Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường

Chương 60: Điềm Mật



Nguyên Y mở mắt ra cảm nhận được có vòng tay rắn chắc ôm mình cô quay sang nhìn người đó và ngược lại người đó cũng đang nhìn cô _ Là anh.

Bắt ngờ đầy ngọt ngào cô ôm anh thật chặt.

" Vưu Trường Tĩnh lâu ngày không gặp tôi rất nhớ anh biết không hả? Tên khốn nạn này sao anh không chịu về nhà "

Cú đấm nhỏ đấm nhẹ vào cơ ngực rắn chắc của anh. Lời nói của cô, cử chỉ của cô làm anh vui như hoa nở hôn lên môi cô,chỉ giản đơn như chuồn chuồn lướt mặt nước thôi nhưng lại làm con tim anh và cô đập mạnh.

" Em nhớ tôi lắm đúng không? "

Nguyên Y đỏ mặt,thẹn thùng nhìn anh. Làm gì có ai lại mặt dày như anh  vậy?

" Anh nuôi chó chỉ cần nó xa anh một ngày thôi anh cũng thấy nhớ nó mà, anh thử nghĩ xem anh đi hơn một tháng tôi sao không nhớ anh được! "

Hả? Người phụ nữ này đúng là gan to mật lớn mà, phải chăng được sủng ái quá nên làm càn.

" Nguyên Y em dám so sánh tôi với một con chó."

Anh tức giận, đôi mắt chim ưng nhìn cô. Thật đáng sợ nhìn giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn vậy.

" Không có! Tôi chỉ là lấy đó làm ví dụ thôi.... Nhưng mà tôi có chuyện muốn hỏi anh..bộ dạo này anh bận lắm sao? "

Anh ôm cô vào lòng tham luyến ngửi mùi hương trên cơ thể cô... Thật dễ chịu nó không giống mùi hương trên cơ thể những cô gái gái,nó chỉ nhàn nhạt thoang thoảng mùi thơm của hoa nhưng lại khiến người khác vô cùng dễ chịu .

" ừ! Dạo này công ty đang chuẩn bị kế hoạch để có thể lấy được hợp lý mỹ phẩm lớn nhất với lại đây là lần đầu tiên công ty hợp tác với người nước ngoài nên phải chuẩn bị thật tốt "

Đột nhiên cô cảm thấy trong lòng hình như có gì đó như bị dao đâm vào rất khó chịu. Anh làm việc mệt mỏi như vậy mà cô chẳng giúp được gì cho anh...

" Đây là phòng riêng của anh ở công ty đúng không? ".

Căn phòng này to lớn lại tiện nghi nó không khác gì biệt thự thu nhỏ cả. Lúc trước khi còn làm việc ở đây cô cũng từng nghe người ta kể về nó nhưng không ngờ so với tưởng tượng của cô thì nó còn tốt hơn rất nhiều.

" Đúng vậy!... Hay là em ở đây một thời gian ngắn đi để khi tôi nhớ có thể dàng gặp được em!"

Vừa nói anh vừa cúi đầu hôn nhẹ lên cổ cô. Khoái cảm bất ngờ kéo tới làm cô run rẩy bất giác phát ra âm thanh yêu kiều.

"Ưmmmmmm"

Khóe môi anh nhếch lên tìm được môi cô hôn, anh hút hết mật ngọt của cô,nụ hôn mảnh liệt vô cùng làm cho sức lực của cô cũng tan biến . Nhận thấy người con gái trong ngực hơi mệt anh mới thả lỏng  từ từ hưởng.

Lúc này ở biệt thự nhà họ Hà có một chuyện lạ xảy ra .

Hà Kỳ Nam tự nhiên hôm nay nổi hứng lên dậy sớm hơn mọi ngày rất nhiều.

Anh ung dung ngồi gọt trái cây ăn ngon lành nhưng lại vô tình cắt trúng tay. Dĩnh Nhi từ trên lầu đi xuống nhìn thấy tay anh chảy máu liền vào phòng lấy hộp dụng cụ y tế ra.

" Để tôi băng lại giúp,để như vậy dễ nhiễm trùng lắm! "

Anh nhìn Dĩnh Nhi,trước giờ cô lúc nào cũng cao ngạo không quan tâm đến người khác thật không ngờ cô cũng có lúc dịu dàng đến như vậy. Hành động nhẹ nhàng và tinh tế, tỉ mỉ băng vết thương lại cho anh.

" Được rồi đó! Anh nhớ đừng dụng vào nước hay hay đồ bẩn. Người gì mà hậu đậu dữ vậy chỉ việc cắt trái cây thôi mà cũng để mình bị thương. May mà không có sâu lắm nếu không anh chắc chắn đi gặp tổ tiên của mình rồi đó. "

Anh cảm thấy người con gái này không xấu như anh nghĩ. Có lẽ vì lý do nào đó nên cô mới trở nên khó ưa như vậy.

"Cảm ơn! "

Cô nhìn anh cười. Nụ cười như thiên thần,con tim anh đập mạnh mặt cũng hơi đỏ..

" Tôi có một người bạn cô ấy sắp về nước rồi anh cho tôi dẫn cô ấy tới đây chơi được không? ".

" Được "

" Cảm ơn rất nhiều. "

-----------------------

Đã đủ chưa.

Ta định cho thêm một nhân vật nữ phụ nữ ai đồng ý không?

(1) Đồng ý

(2) Không

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.