Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 268: Giao nhau rồi



Bước tới phía mười người được gọi lên, Ngọc Ly vẫn nở một nụ cười y nguyên ấy, cô nghiêng cái đầu của mình để mái tóc xõa ngang vai, một ít vệt máu còn dính trên góc má và cổ của cô.

“Chào các cưng, có muốn nhập tiệc cùng chúng ta không nào?”

Cười híp mắt lại, vốn dĩ đây nên là một lời mời thân thiện, nhưng không hiểu sao qua miệng của Ngọc Ly, câu mời chào này giống như là sự ra lệnh của bề trên hơn là một câu hỏi vậy.

Liếm láp lấy phần bờ môi đỏ rực, cặp mắt màu tím đảo lên nhìn về phía 10 người Hình Na, cô ta đang quan sát, mọi cử động, thái độ, phản ứng và cả cách mà bọn chúng nhìn về phía đám hồn sư bị hiến tế kia.

“V… vâng”

Một số người lục đục trả lời, vài người thì trịnh trọng cúi đầu trước mặt Ngọc Ly, cô gái này tuy chỉ mới 17 tuổi nhưng đã là hồn thánh tà hồn sư, võ hồn của Đường Nhã thì bọn họ đều đã biết rồi, là Lam Ngân Thảo hắc hóa, còn võ hồn của Ngọc Ly thì hiện tại vẫn chưa ai có thể biết được, kể cả Hình Na cũng vậy

Vốn dĩ Thiên Sứ Cung Tiễn là một loại võ hồn quang minh có năng lượng thánh khiết của chúa trời, nếu Ngọc Ly mà trở thành một tà hồn sư, điều đó chứng tỏ võ hồn của cô ta đã phải trải qua một số biến dị nhất định, ví dụ như là đột biến võ hồn chẳng hạn?

“Ừm”

Gật gật đầu, Hình Na cũng không thể từ chối lời mời có phần “nhã nhặn” của vị thánh nữ điên cuồng này, là một tà hồn sư, việc giết người và tận hưởng bữa tiệc bằng máu là không còn gì tuyệt hơn, nhưng mà Hình Na lại không phải tà hồn sư, cô chỉ đang cố sao chép mà thôi.

Bước từng bước về phía một hồn sư đang hoảng sợ nhìn vào phía Hình Na, cô hơi do dự, nếu như mình không giết chết hắn ta thì chắc chắn cô sẽ trở nên thật kỳ lạ, tất cả mọi người ai đều đã nhanh chóng nhập tiệc và tận hưởng mùi máu tanh.

Nếu như giờ mà cô không giết chết tên hồn sư vô tội này, cô sẽ ngay lập tức trở nên đặc biệt và khác lạ so với tất cả mọi người, rồi Hình Na sẽ bị lộ tẩy và bị toàn thể các tà hồn sư ở đây vây giết.

“Nào, mọi người, tận hưởng bữa tiệc đi”

Giơ hai tay ra để thúc đẩy mọi người chém giết, Ngọc Ly muốn các tà hồn sư phía dưới trở nên bạo động, đồng thời việc này cũng sẽ đề cao hình tượng của cô lên trước mặt tất cả mọi người.



Đứng ở một bên tận lực giết chết các hồn sư đang bị hiến tế, Đường Nhã nhíu mày trước hành động của Ngọc Ly, cho mười tên tà hồn sư lên đây làm quấy rầy nghi lễ là đã đủ lắm rồi, giờ còn thúc đẩy bọn chúng chém giết và hành hạ đám hồn sư này một cách thỏa thích?

Tuy cô cũng giết chết các hồn sư bằng một thủ đoạn tàn khốc, nhưng những đòn đâm móc của tà ám Lam Ngân Thảo, chúng đều kết thúc sinh mạng của hồn sư trước khi bọn họ kịp nhận thức, ngay sau đó Đường Nhã mới chính thức rút máu của bọn họ đi, điều này tuy làm giảm bớt hiệu quả tu luyện của tà hồn sư, nhưng cô thật sự không thể đủ nhẫn tâm để giết những tên này một cách tàn khốc như thế, đau đớn và tuyệt vọng, để bọn họ gào thét trong tuyệt vọng rồi chất chứa bên trong những oán niệm to lớn, nhờ vậy mà các oán linh được tạo ra và lại một lần nữa rơi vào vòng xiềng xích của bầy quái thú tà hồn sư, bị bọn chúng điều khiển như những con rối tiếp tục gây hại cho người khác, thật nhẫn tâm.

Thật ra cô biết rất rõ, cô biết rằng mình đã không còn đủ tư cách để nói 2 từ nhẫn tâm này nữa, tay cô đã giết rất nhiều người vô tội rồi, dù cô có thoát khỏi sự dồn ép của tà hồn sư, cô vẫn mãi là một tội đồ của Đấu La Đại Lục mà thôi, dù cho mọi người không lên án cô, cô cũng sẽ tự ăn năn cắn dứt cả cuộc đời này.

“AAAAAAAAAAAAAA”

Tiếng đau đớn gào lên thảm thiết, như là tiếng heo bị mỗ bụng thét lên, ngay tại chỗ Hình Na đang đứng, tên hồn sư đối diện với cô như điên cuồng, như đau đớn đến tột cùng mà gào lên khủng khiếp.

“Ha ha ha, thú vị chứ? thích thú chứ?”

Hình Na ôm bụng cười to, cô cầm lấy cây võ hồn tà đao của mình mà liên tục chém lên người tên hồn sư, máu văng ra một cách tràn lan.

“Xoẹt xoẹt, phạch”

Âm thanh của đao chạm vào với da thịt, máu bắn lên tung tóe và nỗi đau dằn vặt tên hồn sư vô tội, cặp mắt của hắn nhìn Hình Na như kẻ thù không đội trời chung.

Trong thâm tâm của Hình Na, cô đang cố gắng chịu đựng cái ánh nhìn khủng khiếp đó, một mặt khác, cô cũng đang phải chịu đựng đến cái ánh nhìn của Ngọc Ly và toàn thể các tà hồn sư khác.

Liên tục đưa đao ra chém và giả bộ rằng thích thú, thân làm một hồn sư bình thường mà phải làm những điều kinh tởm với một hồn sư vô tội khác, cô cảm thấy bản thân mình thật buồn nôn, nhưng mà cô đã hết cách rồi, chí ít cô sẽ cho tên hồn sư này tiến vào trạng thái giả chết, như vậy thì cô sẽ không phải giết chết đối phương, sau này liệu hắn có còn sống hay không? liệu có thoát khỏi tay của đám tà hồn sư này hay không? Vậy tất cả đều phụ thuộc vào bản thân vận khí của tên hồn sư này.

“Hễ, vui đấy!!!”

Cười nghiền ngẫm nhìn về phía Hình Na, trong số tất cả các tà hồn sư khác thì cô là người duy nhất thể hiện sự điên cuồng giống một tà hồn sư nhất, những đòn tấn công của cô cũng mãnh liệt nhất.

Không biết Ngọc Ly có hay không nhận ra sự khác biệt của những vết thương này so với bình thường hay không, nhưng chúng đều chém vào các vị trí không gây hại trực tiếp tới tính mạng của đối phương, nếu được điều trị hợp lý chúng thậm chí còn thể sống trở về.

“Vong linh ngôn ngữ ”

Tại một góc khuất, miệng của Hình Na khẽ nhép một ít ngôn ngữ, tuy đã che dấu rất kỹ, nhưng Ngọc Ly lại như có như không nhận ra, cặp mắt màu tím cô nhìn thẳng vào gò má của Hình Na, từng dòng chữ huyền bí chạy lướt qua cặp con mắt sáng chói đấy.

“Ưm..”

Đột nhiên nỗi hết da gà, cảm giác toàn bộ cơ thể của mình như đang bị soi cực kỳ kỹ càng, Ngọc Ly? Cô ta phát hiện hành động kỳ lạ của bản thân ư? Không thể nào? Chết tiệt, nếu mà giờ cô lại làm điều gì đó kỳ lạ, e rằng không thể sống ra khỏi đây đâu!

Đường Nhã ở phía xa nhìn về cách hành động của Hình Na, cô bỗng nhướng mày, tuy không rõ cô gái này có vấn đề gì, nhưng Đường Nhã nhận ra Hình Na có phần gì đó rất giống cô, như thể là,… bọn họ là đồng loại vậy.

Bị cả 2 người nhìn thật kỹ, cố nén lại cảm giác buồn nôn đang trào lên cổ họng, nhép môi thành công, linh hồn của tên hồn sư kia được đưa tiến vào trạng thái đóng băng, tình trạng bên ngoài không khác gì là một xác chết cả.

Cô đã cố gắng tạo ra những vết chết thật điên cuồng để che dấu cho hành động này, thậm chí kể cả máu văng ra ngoài cô cũng đã phải uống một phần, cảm giác tanh tưởi đọng lại trong khóe miệng làm cô muốn ói hết ra, nhưng mà… không thể, cô phải nhẫn nhịn, cô cần phải bình tĩnh từng chút một mà rời khỏi đây, không được, không an toàn.

“Giao nhau rồi”

Mồ hôi chảy ròng ròng trên má, Hình Na hoảng sợ mà thốt lên 3 chữ trong lòng, cô cúi mặt xuống hai tay hơi run một chút, tuy vậy ngay sau đó cô cố gắng tỏ vẻ điên cuồng mà quay về phía các tà hồn sư khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.