Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 120: Giới thiệu, Lý do bị lạc



“Phù, mọi người bình tĩnh đi, được rồi, cho phép bọn anh được giới thiệu lại, anh là Dạ Phong, 15 tuổi, khống chế hệ chiến hồn sư, anh là một hồn tông, đang chuẩn bị đi kiếm hồn hoàn thứ 5” Bắt đầu với Dạ Phong, sau cơn quằn quại, anh lau đi nước mắt do cười quá trớn, từ từ bình tĩnh giới thiệu về bản thân mình.

“Mình là Hình Na, 13 tuổi, bằng tuổi cậu, mẫn công chiến hồn sư, là hồn tông luôn, hân hạnh được làm quen” Hình Na cũng giơ tay ra chào hỏi thân thiện.

“Ô, hân hạnh” Loay hoay nhai nốt miếng thịt còn lại, Đình Bảo lập tức kiếm cái giấy chùi tay, nhanh chóng đưa đôi tay múp míp nắm lấy tay Hình Na, cười cười đáp trả.

“Đến mình, Dạ Vũ, 13 tuổi, phụ trợ hệ hồn sư, mình là một hồn đạo sư, rất vui được làm quen” Nhìn thấy Hình Na được bắt tay, Dạ Vũ cũng chen vào, đôi tay múp míp ấy mà sờ chắc thích lắm.

“Hê, chúng ta bằng tuổi nhau à?” Đình Bảo cũng vội vàng đưa tay ra bắt lấy tay Dạ Vũ, sao phong cách chào kiểu gì mà bắt tay miết thế.

Cảm nhận độ mềm mại trong bàn tay, cảm giác ăn đậu hũ quá tuyệt, đưa tay ra xoa xoa đầu đối phương tỏ vẻ đại tỷ “ Tốt lắm tốt lắm, tiểu Bảo, sau này để tỷ bảo kê” một con nhỏ mập mạp khống nào đó cho hay.

Hình Na liếc mắt nhìn sang Dạ Phong, thấy tên siscon này đang khó chịu vì em gái mình đang nắm tay một tên con trai khác, mà tên đó anh lại không nỗi giận được, chết tiệt, ai đó nói cho anh biết giờ anh phải làm sao.

Sau đó cô nhìn 2 đứa còn lại kia, không ngờ từ khi gặp cậu bé này 2 đứa kia hợp rơ, shock mà cũng bị shock tập thể, Hình Na đầy hắc tuyến nhìn cái nhóm mình toàn bựa nhân mà chảy mồ hôi, ôi, bộ mời họ vào trong bang có hợp lý không vậy? Cảm giác như cô bị cả thế giới lừa dối vậy! Ầy, số con rệp.

“Tiểu Linh, Tôn Vũ ca, ra giới thiệu đi này” Hình Na lắc lắc đầu, thôi, trước tiên làm cho xong màn chào hỏi cả, với lại cũng phải xem xem đối phương lý do vì sao mà lại đến tận nơi này để săn hồn hoàn, nhóm bọn cô 5 người, có tận 4 hồn tông thì không nói gì, gặp vạn năm hồn thú bọn cô vẫn còn sử lý được, đây đối phương chỉ là một hồn tôn, tuy là cấp 40 nhưng chưa có hồn hoàn thứ 4, lại còn đi một mình, chả lẽ lại chui vô đây tìm chết?

“Mình trước, mình là Tiêu Linh, 13 tuổi, cường công chiến hồn sư, hồn tông, mình chỉ là đang giúp bọn họ kiếm hồn hoàn thôi” Tiêu Linh thân thiện chào hỏi.



“Ừm, cảm ơn, hân hạnh làm quen” Đình Bảo cũng rất lễ phép đáp trả, không ngờ nhóm này ai cũng là thiên tài dữ dội, kinh thật.

“Được rồi, đến đây, Chào nhóc, ta là Tôn Vũ, 15 tuổi, Cường công chiến hồn sư, hồn tông đỉnh phong, cũng đang đi kiếm hồn hoàn thứ 5 như thằng mặt thúi đằng kia, hân hạnh làm quen” Tôn Vũ lập tức nhanh chóng cười tươi lao vào, cậu vỗ vai của Đình Bảo vừa cười vừa giới thiệu.

“Chào đại ca” Trái ngược với thái độ của Tôn Vũ, Đình Bảo hơi hoang mang trước sự nhiệt tình đến bất ngờ của đối phương.

“Êy, mi nói ai là mặt thúi hả thằng mát dịch kia, à, nhóc con, đừng lo lắng, thằng ngu này chỉ là thích phong cách chiến đấu của em thôi, chứ nó không có ý tưởng gì đâu, không cần lo lắng, nhìn tên này trông gay thế nhưng mà hàng bị thiến rồi, không mần gì được em đâu?” Dạ Phong lập tức bắn trả, đùa với anh, thằng ngu này chưa bao giờ có cửa thắng.

“Hả, ngươi nói ai bị gay cơ, mà còn nói hàng ta bị thiến, ngươi muốn chết sao” Dễ bị dụ cho tức, hơn nữa đối phương lại không phải Tiêu Linh, cậu tính lao vào làm một cuộc vật lộn với đối phương.

“Ủa?” Âm thanh tò mò phát ra từ phía thằng nhóc, cu cậu có vẻ đang thắc mắc điều gì đó, nhưng hình như vẫn chưa nghĩ ra.

“Sao vậy?” Mọi người tò mò, chả lẽ nãy giờ có gì mà thằng bé này không hiểu sao, đặc biệt là Dạ Vũ, cô tới tận mặt lo lắng hỏi thăm, mặt hàng này bình thường trong im lặng, ấy vậy mà khi có Đình Bảo thì nhỏ này lên cơn nhanh thiệt.

“Hừm, em vẫn còn có một thắc mắc, đó là không phải hàng bị thiến vẫn có thể nằm dưới sao?” Cu cậu tò mò hỏi ra vấn đề cực kỳ quan trọng.

“HAAAAAẢ, Ôi, việc anh mày bị gay, à nhầm, việc mà thằng khốn kia nói thì không phải là sự thật, hơn hết, nhìn dáng anh mày chuẩn 6 múi mà nhóc dám coi anh như thằng bán muối cho nằm phía dưới sao???? Are you sure? surre?, có tin anh thông nát đít mày không?” Tôn Vũ nổi đóa, thế éo nào mà anh lại là thằng nằm dưới, à mà thế éo nào anh lại là gay cơ chứ, mắt nhìn kiểu gì vậy?

“Hửm? Ể, thông nát đít em? Vậy là anh còn hàng? Và anh thật là gay?” Cu cậu vẫn chưa hiểu rõ vấn đề, mà hình như là nhóc mập này đang cố ý không hiểu, ây da, hóa ra trong hiền lành mà bên trong đội lốt sói, ghê vật.

“Đéo có nhá, đéo có, hơn nữa đến lượt nhóc rồi, giới thiệu đi, khốn kiếp” Tôn Vũ cảm giác uy nghiêm của mình bị cuộc trò truyện nãy giờ tẩy sạch hết trơn, ôi, khí thế oai hùng của anh một đời đã bị ô uế.

“Xin chào tất cả mọi người, mình là Đình Bảo, lúc nãy có nói qua, mình là cường công chiến hồn sư, hồn tôn đỉnh phong, mình đang kiếm hồn hoàn thứ 4 cho bản thân, thật sự là rất biết ơn mọi người đã giúp đỡ” Đình Bảo lễ phép cúi đầu chào hỏi.

“Thế, lý do vì sao cậu lại ở đây, hồn hoàn thứ 4 không nhất thiết phải kiếm tận sâu trong này chứ, hơn hết cậu lại không có trưởng bối đi kèm” Hình Na là người đầu tiên đặt ra câu hỏi, tất cả mọi người đều hướng mắt về Đình Bảo, họ cũng rất muốn biết một thiên tài như cậu ta lại không có ai kèm cặp dẫn đi kiếm hồn hoàn, nếu như không có bọn họ giúp đỡ, may mắn thì cậu ta vẫn còn sống được nhưng sẽ bị trọng thương nặng nề, về thời gian dài cũng chỉ làm mồi cho mấy con hồn thú khác thôi.

“Thật ra đáng lẽ ban đầu cũng có một lão sư dẫn mình đi, nhưng giữa đường lại gặp phải Tà Hồn Sư, hơn nữa còn là thất hoàn hồn thánh tà hồn sư, vì bảo vệ mình mà ngài ấy quyết tâm kiềm chế lại cử động của đối phương, nếu như không chạy thì mình sẽ bị giết, nên mình kiếm một hướng nào đó rồi chạy hộc mạng, sau đó liên tục đổi hướng, dùng bột xóa đi mùi và dấu vết của bản thân, rồi mình cứ chạy mãi cho đến khi lạc vào tận sâu bên trong đây” Đình Bảo nói ra quá trình của mình.

“Tà hồn sư? hơn nữa còn là hồn thánh?” Đám Hình Na giật mình, họ cảm nhận được đối phương không nói dối, mà cậu ta cũng không có lý do gì để nói dối, như vậy nói cách khác, có một thứ còn kinh khủng hơn cả vạn năm hồn thú, thậm chí nguy hiểm sánh bằng mười vạn năm hồn thú đang rình mò quanh đây, thật đáng sợ.

“Ừm, mà mọi người yên tâm đi, lúc chạy mình không thấy khí tức tên Tà hồn sư đấy, hơn hết, lão sư dẫn mình đi lại là một phong hào đấu la, chắc là tên đó bị đánh đuổi đi thôi” Đình Bảo nói ra suy nghĩ của mình.

“Phù, may quá, hóa ra là có một phong hào đấu la” Mọi người cảm thấy an toàn, nhưng trừ 1 người duy nhất.

“Không, đừng có dễ dàng như vậy mà thả lỏng, một tà hồn sư khủng khiếp hơn một hồn sư bình thường nhiều, trừ khi lão sư của cậu ta là siêu cấp đấu la ra, muốn chắc chắn bắt một hồn thánh tà hồn sư là rất khó, nhớ lần trước Huyền Lão còn để tuột một tên hồn vương tà hồn sư, mọi người cẩn thận, trước khi tham gia chiến đấu, mình sẽ kiểm tra tình hình xung quanh kỹ hơn” Hình Na nói ra kinh nghiệm của bản thân, tà hồn sư không chỉ là tà ác không đâu, mà bọn họ còn rất mạnh và đáng sợ nữa.

Mọi người đổ mồ hôi, không ngờ tà hồn sư trong miệng Hình Na lại trở nên đáng sợ đến vậy, tất cả bao gồm cả Đình Bảo, họ đều nâng lên sự đề phòng của bản thân, rất có thể sẽ có một hồn thánh tà hồn sư lảng vảng quanh đây, họ cần cẩn thận hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.