Vô Lại Kim Tiên

Chương 261: Toàn thư hoàn (trọn bộ)



Lại nói trong cuộc chiến thượng cổ yêu ma, bởi vì là vận số đã hết mà Thiên Hoàng Thái Huyền mất mạng trong Huyết Hà sát trận. Hồng Mông cực lạc giáo chủ Lâm Phong tụ hội lại Thái Huyền chân thân, lại mượn thân thể Thái Huyền mà thành đạo. Thái Huyền chính là Lâm Phong, Lâm Phong cũng Thái Huyền thực huyền diệu phi thường.

Hôm nay trước ải Chu Tước thánh nhân hai giáo hạ xuống phàm trần. Tái hiện Huyết Hà sát trận nên Lâm Phong tất nhiên là quen thuộc.

Cất bước vào sát trận, ngập trời huyết lãng cuồn cuộn đung đưa, đồn dập gào thét giống như đến ngày tận thế. Âm phong nối tiếp nhau ùa đến làm cho khắp cả người phát lạnh.

Lâm Phong quát lên phát lực, trên đỉnh hiện ra Linh Lung Bảo Tháp, Huyền Hoàng khí thổi ngược xuống đẩy lùi huyết vụ.

Lâm Phong cả người lắc lư búng tay bắt quyết làm huyết vụ xung quanh tản ra. Trên Huyết hà ( sông náu) hiện ra Vô Thiên chân nhân. Lâm Phong nói: "Giáo phaid Bà La đã rút khỏi tam giới, lại dùng ma hóa Phật thay mặt đời làm việc đó là việc nghịch thiên. Kiếp vận nổi lên cuối cùng tất rơi vào tai họa, hãy mau trở về Hỏa Vân Động tranh cho bị mất thể diện"

Vô Thiên cười khẩy nói: "Lại muốn so cao thấp, rồi hãy tính tiếp"

Lâm Phong không nói nhiều, xuất ra Thất Thải Nguyên thạch đánh ngay vào mặt.

Vô Thiên há miệng phun ra một pho tượng huyết sắc hoa sen khoảng trăm trượng để đỡ, lại bị Thất Thải Thần quang đánh vỡ. Vô Thiên nhảy sang một bên vung tay áo, một huyết lãng ( song máu) cuốn về phía Lâm Phong.

Lâm Phong cất bước lên trên trường kiếm bổ xuống. Linh Lung Bảo Tháp ngoài trừ tam đại pháp khí còn không gì có thể phá, cái huyết lãng này làm sao có thể đả thương được hắn.

"Thằng nhãi này được lão sư khai thiên cho đỉnh cấp pháp khí, lại có Linh Lung Bảo Tháp đại công đức phò tá, vạn pháp bất xâm, thực là khó đối phó." Vô Thiên liền chuyển thân trốn vào trong huyết lãng.

Lâm Phong cười lớn một tiếng. Trường kiếm bổ xuống như xé trời nện xuống huyết lãng. Kiếm chém tới đâu thì Vô Thiên lẩn nhanh như chó nhà có tang, né trái tránh phải rất chật vật.

Lâm Phong chuyển qua vài cửa trận rồi quát lên phát lực. Một luồng Hồng Mông tử giáng xuông phương vị Thất Sát. Một tiếng nổ vang mà phá được Huyết Hà sát trận. Vô Thiên kinh hoảng vội vàng bắt quyết thu lại Huyết Hồn Phiên rồi phá vỡ hư không nhằm hướng Hỏa Vân Động mà đi.

A Di Đà Phật thấy Huyết Hà sát trận bị phá, Vô Thiên bỏ chạy thì cũng niệm đọc Phật hiệu, rời khỏi Đông Hoàng đi về phía thế giới cực lạc.

Lâm Phong cùng Đông Hoàng cũng không tham gia cuộc tranh giành của môn hạ đệ tử đều tự trở về Hồng Mông thế giới và Đông Hoàng cung.

Tiểu Bạch long tinh mắt thấy Huyết Hà sát trận bị phá liền vội vàng hỏi Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị. Lâm Mị vận khởi pháp lực Nguyên Thần liền hiểu thấu số trời. Mắt thấy hai Vị lão sư phá Huyết Hà sát trận, Ma Môn vận số đã tận nên không còn do dự lập tức hạ lệnh xua binh công phạt.

Lập tức Tiểu Bạch long ra lệnh một tiếng, môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo xông tới chém giết đám tà ma ở trước chỗ Lí Hạo ngồi. Dương Tiển vận khởi Huyền Công, thi triển thần thông toàn thân quat lớn mà phát lực đem vài tà ma ấn vào Luân Hồi.

Một cái hắc cầu vồng phá vỡ hư không cuốn tới, đó cũng là Ma vương Xi Vưu. Bỗng nghe trong hư không một tiếng hét to, một cái thanh sắc cầu vồng cuốn về hướng Xi Vưu lão ma, đó là Vu tổ Tần Xuyên lặng yên tham cứu tạo hóa thì thấy được một tia thiên cơ. Trong lòng biết trước ải Chu Tước chính là nơi chấm dứt nhân quả đã kết từ trận chiến thời thượng cổ yêu ma, chỉ lúc đó mới có thể vượt qua sát kiếp.

Lập tức là đệ tử hai giáo trước ải Chu Tước thi triển trận hạo kiếp chưa từng có. Từ thời trận chiến thượng cổ yêu ma, nhân quả yêu ma hai tộc đều kết ở trước ải Chu Tước. Lại có một tiếng đạo hiệu, một đạo độn quang hạ xuống, người đến là Đông Hoa thượng tiên, cùng Vu tổ Tần Xuyên và Nhị Lang chân quân Dương Tiển chung sức đánh Xi Vưu lão ma.

Thánh nhân tranh giành, chính là cuộc tranh vận trời số mệnh.

Lâm Phong chưởng quản Như Ý Kim kiếm, số mệnh kéo dài. Vô Thiên bị mất vận khí, kiếp số tất nhiên là đổ xuống đầu môn hạ đệ tử. Vu tổ Tần Xuyên và Đông Hoa thượng tiên cùng Xi Vưu lão ma đều có nhân quả chưa xong, tất nhiên là cần có một trường chém giết. Kiếp số đã lên, chỉ có qua khỏi sát kiếp mới có thể an thân nên không hề giữ chút lưu tình.

Dương Tiển vận chuyển Huyền Công toàn thân biến hóa nhanh chóng cao lên ngàn trượng. Đứng cao chọc trời mà chụp một cái nắm lấy Ma giới Đại hộ pháp Hắc Bào trong tay. Hai tay xiết chặt, Hắc Bào quát to một tiếng mà thành tro bụi tan đi, đến nửa điểm chân linh cũng không còn lưu lại. Cự Hạt cùng Huyết Ma mắt thấy không ổn, vội vàng xuất độn quang định trốn.

Dương Tiễn hét lớn một tiếng: "Chạy đi đâu." Rồi phóng lên trên đuổi tới sau lưng, vận khởi thần thông chụp luôn Cự Hạt cùng Huyết Ma, chế ngự Nguyên Thần mà ném cho lão Chí Minh đang chạy theo sát.

Lý Hạo thấy tình thế không ổn vừa muốn độn quang, bỗng nghe được một tiếng nổ dữ dội vang lên. Một cái cầu vồng vàng hạ xuống, nhoáng một cái đã biến thành một cột chống trời. Đương đầu với với bổng này Lý Hạo bị đánh cho thần hình cụ diệt. Hai khỏa xá lợi tử to bằng cái bát nhảy ra liền bị một cánh tay lớn lăng không nện xuống đập thẳng vào một đám tà ma đang sợ choáng váng.

"Yêm lão Tôn đã tới" Tiếng cười quái dị vang lên, Hầu tử lộn một cân đẩu tới, vung tay lên đem hai khỏa xá lợi mất chân linh ném cho Thạch Cơ đến sau. Lại vung Kim Cô bổng, tiện tay đánh giết vài tên tà ma.

Lập tức khí thế của Cực Lạc môn đại thịnh, đem một đám tà ma dưới trướng Lí Hạo giết cho máu chảy thành sông. Binh tướng quận Nam Hải cũng tan rã nên bị một đòn mất ải Chu Tước.

Xi Vưu lão ma thấy tình thế không ổn liền đâm vờ một thương, bức Tần Xuyên tránh ra định chạy. Đông Hoa thượng tiên quát: "Chạy đi đâu, đạo huynh nhanh chân" Từ trên không một xích y đạo nhân hạ xuống, ngăn cản đường chạy của lão ma. Đó là đại thân ngoại hóa thân thứ hai của Đông Hoa thượng tiên liền cùng Tần Xuyên và chân thân của Đông Hoa thượng tiên vây quanh Xi Vưu lão ma.

Có điều lão ma này tung hoành từ thời thượng cổ Hồng hoang, uy danh chấn động tam giới, pháp lực Thông Thiên triệt địa. Muốn bắt được lão ma này tuyệt đối không phải chuyện dễ. Để tránh đêm dài lắm mộng, Tiểu Bạch long vội vàng kêu một tiếng: "Đại sư huynh." Rồi ném Kim Vũ Phiến ném đến.

Dương Tiễn nghe được liền tiếp Kim Vũ Phiến vận khởi Huyền Công quạt một cái. Lão ma lóe lên né tránh mà không kịp, bị lọt vào trong ngũ sắc hào quang.

Đông Hoa thượng tiên trong lòng thầm than, "Cực Lạc giáo chủ được thánh mẫu nương nương bảo hộ, chưởng quản Như Ý Kim kiếm, lập ra môn phái lớn Cực Lạc. Điểm hóa được Ngũ Sắc thạch, sau này ắt thêm đệ nhất đại công đức, quả thật uy lực khó lường. Khi kiếp nạn đến tất Bà la giáo phải làm rơi vào tai họa"

Trước mắt không nói đễn chuyện thuộc hạ Tiểu Bạch long là Thanh Long quan chỉnh đốn binh mã. Lại nói Dương Tiễn đem Xi Vưu lão ma lên Hồng Mông thế giới, tới gặp Lâm Phong. Lâm Phong chỉ một ngón tay giải cấm chế cho lão ma. Đôi mắt lão ma đảo láo liên đang suy nghĩ làm sao có cơ hội trốn, Lâm Phong lại nói: "Kiếp số đã đến, nghiệt súc nhà ngươi nhân quả quấn thân, không được thoát kiếp. Tất phải chịu hình phạt ngũ mã phanh thây đó."

Lão ma vừa nghe lập tức hoảng sợ hồn bay phách lạc bất chấp mọi thứ xuất độn quang định bỏ chạy. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, búng một ngón tay. Lão ma chưa kịp ra khỏi Cực Lạc tiên phủ liền rơi xuống, Lâm Phong dặn dò: "Đem lão ma giải đến Hỏa Vân cung."

Dương Tiễn tuân lệnh áp giải lão ma đến Hỏa Vân cung, thấy Tam Hoàng thánh nhân bèn nói: "Phụng lệnh chưởng giáo Đại lão gia đệ tử đưa Xi Vưu đến chờ đợi ba vị Thánh hoàng xử trí."

Hiên Viên Thánh hoàng nói: "Từ thời trận chiến thượng cổ yêu ma, Thái Thanh thánh nhân lập Nhân giáo, chấn hưng Nhân giáo làm nhân quả dây dưa đã qua trăm triệu năm. Hôm nay là kiếp vận nổi lên, Xi Vưu lão ma phải chịu hình phạt ngũ mã phân thây"

Lão ma kêu to: "Xin tha mạng"

Dương Tiễn cười gằn nói: "Đồ lão ma nhà ngươi làm nhiều việc ác. Còn muốn lưu lại được tánh mạng sao"

Hiên Viên Thánh hoàng lệnh đồng tử điều khiển Ngũ Thất Hình Thái Long Mã khác nhau đến. Xi Vưu vừa thấy, lập tức sợ đến hồn bay lên trời. Nguyên Ngũ Thất Long Mã này chính là tọa kị thay cho người đánh xe của Tam Hoàng thánh nhân, đặc biệt khắc với Xi Vưu lão ma. Bởi vậy mới có cái kết quả này.

Hiên Viên Thánh hoàng lệnh cho đồng tử đem lão ma cột lên Long mã. Lập tức một tiếng pháo vang lên, Xi Vưu lão ma bị năm xe xé xác. Một pho tượng Nguyên Thần nhảy ra, Hiên Viên Thánh hoàng chỉ Thiên kiếm đem Nguyên Thần cũng chém ngay dưới thân kiếm mà hóa thành tro bụi bay đi.

Dương Tiễn sau khi từ biệt ba vị Thánh hoàng, lại trở về trước ải Chu Tước.

Sau khi chỉnh đốn binh mã ba tháng. Tiểu Bạch long nhổ trại xuất phát thẳng đường đến dưới thành Trường An rồi mới hạ trại.

Lại nói tới sau trận chiến thượng cổ yêu ma, Bà La giáo rời khỏi tam giới, lại không có tiên thiên linh bảo trấn áp số mệnh nên dần dần số trời yếu đi. Kiếp vận nổi lên khó tránh khỏi, bởi vậy mới có việc Vô Khổ đạo nhân đi đến tận phương Tây dùng ma hóa Phật làm công quả.

Hôm nay là kiếp vận nổi lên, Bà La giáo mất khí vận gặp họa diệt giáo, hai vị giáo chủ há cam chịu, phải vì môn hạ đệ tử đấu tranh một đường sinh cơ.

Thế giới cực lạc, Lôi Âm bảo tự.

A Di Đà Phật ngồi trên mười hai đài sen, ba nghìn Phật đà có tôn vị được Phật quang chiếu khắp, tiếng tụng kinh vang dội thật là một cảnh tượng trang nghiêm.

Cũng không biết trải qua bao lâu, dường như là một năm, lại giống như là vĩnh hằng, A Di Đà Phật nói: "Tiên không phải tiên, ma không phải ma, trên Kim Thư bảng thấy chân linh. Yêu không phải yêu, Phật không phải Phật, trong Ngọc Điệp lục gặp lại bản tâm. Kiếp số đã đến, cực lạc không phải cực lạc, đại đạo Hỗn Nguyên, chính là tịch diệt hư không. Không vào tịch diệt vẫn như ở trong kiếp nạn. Các ngươi ở dưới thành Trường An còn có một hồi công quả cuối cùng, vượt qua sát kiếp, mới thấy kết cục"

Lập tức đóng cửa Tây Thiên cực lạc, ba nghìn Phật đà tất cả đều đến dưới thành Trường An.

Thượng Thanh thiên, Di La cung.

Ban đầu Thiên tôn cùng Lão Tử hai vị giáo chủ ngồi đối diện nhau hồi lâu, rồi Nguyên Thủy nói: "Kiếp số đã đến, dưới thành Trường An sắp có một hồi công quả cuối cùng để chấm dứt. Bởi vì Cực Lạc giáo chủ gặp kiếp vận mà đứng lên, lập ra Cực Lạc đại giáo. Đến giờ là hai giáo cùng kết thúc nhân quả. Đấng tối cao Thượng Đế do gặp kiếp vận mà sinh, nổi danh trên bảng Kim Thư, vậy muốn làm phiền đạo huynh đi một chuyến."

Lão Tử nói: "Được" Lập tức ra khỏi Di La cung, xuống khỏi ba mươi ba tầng trời đến Dao Trì.

Hạo Thiên Thượng Đế từ sau trận đại chiến thượng cổ yêu ma liền leo lên ngôi vị Ngọc đế, trăm triệu năm chỉ tĩnh tu Huyền Khung đại pháp, đạo hạnh thần thông cao thâm không thể dò được, không dính nửa điểm nhân quả. Đến như năm đó Hầu tử đại náo Thiên đình, cũng không tự mình ra tay.

Hôm nay sát kiếp nổi lên bèn dứt khoát trốn đến trong Dao Trì không nghe không hỏi chẳng quan tâm. Vốn tưởng rằng không dính nhân quả thì sẽ tự nhiên vô sự. Có điều không đạ tới Hỗn Nguyên, không ký thác hư không thì làm sao xoay chuyển được số trời. Tạo Hóa chi đạo khiến lòng vừa mới có chỗ động, bấm tay tính toán thì đúng là có đại họa lâm đầu. Nhưng mà lại không nắm được điểm quan trọng, không rõ họa từ đâu thì lập tức quá sợ hãi.

"Không ổn, cũng là bị người tính kế." Ngọc đế không kịp cùng Vương Mẫu phân trần, liền thân hóa thành bạch cầu vồng nổi lên ra khỏi Dao Trì đi về hướng đông. Không nghĩ vừa mới bay lên đã thấy hư không chấn động, trước mặt một đạo nhân ngăn cản đường đi mà nói: "Thượng Đế chạy đi đâu?" Đúng là chí tôn Nhân giáo thánh nhân Thái Thượng Lão Quân.

Ngọc đế lắp bắp kinh hãi, nói: "Đạo huynh vì sao ngăn ta?"

Lão Tử nói: "Bởi vì là kiếp vận gặp lên, Thượng Đế gặp kiếp vận mà sinh, trên Kim Thư bảng có tên nên đặc biệt đến tiễn đưa Thượng Đế một chuyến."

Ngọc đế kinh hãi nói: "Ta từ thời hỗn độn chia ra đã ngồi trước Tổ Sư nghe giảng đạo. Trải qua yêu ma đại chiến, chưa dính nửa điểm nhân quả, đạo huynh nói như thế nào đây?"

Lão Tử nói: "Không đạt được Hỗn Nguyên, không rõ nổi Tạo Hóa chi đạo. Đó là Thượng Đế phúc mỏng, đại kiếp nạn qua đi vẫn còn có trăm triệu năm thanh tĩnh, Thượng Đế chớ có cố chấp"

Ngọc đế lạnh lùng nói: "Ta từ trong Hỗn Độn đã tu thành đạo nên không còn trong kiếp số. Ngài mặc dù đã ký thác hư không, cũng không thể lấn ta." Nói rồi lập tức phát lực, cả không gian rung mạnh, khắp Thiên giới sụp đổ trong tiếng ầm ầm mà hóa thành một đống hỗn độn. Lập tức lại hóa ra một trận Thủy Hỏa phong như cơn song dữ ập đến, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

Dao Trì Kim Mẫu cũng hô một tiếng dịu dàng, bàn tay trắng nõn múa may liên tục. Thủy Hỏa phong lập tức quay cuồng tựa như sắp phá vỡ trời đất.

Lão Tử thở dài: "Huyền Khung đại pháp quả thật bất phàm." Liền bấm tay bắt quyết làm hiện lên Thái Cực đồ để ngăn cản Thủy Hỏa phong. Rồi ngồi xuống ngũ sắc Tinh Kiều ( cầu làm từ sao) bắc ngang không trung mà yên vị không thay đổi, sau đó đè nén Thủy Hỏa phong xuống dưới, lập tức hóa ra Lưỡng Nghi Tứ Tượng, sinh ra vạn vật.

Lão Tử rung Thái Cực đồ, cuốn lấy Ngọc đế kéo tới. Tay hóa thành Thiên kiếm chém thân thể Ngọc đế còn Nguyên Thần áp vào Luân Hồi. Dao Trì Thánh Mẫu quá sợ hãi vội vàng xoay người rời đi. Lão Tử vung tay bắt quyết quát lên: "Đi." Thiên kiếm hóa thành một cái bạch cầu vồng cũng chém Dao Trì Thánh Mẫu, chân linh bị ép vào Luân Hồi.

Lại nói là kiếp số đã đến. Dưới thành Trường An có hai giáo cùng nhau kết thúc nhân quả cực lạc. Ba nghìn Phật đà Tay Thiên cùng môn hạ Kim tiên Tam Thanh tất cả đều xuống Trường An Đại Đường.

Môn hạ đệ tử Cực lạc giáo cũng đàu nhập hết làm thuộc hạ dưới trướng Tiểu Bạch long. Mà ngay cả sáu vị Dao Trì tiên nữ vẫn một mực ở Cực Lạc tiên phủ tĩnh tu cũng xuống phàm trần để tùy thời vượt qua sát kiếp.

Bởi vì có nhưng người thần thông quảng đại như Dương Tiễn, Hầu tử, Tần Xuyên cùng Đông Hoa Thượng tiên làm chỗ dựa nên Tiểu Bạch long khí thế hào hung, dưới chân thành Trường An mở trận thế mời môn hạ Tam Thanh cùng Tây Thiên Phật đà đấu pháp. Nhưng lại để chết sáu vị công chúa của Ngọc đế.

Ở Cực Lạc tiên phủ, Thất công chúa cả kinh nói: "Không tốt,sao lại để phụ hoàng, mẫu hậu cùng sáu vị tỷ tỷ gặp kiếp số" Lập tức lệ tuôn đầy mặt nói với Lâm Phong: "Phu quân ký thác hư không, sao lại không biết phụ hoàng sẽ gặp nạn?"

Lâm Phong thở dài: "Số trời như thế, ta làm thế nào có thể chống lại được, chỉ phí công mà thôi."

Thất công chủ trợn ngược mắt ngọc lên mà nói: "Thánh nhân đích thực là vô tình. Ta tự mình đi vì sáu vị tỷ tỷ để báo thù."

Lâm Phong nói: "Kiếp số chỉ vì nhất niệm mà sinh, ta cũng không ngăn nàng"

Thất công chúa hừ một tiếng cũng không nghe khuyên ngăn mà hóa thân thành xích cầu vồng ( đỏ), ra khỏi Cực Lạc tiên phủ.

Tam Bích tỷ muội cùng Thất công chúa có tình thâm tỉ muội nên cũng không phải nói nhiều đều ra khỏi Hồng Mông thế giới, hướng về thành Trường An hạ xuống.

Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị biết bốn vị sư muội đến dưới thành Trường An thì kinh hãi, vội vàng mang môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo nghênh đón. Đôi mắt xinh đẹp của Thất công chúa tràn đầy sát khí, cũng không nhiều lời mà tới trước trận tiền chỉ muốn cùng Thích Già không chết không thôi.

Trong thành Trường An.

Nhiên Đăng nói: "Hôm nay Cực Lạc giáo mẫu hạ xuống phàm trần, ắt là có chuyện xấu phát sinh."

Di Lặc nói: "Cực Lạc giáo mẫu không chứng được Hỗn Nguyên, Hoan Hỉ Phật tổ có thể tự mình đến ứng phó."

Thích Già thầm nghĩ: "Cũng là tự gây tai họa, Cực Lạc giáo mẫu khẳng định không chịu thôi, nên ta không thể nương tay. Có điều lại kết tiếp thêm nhân quả lớn lao, rồi đến mất mạng trong tay Cực Lạc giáo chủ. Thôi, số trời như thế, nghịch cũng không nghịch được, nhưng lại cũng không thể để mất thể diện, vô duyên cớ làm trò cười cho người ta" Lập tức đến trước cổng thành nói: "Trong kiếp số, chỉ có người căn cơ nông cạn mới phải ứng kiếp. Bốn vị giáo mẫu hiểu rõ đạo tạo hóa, sao lại một mực khăng khăng cố chấp như vậy"

Thất công chúa cả giận nói: "Thích Già, ngươi giết sáu vị tỷ muội của ta, thề không cùng ngươi dừng tay" Liền vung tay lên hiện ra Thiên Thương Cầm. Năm ngón tay liền gẩy, vô số kiếm quang màu đỏ ào ào gào thét, đánh về phía Thích Già.

Tam Bích tỷ muội cũng mỗi người xuất ra Tử Long Tiêu, Kim Thư, Ngọc Điệp nhằm hướng Thích Già.

Trong Tiên Thiên thập đại thánh khí, trừ sáu vị thánh nhân mỗi người đều có một cái, còn lại là Thiên Thương Cầm, Tử Long Tiêu, Kim Thư Ngọc Điệp đều ở trong tay Thất công chúa cùng tam Bích tỷ muội, há lại bình thường được sao.

Thích Già không dám chậm trễ, vội vàng hiện Kim thân, tám đầu mười sáu cánh tay tất cả đều cầm hàng ma pháp khí ngăn cản thánh khí của Thất công chúa cùng tam Bích tỷ muội rồi niệm Phật hiệu mà nói: "Bốn vị giáo chủ đừng cố chấp. Xin mau mau thối lui, nếu như quyết bức bách đừng trách lão tăng không lưu tình"

Bích Vân tiên tử quát: "Khá lắm Thích Già, ta lại muốn biết một chút về bản lĩnh của ngươi có gì"

Thất công chúa hai tay kết ấn, ra sức quát lớn. Hư không rung lên mạnh mẽ, kiếm quang màu đỏ vừa chuyển đã kết thành một đạo Tử Sắc Vân Lôi màu đỏ đen đánh vào chân thân của Thích Già.

Thích già cũng đánh ra chân hỏa, không hề cố kỵ Lâm Phong nên ra sức quát lớn, đang muốn thi triển thần thông làm cho Thất công chúa cùng tam Bích tỷ muội cùng nhau phải ứng kiếp số. Lại thấy hư không mở rộng ra, một cái cầu vồng vàng kim đánh đúng ngay vào mặt Thích Già. Một đạo nhân từ trong hư không đến, đúng là Hồng Mông Cực Lạc thánh nhân Lâm Phong.

Lâm Phong thở dài: "Chẳng chịu nghe ta nói, tiếp xúc vào nhất niệm là lại để cho nhân quả quấn thân"

Thất công chúa cùng tam Bích tỷ muội mừng rỡ nói: "Phu quân lại cũng không phải vô tình."

Thích Già lại bị hoảng sợ tưởng hồn bay lên trời, vội vàng buông tha Thất công chúa cùng tam Bích tỷ muội định trốn. Đã thấy một cái cầu vồng từ khí Hỗn Độn từ ba mươi ba tầng trời hạ xuống ngăn cản cầu vồng vàng kim.

Sau đó sắc trời mở rộng ra, Thượng Thanh Khai Thủy Khai Tôn hạ xuống phàm trần nói: "Cực Lạc giáo chủ, ngươi không thuận số trời, dựa vào thần thông làm loạn nhân quả. Chúng ta đều là đứng đầu tam giáo, há có thể dung túng cho ngươi" Sau đó Lão Tử, Linh Bảo, Vô Thiên, A Di Đà Phật trước sau đều hạ xuống phàm trần.

Lâm Phong thở dài: "Ta từ trong sát kiếp nổi lên. Cũng vì không thể ngồi xem thân nhân cốt nhục ứng kiếp số. Hiện giờ dưới thành Trường An có hai giáo phái cùng Cực Lạc đại giáo của ta kết thúc công quả, tự nhiên phải lĩnh giáo đạo của các vị giáo chủ"

Một tiếng chuông vang lên, Đông Hoàng Thái Nhất đã hạ xuống phàm trần. Môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo vội vàng bái lạy Đông Hoàng Thái Nhất, Lâm Phong nói: "Đạo huynh lại đây."

Thái Nhất nói: "Môn hạ đệ tử phải hết sát kiếp nên không dám không đến."

Lâm Phong nói: "Phải đấy"

Lúc đó hai vị giáo chủ đứng dậy bước xuống khỏi Lô Bồng ( cõi Bồng Lai), Nguyên Thủy nói: "Thiên Địa Vô Cực, đại đạo về một. Nhân thể muốn lĩnh giáo Cực Lạc đạo huynh một phen sự to lớn của Tứ Thánh chi đạo."

Lâm Phong nói: "Không dám chậm trễ ." Hai tay nhất xiết lại liền hiện ra Thiên La tứ kiếm. Trong hư không lập tức sát khí bốc lên, xuất hiện bốn lá cờ cửa trận. Thiên La tứ kiếm mỗi cái ứng với một cửa. Lay đi lắc lại liền phân biệt hóa thành xích, bạch, thanh, hắc bốn đạo nhân. Xích y đạo nhân cầm trong tay Kim Vũ phiến (quạt lông vàng). Bạch y đạo nhân trên đầu có Linh Lung Bảo Tháp. Thanh y đạo nhân hiện ra Thất Thải Nguyên thạch. Hắc y đạo nhân cầm Như Ý Kim kiếm.

Lâm Phong ra sức quát lớn từ giữa bay lên ngồi xuống pháp đàn. Cả người vừa nhấc lên khỏi pháp đàn một bước thì tay bấm pháp quyết, lập tức sát khí nổi lên. Một chiếc cầu vồng vàng từ trong trận bay lên, rung mạnh một cái liền hóa thành một vùng hỗn độn. Từ Hỗn Độn hiện ra Đại La kiếm trận.

Hỗn độn chẳng phân biệt được âm dương, không chia ra Càn Khôn, trên nối với chin tầng trời, dưới liền U Minh, vô biên vô hạn, tựa hồ muốn đưa cả thiên địa đều quay về hỗn độn. Từ thời Bàn Cổ mở ra hỗn độn đã đủ chín chín tám mươi mốt vạn ức năm, giờ mọi nhân quả kết thúc đều ở trước cổng thành này.

"Đại la kiếm trận thể hiện Tiên Thiên hỗn độn quả thật là bất phàm." Nguyên Thủy thở dài.

Lập tức Nguyên Thủy thiên tôn, Thái Thượng Lão Quân, A Di Đà Phật, Vô Thiên cả bốn vị giáo chủ đi theo bốn cửa để vào đại trận.

Linh Bảo bước lên xuất ra Hỗn Nguyên kim thước đối đầu với Thái Nhất.

Thái Nhất cười lớn một tiếng, một tiếng chuông vang lên rồi lẩn vào trong hỗn độn. Linh Bảo cũng lắc người đuổi theo vào trong hỗn độn.

Lại nói Nguyên Thủy theo cửa Càn vào trận. Vừa vào đến cửa trận, hắc y đạo nhân cầm Như Ý Kim kiếm bổ vào đầu. Nguyên Thủy vội vàng xuất ra Bàn Cổ phủ để đỡ tam bảo Như Ý mà cứ chính diện đấu nhau.

Hắc y đạo nhân lắc người nhoáng một cái lại hóa thành hỗn độn.

Nguyên Thủy cũng không rõ làm cách nào bước vào trong trận. Hắc y đạo nhân lại từ trong hỗn độn vọt ra cầm Như Ý Kim kiếm lại bổ. Nguyên Thủy e ngại Như Ý Kim kiếm lại giơ Bàn Cổ phủ ngăn lại, tam bảo Như Ý lại nhằm đúng ngay vào mặt mà đánh.

Hắc y đạo nhân lại hóa thành hỗn độn, chỉ là không cho Nguyên Thủy tiến vào trận.

Nguyên Thủy không làm gì được, chính xác là không dám để cho Như Ý Kim kiếm bổ trúng, bị mất mặt không nói mà lại còn chẳng được gì.

Lão Tử tiến vào cửa khôn, xích y đạo nhân cầm Kim Vũ phiến quạt một cái. Lão Tử vội vàng nhảy ra, rồi rung Thái Cực đồ định cuốn người. Xích y đạo nhân lại hóa thành hỗn độn. Đến khi Lão Tử tiến vào trận thì liền lại cầm Kim Vũ phiến để quạt.

A Di Đà Phật vào cửa đoài môn, thanh y đạo nhân quát một tiếng, Thất Thải Thần quang nhằm ngay vào mặt định đánh. Trên đầu A Di Đà Phật vội vàng hiện ra mười hai đài sen mà vẫn bị đánh ngã, bèn vội vàng hiện ra kim thân Xá Lợi của bản mạng. Trên đầu lại hiện bổn mạng liên hoa chỉ thủ chớ không tấn công.

Vô Thiên vào cửa Li, bạch y đạo nhân hiện Linh Lung Bảo Tháp tren đầu, Vô Thiên thở dài: "Linh Lung Bảo Tháp vạn pháp bất xâm, kể cả số trời cho phép, thì ta cũng không phá được cửa Li" Lập tức lặng yên ngồi tọa thiền, không nói cũng không động.

Lâm Phong lặng yên ngồi trong pháp đàn, nhập định hư không, chủ trì việc vận chuyển trận pháp.

Lão Tử bị xích y đạo nhân ngăn lại, không vào được cửa trận liền cười nói: "Hai giáo cùng chung sức chinh phạt Cực Lạc đại giáo. Ta thuận lòng trời làm ngại gì đi vào trong chốn ngũ hành xoay vòng" Lập tức cất bước mà vào trận, xích y đạo nhân lại cầm Kim Vũ phiến đến quạt. Lão Tử rung Thái Cực đồ hóa thành một tòa tinh kiều ( cầu sao), rồi đứng ở trên cầu mà vận pháp lực bước vào trong trận.

Khi Lão Tử vào được trận thì ba đạo nhân hắc, bạch, thanh cũng tự biến mất. Nguyên Thủy, A Di Đà Phật, Vô Thiên cũng liền vào được trong trận. Lắc mình một cái đều đã đến trước người Lâm Phong. Nguyên Thủy cười nói: "Hai giáo chung sức chinh phạt Cực Lạc chính là số trời đã định. Cực Lạc giáo chủ, ngươi có lời gì có thể nói." Lâm Phong nói: "Gặp kiếp vận mà nổi lên, là ta thuận theo số trời mà đi."

Vô Thiên cười khẩy nói: "Còn muốn xem ngươi làm sao mà có miệng lưỡi lợi hại nữa đây" Huyết Hồn phiên vừa chuyển, song máu bảy màu đã cuốn thẳng đến Lâm Phong.

Lâm Phong ra sức mà quát, trên đỉnh hiện lên Linh Lung Bảo Tháp, Huyền Hoàng khí ngược lại thì cuộn xuống dưới, vạn pháp xuất ra.

Nguyên Thủy cầm Bàn Cổ phủ đến bổ vào đầu, Lâm Phong vội vàng cầm Như Ý Kim kiếm ngăn lại. Lão Tử lại rung Thái Cực đồ để cuốn. Lâm Phong nhảy sang một bên cầm Kim Vũ phiến mà quạt, Lão Tử vội vàng trốn vào trong Thái Cực đồ.

A Di Đà Phật bấm tay bắt quyết, mười hai đài sen đè xuống nhưng lại không làm gì được Lâm Phong. Linh Lung Bảo Tháp chính là bảo vật hậu thiên đệ nhất đại công đức, còn trên cả Tiên Thiên thập đại thánh khí. Lâm Phong có Linh Lung Bảo Tháp hộ thân, chính xác là vạn pháp bất xâm.

"Đạo nhỏ Bà La bất quá cũng chỉ như vậy" Lâm Phong hất tay áo lên, Thất Thải Thần quang nhằm đúng ngay vào mặt đánh tới. A Di Đà Phật trước đã bị mất mặt liền vội vàng nhảy ra.

Nguyên Thủy lại cầm Bàn Cổ phủ bổ tới, Lâm Phong bấm tay bắt quyết. Như Ý Kim kiếm hóa thành một cái cầu vồng vàng kim, ngăn cản Bàn Cổ phủ. Hắn lại xuất ra Thất Thải Nguyên thạch nhằm đúng ngay vào mặt mà đánh Vô Thiên. Vô Thiên vội nhảy ra thì lại quay sang đánh A Di Đà Phật khiến cả hai vị Bà La thánh nhân không dám đến gần.

Bốn vị giáo chủ chung sức chinh phạt Cực Lạc nhưng lại không làm gì được Lâm Phong nên đều xuất ra chân hỏa để chấn động Bàn Cổ phủ, tế lên tam bảo như ý đánh ngay vào mặt. Lâm Phong nhưng lại không ngăn cản, Linh Lung Bảo Tháp chấn động đẩy lui tam bảo như ý. Kim Vũ phiến quạt một cái, Lão Tử vội vàng nhảy sang một bên.

Lâm Phong triệu hồi Sơn Hà đồ cuốn đến Vô Thiên. Vô Thiên xuát ra Hắc Liên ngăn cản, lại rung Huyết Hồn phiên cuộn tới. Lâm Phong xuất ra Thất Thải Nguyên thạch đánh tới, Vô Thiên né tránh không kịp bị đánh liền lộn mấy cân đẩu vân, cả lục thần đều bị chọc tức nên cả giận nói: "Khá lắm Cực Lạc giáo chủ, dám lấn ta như thế thì không cùng ngươi dừng lại được"

Lâm Phong cười to nói: "Lượng sức đạo nhỏ Bà La, lại muốn tranh tỏa sáng với mặt trăng mặt trời, chỉ có mất mặt mà chẳng được gì" Nói rồi ra sức quát lớn làm hư không chấn động mạnh mẽ dù chỉ ở trong hỗn độn. Năm vị giáo chủ đều đánh ra chân hỏa, cùng thi triển thần thông khiến cho trời đất tối tăm, cả Thiên giới đều bị đánh thành một đống hỗn độn.

Dưới thành Trường An đệ tử hai giáo cũng chém giết đến đất trời đổi màu, nhật nguyệt tối lại. Hồng Bào lão yêu một tên cũng không để lại nguyên thần liền bị Hoan Hỉ Phật đánh một đòn mà thần hình cụ diệt. Hầu tử giận dữ: "Khá lắm con lừa ngốc, không tha cho ngươi được" Nói rồi lộn một cân đẩu bật ra đằng sau, Hoan Hỉ Phật ứng phó không kịp bị một gậy đánh cho thần hình cụ diệt.

Di Lặc giận dữ: "Hay cho con khỉ này, cùng ngươi không chết không thôi"

Các Thánh nhân đều xuất ra chân hỏa, đệ tử tam giáo bất kể là Tiên Phật, hoặc là yêu ma, đều giết đỏ cả mắt rồi. Linh Thứu lão yêu cũng bị Thuần Dương Chân nhân Lã Động Tân dùng Tử Dương kiếm chém Nguyên Thần mà thành tro bụi bay đi.

Quan Âm vốn núp ở phía sau núi để tọa sơn quan hổ đấu. Tiếc rằng đại kiếp nạn đến, tam giới tiên phàm dù là ai cũng không thể tránh được. Chỉ nghe sau đầu tiếng gió mạnh mẽ nổi lên, Quan Âm vội vàng nhảy ra nhưng cũng là đã muộn, Thích Già hiện kim thân nói: "Phản giáo quên phép tắc, không thể tha cho ngươi được." Liền tăng thêm lực đánh tới, Quan Âm né tránh không kịp bị đánh vào thần hình cụ diệt.

Đệ tử tam giáo chém giết đến đỏ cả mắt, kiếp số đã sôi trào đến đỉnh điểm. Đích thực là người giết người, Phật giết Phật đều vì tranh một đường sinh cơ. Đám chúng nữ Thải Y, Nghê Thường đã sớm chết lặng, chỉ xuất ra pháp bảo hộ mình sợ hãi kêu lên: "Phụ thân mau cứu ta."

Thình lình Thiên Tâm Đăng bị một cổ lực mạnh đánh bay lên. Đó là Trấn Nguyên Tử đỏ hồng mắt xông tới đánh luôn Thanh Hà tiên tử không kịp né tránh vào thần hình cụ diệt. Tiểu Bạch long Ngao liệt nổi giận gầm lên một tiếng đến phun cả máu mũi, liền muốn xông lên liều mạng.

Tần Xuyên đang đấu với Trọng Dương tử, mắt thấy tình hình không ổn, môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo đều giết đến đỏ cả mắt, sát kiếp đã sôi trào tới cực điểm. Nhưng cũng không cách nào áp chế, liền vội vàng vung tay lên. Một cái thanh sắc cầu vồng xoáy lên trùm kín đám môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo cuốn vào Hồng Mông thế giới.

Đầy trời là Tiên Phật đều giết đỏ cả mắt, lên trời không có đường, xuống đất không thấy cửa, lại đi Hồng Mông thế giới không được đành quát một tiếng đều tự tàn sát lẫn nhau. Một đạo Tử Sắc Lôi quang mạnh mẽ từ trong hỗn độn xuyên ra đánh thẳng vào gáy Trấn Nguyên Tử. Trấn Nguyên Tử né tránh không kịp, quát to một tiếng mà thân thể hóa thành tro bụi rơi xuống.

Lại nói là sát kiếp đã sôi trào tới cực điểm, môn hạ đệ tử Cực Lạc giáo mà chịu kiếp nạn đều ứng kiếp số, không phải ứng kiếp đều đã trở về Hồng Mông thế giới. Lâm Phong ra sức quát lớn, Thiên La tứ kiếm chấn động mạnh, kiếm quang bốn màu hóa thành một dòng khí lưu hỗn độn chấn động mọi nơi. Trong tiếng nổ long trời lở đất, cả đất trời đều quay về hỗn độn.

Khi cả đất trời quay về hỗn độn, cả thần linh tam giới lẫn thần Phật đầy trời đều bị cuốn vào hỗn độn. Chỉ trừ bảy vị giáo chủ đã ký thác hư không nên không tiếp tục đời sống sinh linh nữa. Từ trong hư không một luồng kim quang cùng một đạo bạch quang rơi xuống, Lâm Phong giơy ta ra tiếp được, đó là Kim Thư Ngọc Điệp.

Lâm Phong cười nói: "Sau khi qua kiếp nạn là đạo ta chấn hưng. Để lập lại Hồng Mông thế giới, giáo hóa sinh linh, lão sư khai thiên sắp tới. Giờ đến Vô Lượng cung chờ đợi pháp chỉ."

Chúng thánh đều tự cười gằn: "Cứ đợi cho khai thiên qua đi rồi lại tính kế!"

HẾT


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.