Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 28: Tôi Muốn Cô Ấy Phục Vụ Tôi 28





Cam Viện không nói nên lời.Khách quan mà nói, Lý tổng đối với cô không tệ, bởi vì cô là một người có con cái nên khó tránh khỏi sẽ có chút ảnh hưởng đến công việc, nhưng ông luôn khoan dung, không tính toán với cô, và ông bỏ qua những lời bàn tán, đưa cô từ một nhân viên dọn phòng bình thường lên chức vụ này."Đừng lo lắng, chỉ là ăn cơm thôi, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì khác đâu, nếu anh ta còn dám đối với cô như vậy, tôi cũng sẽ không đồng ý." tLý tổng mặt khẩn cầu nhìn cô, "Cam Viện, Tiểu Viện..

Xin cô, hãy giúp tôi lần này, được không?"Cấp trêи đang xem xét một vị tổng giám đốc khách sạn phù hợp, Lý tổng là người có tiềm năng nhất.

Trong thời gian này, ông ấy đã rất nỗ lực thể hiện.


Nếu vị gia này không hài lòng, khiếu nại với sếp, sự thăng chức của ông chắc chắn sẽ thất bại.Cam Viện luôn thích mềm nhưng không thích cứng, Lý tổng cũng đã gần năm mươi tuổi rồi lại đi cầu cô, nên cô không thể từ chối được."Ừm, tôi có thể đi ăn tối." Cam Viện lấy lui làm tiến, "Tuy nhiên, tôi không muốn làm công việc trong phòng tổng thống nữa.

Ngài để Lưu Sướиɠ thay tôi được không?"Thấy cô đồng ý đi ăn cơm, Lý tổng cũng đáp ứng việc cô nói "Không sao, việc này tôi sẽ sắp xếp, cô trước tiên đi về chuẩn bị đi!"Cam Viện vừa mở cửa thì gặp Lưu Sướиɠ đang "đến tố cáo".

Nhìn thấy Cam Viện.

Lưu Sướиɠ vội vàng dừng lại, nhường đường."Quản lý Cam"Lần này, người này bị Cam Viện làm cho sợ hãi không nhẹ.Vụng trộm dùng thủ đoạn động tay chân trong phòng tổng thống, chuyện này mà bị lộ ra, công việc của cô ta sẽ khó mà giữ được.Nhìn hành động của đối phương, Cam Viện chỉ cười thầm, chỉ có chút thủ đoạn này mà đòi đấu với cô?Tiến lên một bước, nắm lấy vai Lưu Sướиɠ, Cam Viện ghé sát mặt vào tai cô ta."Tôi chưa nói về chuyện kia.

Hãy nhớ rằng, cô nợ tôi một ân huệ!""Biết..

biết rồi""Biết liền tốt, và tôi sẽ yêu cầu nó khi tôi cần."Vỗ vai cô ta, Cam Viện sải bước đi.* * ** * *Trở lại văn phòng một lần nữa, trêи đường về Cam Viện đã có quyết định, tối nay cô ấy sẽ đi ăn tối, nhưng cô sẽ không mang theo Cam Đường.Đứa nhỏ rất tinh ranh, cô không muốn cậu phát hiện ra chuyện gì cả, cô cũng không thích nói dối con trai mình.Vì vậy, ngay khi bước vào cửa, cô đã mỉm cười."Tiểu soái ca, con có đói không, chúng ta đi ăn lẩu nhé?" Trong phòng làm việc, Tiểu Đường đang thu dọn cặp sách, nghe thấy giọng nói của Cam Viện, cậu lập tức quay mặt lại."Tối nay, có người mời chúng ta đi ăn tối." Trong lòng có linh tính không tốt, Cam Viện nghi ngờ hỏi."Ai?""Chú Hoàng Phủ." Cam Đường thắt chặt khóa cặp đi học.


"Chú nói muốn nói chuyện với mẹ về chuyến đi nước ngoài của chúng ta.

Con đã đồng ý, sẽ có người đến đón chúng ta lúc 6: 30."Hoàng Phủ..

Chú?Cam Viện giận đến ngứa răng, Hoàng Phủ Quyết, tên khốn này, lại chơi trò điệu hổ ly sơn, nhân lúc cô không có ở đây lại hẹn con trai cô."Hèn hạ, không biết xấu hổ"Ánh mắt của Cam Đường nhìn qua, đôi mắt to đen trắng nhìn chăm chú vào mặt cô."Mẹ đang mắng ai vậy?""Tất nhiên là..


một tên khốn." Cam Viện nhún vai và đi đến bên cạnh đứa nhỏ "Con trai, chuyện là tối nay mẹ..

có chút chuyện nên có lẽ chúng ta không thể đi đến cuộc hẹn được""Như vậy sao" Đứa nhỏ hơi cau mày, "Vậy thì con chỉ có thể tự mình đi thôi.""Như vậy sao được!" Cam Viện cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh, "Một mình con đi như vậy không được lễ phép cho lắm, không thì ngày khác hẳn đi?"*Lý tổng: Mình có tìm hiểu thì biết là từ Lý tổng này là nói về giám đốc điều hành - cũng có thể hiểu là tổng giám đốc Lý nên mình đã dịch thành như vậy ở chương trước.Nhưng đoạn nói về thăng chức lên tổng giám đốc nữa sẽ khiến mọi người khó hiểu, nên mình giải thích thêm là hiện tại Lý tổng chỉ đang làm một giám đốc thôi, sau đó ông sẽ thăng chức lên thành tổng giám đốc.

Còn việc dịch sau này thì mình sẽ chuyển lại là Lý tổng để mn dễ đọc hơn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.