

 

Vương Thanh Hà lo lắng cho đứa trẻ, vội cố gắng hết sức để đẩy anh ta ra: “Buông ral”

 

Không ngờ vừa rồi người đàn ông còn đang hừng hực khí thế muốn làm chuyện xấu, đột nhiên cả người cứng ngắc, lại bị cô đẩy ngả xuống đất.

 

Đầu anh ta nặng nề đập xuống bàn trà, sau đó ngã trên mặt đất, cả người run rẩy.

 

Nhìn thấy các triệu chứng của anh ta, Vương Thanh Hà sửng sốt choáng váng, nhưng cô ta cũng không có ý định cứu người.

 

Sau khoảng năm phút, người nằm trên mặt đất liền tính lặng không còn động đậy.

 

Vương Thanh Hà cúi người dò xét hơi thở của anh ta, cả người run lên, nhanh chóng thu tay lại.

 

Cô ta đi từng bước về phía sau với khuôn mặt tái nhợt, sau đó cầm lấy chiếc thẻ ngân hàng cô ta đã mang đến, xoay người rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.