Nếu như nói lúc cô vừa cãi nhau với Tư Mộ Hàn có hơi tức giận, vậy thì trải qua thời gian ba ngày, Nguyễn Tri Hạ thật sự tức giận rồi.
Nếu Tư Mộ Hàn không chủ động liên lạc cô, vậy xem hai người họ ai kiên nhẫn hơn.
Nguyễn Tri Hạ đang cầm điện thoại nghĩ ngợi, điện thoại đột nhiên rung lên.
Trong lòng cô giật mình, nghĩ rằng Tư Mộ Hàn gọi điện thoại tới, cúi đầu nhìn một cái, nhưng phát hiện là Thẩm Lệ gọi.
Cô vừa nhận điện thoại, Thẩm Lệ liền hỏi cô: “Cùng đi làm tóc a, chọn xong lễ phục tham gia tiệc chưa?”
Chuyện Tư Mộ Hàn làm dạ tiệc, dường như truyền đi cả thành phố Hà Dương.
Mà Tư Mộ Hàn lần này lại lấy Tư Đình Phong ra để náo nhiệt dạ tiệc, đương nhiên sẽ không giới hạn người tới, chỉ cần là người có mặt mũi trong thành phố Hà Dương đều sẽ tham gia.
Mà người trong giới giải trí giống Thẩm Lệ, tới tham gia cũng không ít.
Giọng Thẩm Lệ nghe rất vui vẻ, Nguyễn Tri Hạ tuy rằng không muốn cô ấy mất hứng, nhưng cũng chỉ có thể nói thật: “Chắc tớ không đi đâu.”
Thẩm Lệ trong lúc này lại vô cùng nhạy bén.
“Cậu cãi nhau với ông chủ ròi?”
“Coi như vậy đi.”
“Cãi nhau rồi, cậu càng phải tham gia bữa tiệc!” Cậu nghĩ đi, tới dự tiệc có bao nhiêu người đẹp thùy mị dịu dàng, tất cả đều muốn leo lên giường với ba của con cậu, cãi nhau thì cãi nhau, sao có thể tách ra, cậu phải tới trông coi anh ấy.”
Nguyễn Tri Hạ ngược lại không có nghĩ tới vấn đề này, có thể là bởi vì cô quá tin tưởng Tư Mộ Hàn rồi.
Tư Mộ Hàn kiêu ngạo như vậy, người không thích, đừng nói trèo lên giường anh, cho dù tới gần cũng không được.
“Cứ quyết định như vậy, chờ lát nữa cùng đi chọn lễ phục, làm tóc!”
Thẩm Lệ hấp tấp nói xong, liền cúp điện thoại.
Nửa giờ sau, Thẩm Lệ gõ cửa nhà Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ không nghĩ tới cô ấy nhanh như vậy đã tới rồi, mở cửa nhìn một cái, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy?”
“Đúng lúc đang ở gần đây.” Thẩm Lệ vén tóc từ trong cổ ra, phất phất tay: “Đừng đứng nữa, nhường đường một chút.”
“Cái gì?” Nguyễn Tri Hạ có chút không giải thích được, nhưng vẫn là dịch sang bên cạnh.
Nguyễn Tri Hạ nhích tới bên cạnh, Thẩm Lệ liền xoay người nói với người phía sau: “Vào đi.”
Thẩm Lệ nói xong, liền đi vào trước.
Đi sau cô ấy là một nhóm người stylist và thợ trang điểm, còn đem theo lễ phục cho cô chọn.
Nguyễn Tri Hạ hỏi cô ấy: “Cậu làm gì vậy?”
“Cùng nhau chọn lễ phục, trang điểm, sau đó tham dự dạ tiệc a.” Thẩm Lệ cong môi, hướng về phía cô lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn.
Nguyễn Tri Hạ vốn là không muốn tham gia dạ tiệc, nhưng Thẩm Lệ đẫ tốn tâm tư, lễ phục mang tới cũng đều rất đẹp.
Đàn bà trời sinh đối với quần áo đẹp đều không có sức đề kháng, trang điểm tạo hình một chút, chính là muốn đi ra ngoài khoe khoang một vòng.
Mấy ngày nay cô không ra khỏi cửa, ở nhà cũng vô cùng nhàm.
Thợ trang điểm, nhà tạo mẫu đều là người trong đội của Thẩm Lệ, cũng khá đáng tin.
“Chọn lễ phục trước.” Thẩm Lệ đem lễ phục cho Nguyễn Tri Hạ chọn, ánh mắt lại nhìn khắp nơi trong nhà: “Tri Hạ đâu?”
“Ngủ rồi, con bé ngủ trưa cũng tương đối lâu.” Bây giờ mới bốn giờ chiều, Tư Hạ có lúc có thể ngủ cả một buổi chiều.
Nhắc tới Tư Hạ, Nguyễn Tri Hạ khẽ cau mày: “Tớ không thể dẫn Tư Hạ đi tham gia dạ tiệc, Tri Hạ đến bây giờ vẫn chưa lộ diện.”.