Vô Lại Kim Tiên II

Chương 34: Đến Đại Côn Luân



“Mặc cho đại kiếp nạn mãnh liệt như thế nào, ta cũng cần phải bảo vệ môn hạ đệ tử khỏi lo!” Lâm Phong cười ha ha, hồn nhiên không để trong lòng lập tức sau khi từ biệt Đông Hoa Thượng tiên, dẫn theo tứ nữ, hướng Côn Luân phái đi.

Trên đường , ba Bích tỷ muội vẫn còn lo lắng không thôi, Bích Nhu tiên tử tuy lấy được thánh vật Tử Long Tiêu , nhưng lại không có nửa điểm cao hứng nổi. Dù sao Tử Long Tiêu chính là do sư tôn dùng chống đỡ thánh vật trong trận chiến, hôm nay thần thông phổ biến nhất đại thân ngoại hóa thân bị chém, nếu là gặp lại cường địch, nên như thế nào cho phải.

Lâm Phong trong nội tâm lại có suy nghĩ khác. Tử Long Tiêu chính là Tiên Thiên thánh khí, có đại công quả, có thể dùng để chống đỡ kiếp nạn, Đông Hoa Thượng tiên đem Tử Long Tiêu cho Liễu Bích Nhu tiên tử, nhân tình này muốn đem đến trên đầu của mình.

Nhân tình này đối với thần tiên cũng đều có tác dụng, Tử Long Tiêu cũng không phải là cho không.

Huống hồ rằng Đông Hoa Thượng tiên đã thành đạo từ trong hỗn độn, Hồng hoang đại chiến cũng không trúng phải kiếp nạn, tu luyện trăm triệu năm pháp lực thần thông cực kỳ tinh thâm. Lại có Tử Long Tiêu làm thân ngoại hóa thân. Theo đạo lý mà nói, như thế nào cũng không có khả năng phải đưa thân cho báo oán, hôm nay lại mượn cơ hội bình giải sức mạnh của thân ngoại hóa thân. Trong này khẳng định có vấn đề chỉ là hắn cũng không thể tìm ra nguyên nhân trong đó mà thôi.

Thất công chúa ngoài cuộc tỉnh táo, tự nhiên cũng có thể đoán được ra một chút nguyện nhân. Thấy ba Bích tỷ muội khuôn mặt u sầu, không khỏi khuyên nhủ:” Đông Hoa Thượng tiên thần thông quảng đại, đạo hành cao không lường được. Ngài đã đem Tử Long Tiêu cho các muội, khẳng định có dụng ý. Các muội không cầu suy nghĩ nhiều, tránh cho việc tu hành bị hủy!”

Ba tỷ muội đột nhiên bừng tỉnh, đều chợt nói: ”Tỷ tỷ nói thật đúng!”

Khúc mắc đã được giải, vợ chồng năm người hướng Côn Luân phái đi.

Thiên giới có ba mươi sáu tiên đảo sơn, Côn Luân phái tại cực tây chi địa, vốn là một khối tiên gia phúc địa. Trong đó có nhiều ẩn cư tán tu tiên nhân, mà nguyên tên của nó không phải là Côn Luân. Chỉ là Côn Luân khai phái tổ sư tại nhân gian thành đạo phi thăng tiên giới, lại dựng lên Côn Luân môn hộ, mới đặt tên núi là tây Côn Luân.

Công Cộng vì tức giận đập vào Bất Chu Thiên đụng gẫy nửa thanh trụ chống trời. Có thượng cổ Kim tiên lấy trụ trời tế luyện thành thượng cổ pháp bảo đầy uy lực Đả Tiên Ấn. Hồng hoang đại chiến thì Kim tiên chết, Đả Tiên Ấn không biết làm sao lưu lạc đến nhân gian, bị Côn Luân phái tổ sư Tây Hoa Tử đoạt được, mới mượn vật này thành đạo.

Sau khi bay lên tới địa giới tại trận chiến này ngăn cản kiếp nạn. Bởi vậy Côn Luân phái tại địa giới cũng càng ngày càng cường đại, ngay cả những ẩn cư tại tây Côn Luân tu hành phát lực cao cường vì Đả Tiên Ấn thượng cổ pháp bảo nên đều muốn cho hắn vài phần mặt mũi.

Hơn nữa Tây Hoa Tử giao du cực lớn. Từ trên là những thần tiên ở Thiên giới đến dưới là những tán tu ở hạ giới đều nhiều ít cùng lão giao hảo, thiên quan Tán tiên chạm giới luật của trời có người thay hắn nói chuyện. Gặp cường địch cũng có vô số thân bằng hảo hữu chạy đến trợ giúp, có thể thấy bình thường không phải ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh.

Lâm Phong năm người đuổi tới Côn Luân sơn, mới phát hiên Côn Luân phái đã sớm bày trận đợi chờ. Tây Hoa Tử sớm đã vào Kim tiên đại đạo , tính đến ngày gần đây có cừu gia vô cùng lợi hại tìm đến cửa, bởi vậy đã mời tới vô số tiên nhân cùng lão giao hảo. Cũng tự mình mở ra hộ sơn cấm pháp tọa trấn.

Lâm Phong vợ chồng năm người hạ tường quang xuống, chỉ thấy tây Côn Luân hộ sơn cấm pháp toàn bộ khai triển. Trên không trung nâng một đám vân quang, dưới mặt đất có hai mươi người cả trai lẫn gái tăng đạo tục đều có. Hơn nữa lại có một đại hán thân hình to lớn dị thường đi chân trần, cũng là tiên giới đứng thứ ba mươi sáu ở núi Vương Ốc là Xích Cước Đại Tiên.

Chính giữa là một người tiên phong đạo cốt lông mày trắng đúng là Côn Luân khai phái tổ sư Tây Hoa Tử, đứng phía sau là bốn đạo một ni, cũng là côn cá lục tiên xưng là Diệu Huyền, Diệu Nhất, Huyền Pháp, Diệu Hoa, Diệu Ngôn ngũ vị. Phải nói sư thái Diệu Ngôn bị Phật môn độ hóa phải nhập vào Bà Sa Tịnh Thổ bái Như Lai làm Tọa hạ ni cô, lần này cũng tới trợ uy.

Hai bên có hơn mười vị tiên nhân tu vi cao thâm, ngoài ra Tây Hoa Tử cũng mời vài người bạn tri giao ở đại phương khác.

“Bản công chủ thật là có thể diện lớn, lại làm cho Côn Luân phái bày tràn diện nghênh đón như thế, thật là tam sinh hữu hạnh!” Tiếng cười lớn vang khắp không trung, Lâm Phong năm người rơi vào phía trước dãy núi, quét mắt liếc vào chúng tiên, hướng Tây Hoa Tử nói:”Sớm nghe nói về tây Côn Luân khai phái tổ sư Tây Hoa Tử đạo trường giao du rộng lớn. Quả thật mắt thấy không bằng tai nghe, lại mời nhiều tiên nhân như vậy đến đến nghênh đón bản cung chủ, thật sự là may mắn”

“Yêu đạo như thế nào vô lễ như thế , phải bắt hắn nhìn e dè hơn!” Những tiên nhân thấy thế thì đều là cảm thấy tức giận. Nhưng cũng không tiện ra tranh trước chủ nên tất cả đều quay lại nhìn Tây Hoa Tử.

Tây Hoa Tử cùng Lâm Đồng ở nhân gian thành đạo so với Lâm Phong sớm không biết bao nhiêu vạn năm. Tại Tiên giới tùy tiện thỉnh cả tăm lẻ tám ngàn tiên nhân đến hỗ trợ cũng không phải là việc gì khó. Đương nhiên sẽ không đem Lâm Phong cái loại chim non mới ra ràng này để vào mắt , nghe vậy cười to nói:”Ngươi là yêu đạo hung tàn thành tánh, diệt sát người của đạo ta, hôm nay đang muốn đòi lại món nợ đó!”

Thất công chúa cười gằn nói:” Ngươi cái lão lông dài này thiệt là cuồng vọng, có bản lĩnh gì mà đòi nợ chỗ phu quân ta?”

Sư thái đứng phía sau Tây Hoa Tử giận dữ nói:”Thứ yêu nghiệt các ngươi làm nhiều việc ác. Côn Luân chính là tiên đạo đại phái, đang muốn trừ ma vệ đạo, cho tam giới một cõi thanh bình!”

Tứ nữ vốn là có lòng bất mãn, ba Bích tỷ muội nghe xong , cũng cảm thấy tức giận. Bích Du tiên tử nói:”Ngươi cái đồ ngốc đầu ni cô không đi ăn chay niệm phật, còn chạy tới nơi này cuồng ngôn, Côn Luân tự xưng vi tiên đại đạo, không quản nổi đệ tử giáo môn hạ, mượn cớ ức hiếp đồng đạo làm chuyện ác. Hôm nay muốn đem bọn ngụy quân tử các người đánh vào luân hồi!”

Năm tiên nhân nghe được giận dữ lập tức mở miệng mắng, nhưng tiên nhân do Tây Hoa Tử mời đến trợ giúp lại ngầm trầm trồ khen ngợi. Côn Luân phái có tính cách gì, bọn họ đều biết rõ.

Chỉ là bởi vì cùng Tây Hoa Tử có vài phần giao hảo nên mới không thể không đến trợ giúp. Nhưng lại ngầm khó chịu phi thường Côn Luân phái kiêu ngạo ương ngạnh, ỷ vào người đông thế mạnh ức hiếp đồng đạo. Cái này trước kia tại tây Côn Luân những tu hành tán tiên cũng vì bất mãn Côn Luân phái bị Côn Luân phái diệt sát không ít tiên nhân.

Tây Hoa Tử cười ha ha nói:”Miệng lưỡi bọn yêu nghiệt các ngươi thật lợi hại , dám đổi trắng thay đen”

Lâm Phong mỉm cười nói:”Bản cung chủ từ lúc đắc đạo dưới nhân gian, bị người Côn Luân thô lậu các ngươi đuổi giết nên vô duyên cớ phải đi nhiều đường quanh co. Hôm nay muốn cùng ngươi tính toán rõ ràng!” Lại hướng mười người Tây Hoa Tử mời đến nói:” Vài vị đạo hữu đều là người ngoài , vì sao không ẩn tu, lại muốn nhúng tay vào. Việc này có rất nhiều nhân quả, sau này đại kiếp nạn đến, cũng là không ổn!”.

Trong lòng cũng là âm thầm so đo. Những người được mời đến tu vi kém nhất cũng không kém so với tứ nữ bao nhiêu, phần lớn đã một chân bước vào Kim tiên đại đạo tiên nhân. Tuy vẫn chưa có thành tựu thân ngoại hóa thân, nhưng đều tu luyện thành Nguyên Thần thứ hai, so với chính mình không kém hơn bao nhiêu.

Nếu mà Côn Luân phái thô lậu muốn quần ẩu, cũng phải tốn chút động chân tay.

Hơn mười vị tiên nhân nghe xong trong bụng cũng là vừa động. Lại thấy Cực Lạc cung chủ có ý tốt khuyên bảo, trong bụng cũng sinh suy nghĩ khác. Bọn họ đều có chút đạo hạnh tiên nhân, tuy không tính ra thiên cơ ít nhiều thế nào, nhưng có thể thấy không lâu nữa sợ cũng không còn được thái bình. Tự nhiên muốn tự giữ mình, xác định không muốn dính quá nhiều nhân quả. Nếu không đại kiếp nạn vừa đến thì chính là kiếp nạn nặng nề.

Có điều nhân tình này , đối với thần tiên cũng đồng dạng giống nhau có tác dụng, nhưng cũng không thể để mất mặt nên đều liếc mắt nhìn nhau trao đổi ánh mắt rồi mới nói:”Ngươi Cực Lạc cung cậy thế hành hung, diệt sát Tây Hoa Tử đạo hữu của đạo Nho ở nhân gian chính thống. Hôm nay bần đạo cũng muốn thay Tây Hoa Tử đạo hữu đòi lại công đạo!”

Tây Hoa Tử vẫn âm thầm lưu ý động tĩnh của tiên nhân, đến lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cười to nói:”Bần đạo hôm nay liền cùng các vị đạo huynh thế thiên hành đạo. Trừ Cực Lạc cung chuyên ủng hộ yêu nghiệt này cho tam giới một cõi thái bình thế giới!”

Lâm Phong cười khẩy nói:”Đúng là không biết chết, sau khi xuống địa ngục đừng trách bản cung không đề tỉnh qua các ngươi!” Lập tức không nói lời nhảm, gọi Lung Linh bảo thấp hộ thân. Thấy Thải Thần quang lóe lên nhằm đúng ngay mặt chúng tiên hướng tới.

Tứ nữ cũng không chậm đều niệm chú xuất pháp bảo của mình đánh tới, một chút cũng không khách khí. Các nàng tuy trải qua muôn đời, sớm không phải là tứ nữ lúc trước. Nhưng hiện nay đã sáng tỏ dù trước hay sau thì tự nhiên theo ý tứ của Lâm Phong mà làm việc.

“Yêu nghiệt , đang muốn xem chút thủ đoạn của các ngươi!”Tây Hoa Tử có thể không nhận biết hai kiện pháp bảo của Lâm Phong lai lịch ra sao. Thấy Lâm Phong dùng Thất Thải Nguyên thạch đánh tới thì xuất ra Đả Tiên Ấn đánh. Đả Tiên Ấn đột nhiên biến lớn tựa như một tòa Thái Sơn hướng Thất Thải Nguyên thạch định đập bể.

Những tiên nhân mời đến trợ giúp đều ra tay, gọi ra pháp bảo tiếp chiến tứ nữ, còn có vài lưỡi phi kiếm hướng Lâm Phong nện tới âm thầm bay chung với pháp bảo Đả Tiên Ấn.Trong lúc nhất thời lưu quang dị sắc đầy trời, pháp bảo lộn xộn bay tới, mà ngũ thải sơ ly dưới ánh sáng ẩn nấp nhưng lại hiện ra sát khí vô cùng.

Lâm Phong thấy Tây Hoa Tử gọi ra Đả Tiên Ấn đón đỡ Thất Thải Nguyên thạch thì cảm thấy phải dốc sức, thầm nghĩ:” Ngươi cái lão tạp chủng cũng không biết chữ chết, cho người có tới mà không có về!” Lập tức mặc kệ mấy thanh phi kiếm, chỉ hiện Bát Bảo kim thân ngăn cản. Dùng Lung Linh Bảo Tháp bảo vệ bản thể rồi toàn lực thúc dục Thất Thải Nguyên thạch hướng Đả Tiên Ấn đánh tới.

Một tiếng ‘Phanh’ vang khắp đất trời, Thất Thải Nguyên thạch đánh vào trên Đả Tiên Ấn. Tây Hoa Tử cảm thấy không ổn , thầm kêu một tiếng: ”Không tốt!” Muốn thu hồi lại pháp bảo nhưng mà không còn kịp. Đả Tiên Ấn bị Thất Thải Thần quang đánh trúng lập tức lùi về thu nhỏ lại như ban đầu mà rơi xuống đất.

Thất Thải Nguyên thạch cũng chấn động bay trở về.

“Sao lại như thế, yêu đạo dùng là pháp bảo gì thật là lợi hại, sao lại chưa từng nghe nói qua!”Tây Hoa Tử thành đạo tại nhân gian lại không trải qua Hồng hoang đại chiến thì làm sao nhận ra được đấy là pháp khí đỉnh cấp từ thưở khai thiên. Thấy Đả Tiên Ấn bị rơi xuống lão lập tức giập mình kinh hãi, liền vội gọi hồn về muốn thối lui.

“Hôm nay phải cho lão tạp chủng xông ra ngoài, coi như lão tử đi tìm khối đậu hủ đập chết mình!” Lâm Phong thầm nghĩ trong bụng rồi bám tay gọi ra ba vị Thần Phong linh. Một luồng tam vị Thần Phong thổi tới Tây Hoa Tử rồi mới vội vàng thu Thất Thải Nguyên thạch.

Vài lưỡi phi kiếm lúc này cũng nện trên Linh Lung Bảo Tháp ầm ầm nổ vang. Hào quang của mấy thanh bảo kiếm ảm đạm di mà khẽ bay trở về. Lâm Phong tâm thần chấn động thiếu chút nữa là té xuống đụn mây. Vội vàng ổn định thân hình, không để ý gì nữa chỉ xuất ra Thất Thải Nguyên thạch đánh nữa.

Tây Hoa Tử sợ hãi vội rút lui về phía sau mãnh liệt chống lại một đạo Thần Phong thổi tới đây. Trong lúc cấp bách gọi ra một mảnh Kim phù hộ thân. Đó là do lão đạo ở bên kia Thiên giới ngân hà dùng vạn năm công phu thu thập ngân hà tinh sa cùng tiên pháp tế luyện thành hộ thể thần phù.

Kim phù tản mát ra vạn đạo kim quang đúng là rất có khí thế. Có điều là tam vị Thần Phong linh không hổ là tam vị Thần Phong, trừ phi có Tị Phong châu hoặc Tiên Thiên thánh khí mới có thể ngăn nổi nên Kim phù thì không cách nào ngăn cản tam vị chân thần.

Tam vị chân thần phá vỡ Kim quang, trực tiếp cuốn thẳng đến, Tây Hoa Tử thấy mình dùng tiên pháp tế luyện tiên phù không có hiệu quả lập tức sợ hãi thầm nghĩ một tiếng: ”Kiếp số đến rồi!” Rốt cuộc không kịp tránh đi. Bị Thần phong thổi tới, Nguyên Thần trực tiếp nhảy ra khỏi thân thế , thiếu chút nữa là bị thổi vào luân hồi Huyết Trì.

Tây Hoa Tử sớm giật mình hồn bay lên trời , đâu còn bận tâm người khác sống chết thế nào. Kim quang lóe lên hai cỗ Nguyên Anh được tiên quang muốn mượn cơ hội bỏ chạy. Bởi vì Tây Hoa Tử đã tu thành đệ nhị Nguyên thần ,chỉ là còn chưa cắt lục niệm để thành thân ngoại hóa thân, vì thế có hai Nguyên Anh.

Hai cỗ Nguyên Anh vừa muốn bỏ chạy lại bị Thất Thải Nguyên thạch vừa vặn đánh tới thần hình cụ điệt.

“Sư phó!” Côn Luân lục tiên vừa mới cùng tứ nữ giao thủ đã thấy sư phó gặp nạn lập tức sợ hải cùng đều bật thốt lên. Những tiên nhân được mời đến trợ giúp cũng kinh hãi không hẹn mà cùng thu pháp bảo đứng nhìn, chỉ đợi có tín hiệu không tốt lập tức chuồn đi. Đúng là vẫn còn coi cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn.

Vừa rồi bọn họ tế lên phi kiếm đánh vào trên Linh Lung Bảo Tháp cũng không có làm pháp bảo hộ thân của Lâm Phong rơi xuống liền biết là tôn bảo này là Tiên Thiên pháp khí vô cùng lợi hại. Cực Lạc cung chủ có bảo vật cỡ này hộ thân thì chính mình hôm nay không thể có được chỗ tốt. Đâu còn có thể suy nghĩ ngu ngốc thay Côn Luân phái mà mất không tánh mạng

Có mấy tiên nhân đã thèm thuồng Đả Tiên Ấn, nay thấy chủ chết nên coi nó là vạt vô chủ liền dộng lòng tham nhân cơ hội vội mau đi thu Đả Tiên Ấn

Pháp bảo của Lâm Phong quả thật là lợi hại đệ nhất tam giới. Nhân cơ hội diệt xong Tây Hoa Tử lão đạo thấy mấy tiên nhân lại không rra tay với mình mà là đi đoạt Đả Tiên Ấn thì lập tức chửi ầm lên :”Đích thực là vô sỉ!” Hắn lại xuất ra tam vị Thần Phong thổi tới, Thất Thải Nguyên thạch cũng theo sát đánh ra .

“Không tốt, cũng là nhắm trúng sát khí của Cực Lạc yêu đạo này, thật là không ổn!” Mấy tiên nhân thấy Lâm Phong nhắm ngay nhóm người mình thì đâu còn dám tranh giành chiếm Đả Tiên Ấn vội quay đầu bỏ chạy. Cái pháp bảo này tuy lợi hại, nhưng so với mạng nhỏ của mình thì liệu có còn ý nghĩa được chăng.

Cho dù pháp bảo lợi hại thế nào , không thể so với tính mạng của mình , không có tánh mạng thì cái gì cũng là hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.