Chương 79
Nóng…
Tần Hoài An cả người thấm đẫm mồ hôi ướt nhẹp, loạng choà loạng choạng mà từ trên giường bò xuống.
Lúc này cửa phòng mở ra.
Chử Chấn Phong vừa xuống máy bay đã bị gọi qua đây, nhìn thấy rõ được tình hình trong phòng, biểu hiện ngẩn ra, sẽ rất nhanh hiểu được ra nguyên nhân mà chú Hai gọi anh tới đây.
Chử Chấn Phòng mặt sầm lại, lạnh lùng dặn dò “Đi gọi bác sĩ!”
Vệ Nam cũng không dám chần chừ lập tức đi.
Cửa phòng đóng lại, trong phòng chỉ còn hai người. Chử Chấn Phong bước về phía Tần Hoài An, muốn nhìn tình trạng của cô.
Nghe được bước chân tới gần, Tần Hoài An ngẩng đầu lên, thần sắc mê man có chút hoảng hốt, đáy mắt tỏa ra một bóng người khí chất cao ngất.
Cô giật giật môi, gần như lẩm bẩm nói “Chử Chấn Phong?”
Bước chân của anh dừng lại, nhìn người con gái trước mặt, vẻ mặt trở nên phức tạp.
Chỉ thấy đầu cô rối tung, dùng ánh mắt trong veo mê man nhìn anh.
Anh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng này của cô.
Chính anh đang dao động tinh thần. Tần Hoài An đột nhiên bổ nhào tới, giống như con gấu bổ nhào lên cây tới người anh vậy.
“Anh thật lạnh, thật thoải mái…” Chử Chấn Phong cả người cứng đờ, cau mày lên.
Anh bị trúng qua loại thuốc này, biết được lợi hại như thế nào, tất cả cô làm bây giờ đều là bị thuốc phát tác.
Nghĩ tới Vương Thanh Hà, anh vẫn là lạnh lùng đẩy cô ra.
Tần Hoài An mông ngã xuống đất, gương mặt nhăn nheo lại.
Lúc bác sĩ chạy đến, Chử Chấn Phong vừa mới chế phục được Tần Hoài An.
Hai người mồ hôi đầm đìa, một mảnh ngổn ngang giống như vừa trải qua một trận đại chiến.
Vệ Nam đứng ở cửa tiến thoái lưỡng nan, há hốc mồm ra, cẩn thận nhắc nhở một câu: “Cậu Chử, bác sĩ đến rồi.”
Chử Chấn Phong lúc này mới từ trên giường đi xuống, lau mồ hôi trên tán, xoay người đi vào nhà tắm, giao nơi này cho Vệ Nam và bác sĩ.
Bác sĩ tiêm cho Tần Hoài An, cho uống thuốc.
Cô cuối cùng cũng từ từ tỉnh lại, cả người ngất đi.
Thấy thế, Vệ Nam lên tiếng hỏi dò: “Vậy thì không sao rồi?”
“Có thể sẽ để lại chút triệu chứng, nghỉ ngơi hai ngày sẽ không sao.”
Bác sĩ nói xong lại không nhịn được mà nhìn hướng về nhà tắm kia, thở dài nói: “Chuyện của cậu Chử và phu nhân tôi không nên hỏi.”
Vệ Nam bối rối.
Phản ứng lại, vội vã xua tay “Không phải như ông nghĩ đâu.”
“Cậu Chử và phu nhân không phải là vợ chồng sao? trợ lý Vệ, mọi người đều là người trưởng thành, loại chuyện như thế này không có gì xấu hổ cả.” Bác sĩ cười nói.
Vệ Nam khác lạ.
Anh vẫn là thanh niên nhỏ độc thân được không?
Vệ Nam ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc “Tôi không dễ để giải thích với ông, có điều chuyện ngày hôm nay muốn ông bảo mật, tuyệt đối không được nói ra bên ngoài, đây là ý của cậu Chử.”
Bác sĩ đăm chiêu, giống như là nghĩ cái gì, vẻ mặt đột nhiên hơi thay đổi.
Ngữ khí của ông ta trịnh trọng nói: “Tôi hiểu rồi, yên tâm, tôi một chữ cũng sẽ không tiết lộ.”
Vệ Nam gật đầu, đợi bác sĩ quay người chuẩn bị đi ra ngoài, anh đột nhiên cảm thấy có chỗ nào không đúng.