Vô Lại Kim Tiên II

Chương 36: Vu Tổ Tần Xuyên



“ Bái kiến dượng và các dì!” Cô gái kia nghe mẫu thân giới thiệu, vội vàng hành lễ với Lâm Phong và bốn nàng, giương đôi mắt to tròn long lanh nhìn đi nhìn lại Lâm Phong một cách hiếu kỳ.

“Nhìn bề ngoài hai mẹ con giống như đều mười bẩy mười tám tuồi, nếu ở trái đất chắc ai cũng nghĩ là hai chị em!”. Lâm Phong phất ra một luồng tử quang (luồng sáng tím) nâng cháu gái lên cười nói: ” Tư chất của con rất tốt, nếu gặp được cơ duyên thì tu thành Kim tiên đại đạo là trong tầm tay!”

Lâm Phong tiện tay lấy ra ba viên Thần Phong linh đan đưa thiếu nữ rồi nói: ”Dượng cũng không có gì thật tốt để tặng con, chỉ có ba viên thượng cổ pháp bảo Thần Phong linh đan, uy lực của nó không nhỏ. Con dùng nó để phòng thân cũng có thể giúp con qua cơn tai kiếp”

“Đa tạ dượng!” Thiếu nữ mùng rỡ, vội vàng tiếp nhận đan dược rồi lắng nghe Lâm Phong truyền thụ cách sử dụng. Chức Nữ thấy thế liền nói: “ Đây là pháp bảo dùng để độ kiếp, sao dượng lại cho cháu nó!”

Thất công chúa liền cười nói: “ Chúng ta đều là người một nhà, chị đừng khách khí. Chồng của em đã có cao cấp pháp bảo dể độ kiếp. Các loại pháp bảo này chỉ là tiện tay đoạt được từ những yêu vương kia, đúng lúc dùng cho cháu nó ngăn cản kiếp nạn!”

Toa Lị Na vốn thẳng tính, mặc dù đã chuyển kiếp vạn thế nhưng bản tính chẳng thay đổi. Không cần phải vòng vo nghĩ gì nói đó khiến cho Lâm Phong phải xấu hổ. Nói như thế chẳng khác nào bảo Lâm Phong là cường đạo chuyên đi cướp bóc làm hắn bực mình trừng mắt với nàng.

Thất công chúa ngạc nhiên không không biết mình lỡ lời nói sai cái gì.

Chức Nữ đương nhiên nhìn rõ tình huống hai người nhưng không kịp với em gái nhanh mồm nhanh miệng. Khi thấy Lâm Phong trừng mắt nhìn Thất công chúa là hiểu ngay. Nàng biết rõ tính cách em gái mình nói chuyện không bao giờ quanh co nên vội vàng đỡ lời: “ Pháp bảo là của em rể đoạt được, sử dụng thế nào là tùy hắn, không cần phải để ý chuyện nhỏ nhặt đó!”.

Thất công chúa đến lúc này mới hiểu ra mình lỡ lời, nhìn Lâm Phong một cách áy náy, tuy nhiên thấy hắn cũng không để bụng chuyện nhỏ nên quay sang nói với Chức nữ: “ Cách đây vài năm, phụ hoàng giam sáu người chị vào thiên lao. May nhờ có anh họ giải cứu, đem sáu chị đến Cực Lạc Cung. Hay chị cùng anh rể đi theo chúng ta hạ giới, từ nay về sau không phải chia cách, xa nhau cả giải thiên hà!”.

Chức Nữ sợ hãi nói: “Tại sao sáu em gái lại bị phụ hoàng bắt vào thiên lao?”

Thất công chúa mặt liền đỏ lên, không biết phải giải thích thế nào. Lâm Phong liền cười nói: “ Vì các nàng trộm lấy vài trái bàn đào, cũng không phải chuyện to tát gì. Tuy nhiên Ngọc Đế chỉ giơ cao đánh khẽ, ra lệnh cho Dương Tiễn đưa sáu vị công chúa đến Cực Lạc Cung chuyên tâm tu luyện mà thôi.”

Chức Nữ lại hỏi chuyện về Cực Lạc Cung, Thất công chúa liền đem đầu đuôi câu chuyện giải thích rõ ràng rồi nói: “ Sáu chị hiện tại đều an toàn trong Cực Lạc Cung, chị cả cũng nên theo chúng ta hạ phàm, không cần chịu thêm nỗi khổ nhớ nhung trong Bách Hoa lâm này nữa. Cả ngàn năm mới được gặp anh rể một lần. Phụ hoàng cũng thật là nhẫn tâm, đối đãi với chị cả như vậy.”

Chức Nữ là người tuân theo tam tòng tứ đức, tính cách cũng không giống Thất công chúa nổi loạn. So sánh pháp lực, nàng chưa chắc đã kém tứ nữ. Trị Nhật thần tướng sao có thể giữ được nàng, sợ là đã sớm bị đày xuống hạ giới rồi.

"Tuyệt đối không thể!" Chức Nữ nói: “ Phụ Hoàng mặc dù bắt ta cùng phu quân chia cách hai đầu Thiên hà, nhưng cứ mỗi ngàn năm ta và phu quân còn được gặp nhau một lần. Nếu ta nghe lời các ngươi hạ phàm là trái với lệnh cha. Vừa phạm tội đại bất hiếu, vừa phạm giới luật của trời. Lỡ như Phụ Hoàng nổi trận lội đình, chắc chắn sẽ làm liên lụy các ngươi.”

Lâm Phong vừa xòe cậy quạt vừa nói: “ Chuyện này dù có xảy ra đối với chúng ta cũng không sao. Tuy nhiên, nếu công chúa không muốn làm trái lệnh Ngọc Đế, chúng ta cũng không ép buộc nàng, chỉ tội nghiệp cho con gái nàng phải chịu khổ”

Chức Nữ nghe xong mắt liền hoen lệ, Thất công chúa vội khuyên: “ Đừng thế mà chị cả, hay chúng ta nhờ anh họ hôm nào dâng biểu thuyết phục Thiên Đình xin cho chị và anh rể đều được đến Cực Lạc Cung, từ nay về sau không phải chịu cảnh trời đất cách biệt!”

Thiếu nữ nhìn Lâm Phong và bốn người dì cũng tiến đến khuyên nhủ: “Mẹ, hay chúng ta cùng với dượng hạ phàm đi mẹ, sáu người dì của con sống ở Cực Lạc Cung, ông ngoại cũng không quản, chắc cũng không quan tâm tới chúng ta đâu. Cùng lắm là phái xuống Tam Đàn Hối Hội đại thần, lúc đó dượng xuất hiện giúp chúng ta. Con nghĩ ông ngoại cũng sẽ không làm khó dễ chúng ta!”

Chức Nữ vội trả lời: “ Con còn nhỏ không hiểu. Chúng ta làm sao mang thêm phiền toái đến cho dượng của con được!”

Thiếu nữ chỉ le lưỡi không dám khuyên gì thêm, hướng ánh mắt chờ đợi về phía Lâm Phong.

Lâm Phong làm sao không thấy được ánh mắt đó. Tuy nhiên, Chức Nữ không dám cãi lệnh Ngọc Đế mà hạ phàm, hắn cũng bó tay chịu chết, không lẽ ép buộc hai người đi theo mình?

Việc này đúng là không thể ép buộc. Nếu Chức Nữ suy nghĩ thông suốt cùng con gái mình hạ phàm đến Cực Lạc Cung, hắn đương nhiên sẽ toàn tâm bảo vệ mẹ con nàng an toàn. Nhưng Chức Nữ lại không dám nghịch chỉ của Ngọc Đế, hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ nói: “ Thừa dịp Trị Nhật thần tướng không có ở đây, hay chúng ta cứ tiến đến Tam Âm động trước đã!”

Chức nữ khó hiểu hỏi: “ Trị Nhật thần tướng đã đi đâu?”

Bích Nguyệt tiên tử cười khanh khách nói: “ Trị Nhật thần tướng quá vô lễ, phu quân tức giận đã ném hắn thẳng vào thiên hà. Chỉ e là mấy tháng nữa mới bay trở về được. Thừa dịp này hai mẹ con có thể đi Tam Âm động với chúng ta!”

Chức Nữ nghe vậy giật mình, Trị Nhật thần tướng pháp lực thấp kém, làm sao mà so sánh với Lâm Phong. Thiên hà vô cùng rộng lớn, tiên nhân mà muốn bay từ phía đông bay tới phía tay cũng phải mất khoảng một năm thời gian. Trị Nhật thần tướng lại bị Lâm Phong ném vào Thiên hà, mặc dù không có ném tới đầu bên kia Thiên hà, nhưng e là muốn trở về phải mất mấy tháng.

Thiếu nữ nghe thấy thú vị, nhịn không được cười ra tiếng, tiếng cười tựa như Lê Hoa nở rộ, gió xuân lan tỏa.

Chức Nữ vẫn còn do dự , bốn vị phu nhân liền đem hết công phu thuyết phục. Nào là con gái rất muốn gặp cha, nào là Chức Nữ cũng đã hơn năm trăm năm chưa gặp phu quân, cuối cùng cũng làm siêu lòng Chức Nữ. Sáu người rời khỏi Bách Hoa Lâm. Lâm Phong dậm chân một cái lập tức mây vàng bay đầy trời, một con tử long phá không bay lên, đưa sáu người thẳng hướng Thiên hà bay đi.

Phía đông của ngân hà Thiên giới có một ngọn núi cao chọc trời. Ngọn núi đó tên là Thương Vân Sơn, cao khoảng một ngàn trượng, rộng tới khoảng vạn dặm, vốn chịu sự quản lý của Thiên giới. Cách đây vạn năm, Chức Nữ lén lút hạ phàm, cùng Ngưu Lang kết duyên vợ chồng, sau đó bị Ngọc Đế bắt được, đưa Chức Nữ giam tại Bách Hoa Lâm, còn Ngưu Lang bị giam cầm tại chính Thương Vân Sơn Tam Âm động này, đều có Trị Nhật thần tướng canh gác.

Mặt trời chói chang trên cao phả từng luồng hơi nóng xuống mặt đất. Nổi bật ngay trên đỉnh núi, một người nam tử mặc áo bào màu xanh, diện mạo rất bình thường khoanh tay mà đứng, ánh mắt tràn ngập nỗi ưu sầu nhìn xa xăm về phía trời Tây. Trên đỉnh đầu thanh khí bay phất phơ, biến thành hình dạng vô số bừa chú cổ xưa như ẩn như hiện lập lờ chìm nổi.

Ngay bên cạnh nam tử là một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi cũng hướng về phía Tây nhìn xa xăm. Thiếu niên này tướng mạo hiền lành thành thật, ngoại hình khá giống với nam tử mặc áo bào xanh. Hai mắt trong veo có thần, đỉnh đầu cũng phóng xuất ra một cổ thanh khí. Khi thì kết thành một pho tượng Nguyên Anh, khi thì hình dạng một đồng tử đang bái Phật, hoặc là ngồi khoanh chân, không khí thật trầm mặc huyền bí.

“Cha, người mỗi ngày đều tại đây đứng hai canh giờ, mẹ và em gái cũng đâu có biết?” Đứng nửa ngày, thiếu niên có vẻ chịu không được gãi tai gãi đầu hướng về nam tử áo xanh mà hỏi.

“Mẹ con sẽ biết!” Nam tử cười nhạt, nhưng trong lòng lại âm thầm thở dài, xoa xoa đầu thiếu niên, thanh khí trên đầu thiếu niên chợt tiêu biến. “ Cũng không còn sớm, chúng ta trở về thôi”

“Dạ, cha!” Thiếu niên Hàm Hàm trả lời. Cha con hai người vừa trở về hang động thì thấy từ xa một cái cầu vồng màu tím phá không mà tiến tới. Chỉ trong chớp mắt, cầu vồng đã tiến đến ngọn núi, trong cầu vồng hiện ra sáu thân ảnh.

Còn nam tử áo xanh ngay khi cầu vồng còn chưa rơi xuống đã nhìn thấy rõ ràng kêu lên một tiếng mừng rỡ” Nương tử!” Đợi nhóm người của Lâm Phong vừa hạ chân xuống đỉnh núi đã nhào tới ôm lấy Chức Nữ. Hai vợ chồng mừng rơi nước mắt.

“Ta tưởng người nào lại có nhiều phúc khí có thể được công chúa của Ngọc Đế để ý, thì ra là ngươi”. Lâm Phong cất tiếng cười to: “ Không thể ngờ Vu Tổ Tần Xuyên khi xưa uy chấn thái cổ Hồng Hoang, cuối cùng lại biến hóa thành Ngưu Lang, còn cùng công chúa của Ngọc Đế kết duyên tình, thật là làm cho ta được mở rộng tầm mắt!”

Mặc dù Lâm Phong đã sớm dự đoán để xứng với công chúa của Ngọc Đế chắc chắn không phài là một phàm nhân. Dù có là một người chăn trâu, nhất định cũng phải là một người chăn trâu có lai lịch to lớn, nhưng Lâm Phong cũng không ngờ lai lịch của Ngưu Lang lại như vậy. Đến khi diện kiến, Lâm Phong mới nhận ra.

Thì ra Ngưu Lang lại chính là Vu Tổ Tần Xuyên từ thời thái cổ Hồng Hoang danh tiếng vang dội. Thời kỳ hỗn độn, Bàn Cổ tổ sư đăng đàn giảng đại đạo, hai người từng cùng nhau ngồi nghe. Khi yêu ma đại chiến xảy ra, thân thể Lâm Phong bị tiêu diệt, hắn tiến vào luân hồi chuyển kiếp. Sau năm mươi năm thì thành đạo phi thăng, dù cố tình tìm kiếm cũng không phát hiện ra Vu Tổ Tần Xuyên hạ lạc nơi nào.

Không ngờ lại biến thành Ngưu Lang, còn thành duyên với công chúa của Ngọc đế. Thật sự là chuyện đời khó nói trước.

Năm đó, Vu Tổ Tần Xuyên ngồi nghe Bàn Cổ tổ sư giảng đạo, đã lĩnh ngộ được sự vận chuyển của thiên đạo, sáng tạo nên thái cổ vu pháp. Mặc dù không thể đạt tới Hỗn Nguyên Đại Đạo, nhưng pháp lực thần thông cũng không kém yêu hoàng Thái Huyền và ma vương Xi Vưu. Trong cuộc yêu ma đại chiến, vì trợ giúp yêu tộc mà chết trong tay đại thánh ma giới Vô Thiên, tiến vào luân hồi chuyển kiếp.

Tuy nhiên những chuyện này đều xảy ra sau khi thân thể của Lâm Phong đã tiêu biến nên đương nhiên hắn không biết những sự kiện này.

“Xin chào đạo huynh!” Vu Tổ Tần Xuyên buông Chức Nữ ra rồi vội vàng thi lễ nói: “ Kiếp nạn đầu tiên thật khó giữ mình. Đạo huynh nhờ có Thánh Mẫu nương nương che chở tiến vào luân hồi chuyển kiếp là chuyện số trời đã định, gần như đã ngộ được đại đạo, có thể lập đại công đức, có hi vọng đạt tới Hỗn Nguyên Đại Đạo. Còn ta thì lại lăn lộn tại cuộc sống trần tục này mà cố sống sót, thật sự cảm thấy xấu hổ”

“Mặc dù ngươi chưa từng khai tông lập phái, trở thành nhất phương giáo tổ. Nhưng pháp lực bản thân không thua gì yêu hoàng Thái Huyền. Dao Trì Kim Mẫu không thể là đối thủ của ngươi, vì sao lại bị giam cầm vạn năm tại Thương Vân Sơn?” Lâm Phong hỏi.

“Đạo Huynh thật sự không biết, thời điểm yêu ma đại chiến, song thánh của ma giới đều ra tay. Đông Hoàng Thái Nhất cuối cùng thua trận, Vô Khổ đại nhân dung từ bi nhập đạo nên không bị nhiễm sát kiếp. Vô Thiên lại dùng ma nhập đạo, ra tay giết hết chúng ta. Tuy là sau đó tam thánh đều rút lui, nhưng Vô Thiên lại ban cho Xi Vưu Hạ Huyết Hồn hiên, giúp hắn thiết lập Huyết Hà Sát trận, tại đây giết chết Thiên Hoàng T hái Huyền!”

“Đạo huynh được Thánh Mẫu nương nương hỗ trợ, đáng lẽ đạt được Hỗn Nguyên Đại Đạo nhưng lại đem vị trí này nhường cho lão quân, giúp cho lão quân đạt được Hỗn Nguyên Thái Thanh khí, đạo huynh lại tiến vào luân hồi chuyển kiếp. Đáng tiếc là khi ta còn sống ở thời Hỗn Độn không có được tôn vị nên không có cách nào đạt được Hỗn Nguyên, nếu không ta cũng không có kết quả như hôm nay!”

Tần Xuyên cười khổ, thời kì hỗn độn năm xưa, giao tình của hai người vô vùng tốt, dù đã xa cách thay đổi ngàn đời nhưng cũng không có cố kỵ chuyện gì khi nói chuyện. Chỉ tiếc là không đạt được Hỗn Nguyên Đại Đạo mà kí thác bản thể trở nên bất sinh bất diệt. Cũng là do số trời đã định, thời Hỗn Độn đã sớm an bài.

Năm xưa, tổ sư truyền đạo có bảy người có tôn vị, Tam Thanh, Ma Môn nhị thánh, Đông Hoàng Thái Nhất và Yêu Hoàng Thái Huyền. Yêu Hoàng Thái Huyền với bản thân không thể bị tổn hại, đáng lẽ có thể đạt được Hỗn Nguyên Đại Đạo. Không biết tại sao không cắt nốt lục niệm nên cuối cùng lại táng thân tại thượng cổ yêu ma đại chiến.

Mặc dù hôm nay đã thoát khỏi luân hồi, đạt thành tiên đạo, tuy nhiên hỗn độn chia thành chin chin tám mươi mốt năm, cửu cửu quy nguyên, bình định tam giới sát kiếp, thiên địa lại quay về hỗn độn. Bàn Cổ khi xưa khai thiên lập địa, ngoại trừ bản thể đã kí thác cùng hư không Hỗn Nguyên Thánh Nhân, tam giới sinh linh tất cả đều bị cuốn vào hỗn độn.

Kiếp nạn này quả thực to lớn không thể lường trước, so với yêu ma đại chiến khi xưa còn hung hiểm gấp vạn lần.

Thượng cổ yêu ma đại chiến chẳng qua chỉ là yêu ma hai tộc chấm dứt nhân quả sát kiếp. Trong khi ngày nay thiên địa quay về Hỗn Độn nên cuộc yêu ma đại chiến để chấm dứt nhân quả không thể nào sánh bằng. Tam giới sinh linh, cho dù là tiên hay yêu ma hai tộc đều bị cuốn vào.

Kiếp nạn này có thể vượt qua hay không đều tùy thuộc vào Hỗn Nguyên Đại Đạo thành hay bại. Đem bản thể ký thác vào hư không, bản thân không nhiễm sát kiếp là có thể an toàn. Tuy nhiên, để bảo toàn môn hạ đệ tử thì phải còn nhiều toan tính.

Ngày mà thiên địa quay về Hỗn Độn, trừ phi là trưởng giáo Thánh nhân, bất kể là Tiên Phật hay yêu ma, chỉ cần không thể tự chặt đứt lục niệm, chấm dứt nhân quả, đạt được hỗn Nguyên Đại Đạo, đem bản thân ký thác hư không. Còn lại đều sẽ bị cuốn vào sát kiếp, tránh cũng không thể tránh. Tuy nhiên, bây giờ nói trước cũng không được gì, hiện tại vẫn chưa biết định mệnh đi về đâu khi ngày đó còn chưa tới.

“ Được rồi, hai người vào trong từ từ nói chuyện tiếp, đừng bắt mọi người phải đứng chờ!” Lâm Phong và Vu Tổ Tần Xuyên cứ lo than thân trách phận làm cho mọi người sốt ruột nên Thất công chúa lên tiếng.

Tần Xuyên vội vàng kéo người thiếu niên thành thật hướng về Lâm Phong cười nói :”Đây là con trai ta Tần Mục”. Sau đó lại kêu con trai: ”Còn không tới bái kiến dượng và các dì đi?”

Tần Mục nhìn vẻ bề ngoài rất là thành thật, có vẻ hơi khờ, hắn cười cười muốn cúi xuống quỳ bái thì Lâm Phong phất tay, một đạo tử quang nâng Tần Mục đứng lên rồi cười nói: “ Chúng ta đều là người một nhà, những nghi lễ này không cần thiết, tốt nhất là tiếng vào động uống rượu tâm tình”

“Như thế thật tốt” Tần Xuyên lập tức mời mọi người vào chứ cũng không hỏi tại sao mọi người lại đột nhiên tới đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.