Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 333: Âm Dương thần lực, tiếp nhận thành công



Hai tay chạm vào hai phần của cái thành ghế, một nguồn năng lượng dồi dào cả màu đen lẫn màu trắng đang tiến vào trong cơ thể của Dạ Phong, thần lực đang tẩy rửa cơ thể của anh một cách nhanh chóng.

Một cơ thể phàm tục có quá nhiều tạp chất, mà muốn trở thành một người vượt qua tất cả mọi người, người đấy cần phải có một cơ thể và thiên phú vượt xa tất cả những người còn lại, đó là những gì mà vị thần tử vong Hades của chúng ta tôn thờ.

Chỉ có sức mạnh và thiên phú mới là thứ quyết định xem ngươi là ai, cho dù ngươi có một cái đầu lạnh đủ sức để phán đoán và phân tích tình huống trước mọi hoàn cảnh, nhưng ngươi lại không có một sức mạnh đủ cứng để chống lại thì cũng bằng thừa.

Kẻ chỉ biết tôn phụng sức mạnh cũng không tốt, nhưng mà không có sức mạnh thì ngươi không bao giờ làm được điều gì cả, đây lại là điều mà Athena Sinh mệnh nữ thần tôn thờ, vì vậy vòng thử thách của cả hai người cuối cùng tuy đơn giản mà lại hội tụ cả hai yếu tố trên.

Không cần phải chiến đấu oanh oanh liệt liệt, những thứ đó không cần cho thử thách của bọn họ, nếu như chính bản thân ngươi ngươi còn chưa tự vượt qua được thì đi so sánh với khác để làm gì cho phiền?

Vượt qua bản thân, vượt qua sợ hãi, vượt qua nỗi đau muốn xé nát tinh thần của ngươi, đó là việc đầu tiên mà một kẻ được lựa chọn làm thần, là kẻ mà kế thừa thần vị của bọn họ cần phải có.

“Đứng dậy, vực dậy, đôi chân của ta… chết tiệt,.. ĐỨNG DẬY AAAA!”

Mặc dù biết càng gào càng tốt sức, nhưng đau đớn đang ngày càng lan tràn, thần lực không ngừng đục khoét các cơ quan nội tạng bên trong của anh, nó lọc đi gần hết các tạp chất trong cơ thể, mọi sự dơ bẩn đều phải được xóa bỏ.

Gan của Dạ Phong được hoạt động và tăng cường cực mạnh, nó là một khối cơ quan có chức năng lọc và đào thải cho cơ thể, cảm giác đau thấm đến từng tế bào của từng cơ quan, không hề có giảm đau hay che bớt cảm giác phải nhận, toàn bộ quá trình Dạ Phong đều phải từ từ cảm nhận từng chút một.

Đau đến độ mà Dạ Phong không còn sức để gào thét nổi nữa, miệng anh liên tục phun ra từng ngụm máu đen thui, đó là tạp chất thông qua con đường máu mà lọc ra ngoài, thêm nữa các lỗ chân lông đang dần nới rộng, máu từ đó liên tục chảy ra.



Cơ thể Dạ Phong không ngừng được bao phủ bởi máu đen đậm đặc mùi hôi, cảm giác khó chịu đến xương tủy, bao nhiêu tích lũy trong cơ thể nay đều bị đào thải ra ngoài, cảm giác đau đớn như đang lột da tróc xương của một con thú ra mà cạy mà nạo các vết dơ.

“Hồng… hộc… hồng…học “

Hơi thở trở nên ngày càng gấp, Dạ Phong như muốn quỵ xuống đất nhưng hai tay của anh vẫn cứ bám chắc vào thành ghế, anh cố gắng để mình không phải cúi lạy thứ này, anh chuẩn bị ngồi lên nó, anh chuẩn bị tiếp nhận thần vị của hai người Athena và Hades, đây là ngai vị của anh, nếu muốn ngồi lên nó anh tuyệt đối không thể khuất phục trước nó.

Cắn răng đến sứt môi chảy máu, lợi bị vỡ ra, cảm giác ngòn ngọt anh cảm nhận thật rõ trong từng vị trí của lưỡi, từng thớ thịt và cơ bắp đang quặn lại, cái sợi thần kinh cảm giác dẫn truyền đang truyền lại sự đau đớn đến đại não.

Cơn đau như muốn xé toạc anh ra thành trăm mảnh, chúng như những con quái vật khổng lồ đang dùng búa mà đập vào ý chí sắt bền của anh vậy, giữa người chịu đựng và người hành hạ, liệu ai sẽ chiến thắng?

Hai chân ngày càng bị gập xuống, khớp đầu gối như muốn gãy ra nhưng Dạ Phong vẫn đang đứng rất hiên ngang, giờ anh như trở thành một huyết nhân được bao phủ bởi máu, ngược lại nguồn năng lượng đang không ngừng cải tạo cơ thể của anh.

Gan và tủy xương liên tục tạo máu thay thế vào bổ sung, cải thiện và tái xây dựng lại cơ thể của Dạ Phong, Phá rồi lại dựng, đây chính là định nghĩa chính xác nhất dành cho quá trình này.

Từ đầu đến cuối Dạ Phong không một lời than vãn, nỗi đau này, anh đã vượt qua nó mà không một chút do dự gì, từng chút một, từng chút một, các xương khớp của anh đang được chữa trị trở lại.

Nếu như nói cơn tra tấn vừa rồi của Hades dành cho Dạ Phong là điên cuồng địa ngục, vậy quá trình kích thích các tế bào tái sinh trường làm cho anh cảm nhận được cơn ngứa đến nổ não.

Các bộ phận một lần nữa tái sinh, một cơ thể hoàn chỉnh của Dạ Phong đang dần được hoàn thiện, một Dạ Phong hoàn toàn mới với sức mạnh vượt trội đang được tạo ra, thần vị dần dần đã chấp nhận anh.

Nếu như lúc nãy chỉ cần một khắc thôi, anh mà dám có ý định từ bỏ hoặc là hai chân của anh quỵ gục trước nó thì Sinh Tử thần vị lập tức từ chối anh ngay, nhưng may thay Dạ Phong đã thành công chịu đựng được.

“Hừ,…. A hàaaaaa, hà…..”

Thở ra từng đợt dài, cảm giác như vừa đi dạo 18 tầng địa ngục một vòng quay trở về vậy, sau đó anh lại leo thẳng lên thiên đường rồi rơi xuống, cảm giác lên voi xuống chó thật là đậu phộng nó tuyệt vời, thật sự là đếch thể tả được luôn.

Bảy vòng hồn hoàn sau lưng đột ngột xuất hiện thoát khỏi sự kiểm soát của Dạ Phong, chúng hấp thu năng lượng quang minh và tử vong của thần vị, xoay tròn và trở nên cực mạnh, màu sắc của các hồn hoàn thay đổi một cách nhanh chóng.

Màu vàng, màu vàng, màu tím, màu tím, màu đen, màu, đen, màu đỏ, bảy màu hồn hoàn hoàn hảo và cân đối thích hợp cho hai chữ thiên tài, nhưng nó lại không phải là một bộ hồn hoàn dành cho quái thai được, quá tầm thường, quá yếu đuối.

Hiện tượng thăng linh đang diễn ra cực kỳ nhanh chóng, màu sắc thay đổi một cách đột ngột, đặc biệt là các hồn hoàn có niên kỷ thấp nhất, nó lập tức đổi từ màu vàng sang màu tím, rồi cùng với các hồn hoàn màu tím khác đổi sang màu đen.

Niên kỷ của mỗi hồn hoàn là không thể thay đổi quá lớn, cũng không thể dao động quá lớn, vậy mà các hồn hoàn của Dạ Phong đang trở nên đột ngột mạnh lên đến bất ngờ, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Đấu La Đại Lục.

Màu đen, màu đen, màu đen, màu đen, màu đen, màu đỏ, màu đỏ, năm đen hai đỏ, bộ bảy hồn hoàn quá đổi mạnh mẽ, có thể nói là giờ khắc này Dạ Phong đã bước tới một tầng thứ ngang hàng với Hình Na.

Quá trình hấp thu Âm Dương thần lực kết thúc, màn thử thách của Dạ Phong đã hoàn thành, anh mệt nhoài nằm gục trên ghế của mình, để cho nó không ngừng cải thiện và chữa trị cho anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.