Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 347: Tiểu ma nữ



Người con gái mang tên Tiểu Hương vốn dĩ cũng là một hồn vương, cô ta chính là bạn gái của tên ngu xuẩn lúc nãy, nhưng lại bị thân hình và diện mạo của Dina hấp dẫn, trong một lần chiến đấu, sau khi cô ta phát hiện ra hồn lực tu vi của anh vậy mà đã là hồn đế, độ tuổi này rõ ràng không thể cao hơn bạn trai cô, có khi còn thấp hơn, ấy vậy mà đã là hồn đế rồi ư?

Chỉ sau một lần trong thấy Dina và năng lực của anh, cô ta đã ngay lập tức cảm thấy người xứng đáng làm đạo lữ với mình chỉ có thể là anh, còn bạn trai hiện tại thì có là cái thá gì? Suốt ngày chỉ biết làm trò ngu xuẩn, chưa kể khuôn mặt lại xấu bỏ mẹ, coi như là bình thường đi, nhưng Dina của cô lại là một bạch mã hoàng tử, một kỵ sĩ thần thánh với năng lực tối đa.

Hình tượng của Dina nhanh chóng được đẩy lên cao trong đầu của Tiểu Hương, tuy rất là thèm khát anh ta nhưng cô lại không đạt được bất cứ sự chú ý nào từ anh, từ khi tiến vào Minh Đô này, cô đã cố gắng tìm kiếm khu vực ở trọ của Dina, cố gắng sắp xếp cho anh và cô gặp nhau nhưng nhiều lần lại thất bại.

Rốt cuộc cô đành phải sử dụng thằng bạn trai ngu xuẩn hiện tại của cô làm con cờ tốt thí để dụ Dina đi ra, cô không tin một hồn sư ưu tú như mình lại không đạt được sự chú ý của anh, một con người hoàn mỹ như cô, thậm chí diện mạo lại xinh đẹp như hoa, có không biết bao nhiêu nam hồn sư đã mê luyến và nữ hồn sư nhìn một cách ngưỡng mộ.

Sáu vòng hồn hoàn màu đen, sau khi nhìn thấy rõ bộ hồn hoàn của Dina, Tiểu Hương càng lúc càng mừng rỡ, đúng vậy, chính xác là vậy, chỉ có một hồn sư bá đạo như anh mới có thể đứng bên cạnh cô, nhưng ngạc nhiên là anh lại quỳ gối trước mặt một con ả bình thường, thậm chí còn xấu xí, ăn mặc cũ kỹ như cô ta mà không thèm để ý đến cô?

Chưa kể còn bị con nhóc tóc xanh này làm càn thách thức, Tuyết nhi đứng ở bên cạnh Hình Na vốn cũng là đóa hoa xinh đẹp, thậm chí còn đẹp gấp Tiểu Hương cả ngàn lần, nhưng vì cơ thể vẫn chưa đủ lớn, chưa đủ trưởng thành nên chưa đạt đến trình độ hút hồn người ta.

Mọi người mặc định bỏ qua sự tồn tại của một cô bé như cô, dù sao thì bây giờ là thời gian cho trận tỷ thí thanh niên hồn sư ưu tú toàn đại lục, có thể cô ta là một thành viên của một môn phái hoặc học viện nào đó, tốt nhất là không nên trêu chọc, nhưng mà Tiểu Hương lúc này đâu thèm quan tâm nhiều đến vậy..

“Chết đi”

Gào lên rồi dùng bốn cây mâu của mình tính đâm xuyên qua cơ thể nhỏ bé của Hình Tuyết, những đòn đánh vô cùng huyết tinh và mạnh bạo không hề giống với hình tượng yếu đuối và mỏng manh lúc nãy cô tạo nên.

Đám người xem vui ở bên ngoài không tự chủ run lên sợ hãi một hồi, đậu má diễn gì ghê thế, mới vừa nãy còn là đóa bạch liên hoa yếu đuối, sao giờ trở thành con quỷ dữ ăn thịt người ta rồi…

“Ngu ngốc quả nhiên là ngu ngốc a,… không biết quan sát đối thủ của mình, đây đúng là hành động ngu xuẩn nhất mà mama từng nói nha!”

Không quá quan tâm đến đòn đánh của đối phương, Hình Tuyết cứ thế ung dung bước tới mặc kệ cho đối phương thích làm gì thì làm, hồn lực băng tuyết của cô được khống chế vô cùng mạnh, người ngoài nhìn không ra nhưng Dina và Hình Na lại là người nào? Hồn lực khống chế của con bé từ khi nào mà đáng sợ đến như vậy.

“Ma ma?”

Dina có chút ngạc nhiên nhìn qua Hình Na, đúng là anh có cảm thấy con nhỏ này có phần giống như công chúa, nhưng mà rõ ràng công chúa vẫn là trinh nữ, làm sao mà có con được?



Hình Na cũng hiểu lý do vì sao mà anh ta ngạc nhiên nhưng hiện tại không phải là lúc để giải thích, trước tiên cô rất muốn xem con gái cưng nhà cô đã trưởng thành đến mức nào cái đã, từ khi cô thức tỉnh một phần năng lực của Cygnus và thần lực của Hillary, Tuyết nhi cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhờ có liên kết với cô.

Bốn cái mâu nhện ngay khi vừa chạm tới trước thân thể của cô gái, tất cả chúng đều lập tức dừng lại, năm hồn hoàn sau lưng đang xoay chuyển cũng nhanh chóng đứng hình luôn, không chế quá tinh xảo, bây giờ chỉ còn mỗi cơ thể của Tiểu Hương là còn nhận thức.

Bị đông cứng trên không trung, không thể di chuyển, càng không biết phải nói cái gì, cô ta có chút khó chịu giãy dụa trong băng của Tuyết nhi nhưng tất cả đều vô vọng, một ngón tay của cô gái bé nhỏ điểm ra, cặp mắt màu xanh dương trở nên vô tình và lạnh lẽo khiến cho linh hồn Tiểu Hương như muốn đông lại rồi vỡ vụn ra thành trăm ngàn mảnh.

“Cổn”

Lạnh lùng như bà hoàng chốn băng tuyết, khí tức bảy mươi vạn năm hồn thú trong lúc nhất thời triển khai, chỉ một mình con ả phía trước là bị dính đòn, ngón tay vừa điểm lên không thì một lực đẩy mạnh mẽ đập thẳng vào người Tiểu Hương.

“Ầm, ầm, ầm”

Bị đánh lùi về sau một cách tàn bạo, một cơn bão tuyết khu vực nhỏ phóng xuất thổi bay Tiểu Hương, cô ta như một quả bóng cao su đàn hồi mà bị đập bay va vào đất phát ra các tiếng vang to lớn.

“Quá kinh khủng, còn chưa nhìn thấy được hồn hoàn mà đã …”

Dina bật thốt lên, năng lực của anh vốn rất mạnh nhưng mà con bé này cũng không hề yếu a, thậm chí còn chưa hiện hồn hoàn mà đã như thế này rồi, tu vi của con bé chắc chắn cũng rất cao, hơn nữa, võ hồn cũng không phải là dạng vừa.

Hình Na cũng thích thú nhìn vào đứa bé mà mình nuôi dưỡng trở nên trưởng thành qua từng ngày, lúc ở với cô con bé luôn là một đứa nhóc hay làm nũng, hay đòi được ôm, nhưng khi ra chiến trường, con bé cứ như là một chiến binh thật thụ.

“Tội thứ nhất: Làm phiền giữa chốn công cộng”

“Tội thứ hai: Dám sỉ nhục ma ma”

“Tội thứ ba: Bạo hành trẻ em”

“Nhân danh công lý và chính nghĩa, ta đại diện cho quang minh phán xét ngươi! …. Phải không Dina ca?”

Khí thế rất mạnh mẽ, Tuyết Nhi nói một cách trang nghiêm sau đó quay đầu lại hỏi Dina xem mình nói vậy có đúng không, mà dù đáp án có như thế nào thì từ trên tay con bé đã hiện sẵn một thanh kiếm bằng băng rồi..

“À… ừ..”

Dina còn chưa hiểu vấn đề gì, nhưng mà tiểu nha đầu a, có là Quang minh thẩm phán nhưng lúc chiến đấu không ai lại nói ra những lời xấu hổ như vậy đâu, anh mày cũng chưa hề làm mấy chuyện như vậy…

“Ừm,… đúng là tốt rồi, vậy thì cô ta chết đi được rồi ấy nhỉ?”

“Oành”

Rất là bạo tay, con bé thậm chí còn không dùng kiếm để chiến đấu, trực tiếp phóng Băng kiếm vào phía Tiểu Hương, toàn bộ khu vực nhanh chóng bị đóng băng thành một tảng lớn khổng lồ.

Đưa tay ra, nắm chặt lại, khuôn mặt của Tuyết nhi lúc này cứ như ma vương tái thế, lạnh lùng và vô tình.

“Rắc… rắc rắc rắc…. Ầm”

Tảng băng vỡ ra thành hàng vạn mảnh, cơ thể của Tiểu Hương hóa thành vụn tuyết biến mất trong không gian, chết không còn thây, linh hồn hủy diệt, vĩnh viễn không luân hồi, thật là một cái chết triệt để.

Quay người lại, Tuyết nhi nhìn vào tên con trai còn sống dở chết dở mà cười tươi nói:

"Còn vị đại ca này tính sao đây"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.