Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1453



Chương 1453:

 

Nhưng hai người bọn họ không có bất kỳ quan hệ cạnh tranh nào, nếu như không nhất thiết phải giao tiếp thì hai người đều sẽ giả vờ không quen biết.

 

Ra khỏi cửa hàng, Tần Thủy San liền bát quái đến bên cạnh Nguyễn Tri Hạ: “Vừa nãy ở trong phòng thay đồ, tôi nghe thấy cô nói chuyện với Tô Miên, mặc dù không biết hai người rốt cuộc đang nói gì nhưng người chọc ghẹo trước là kẻ bỉ ổi, Tô Miên chính là kiểu người tâm tư không tốt, âm dương quái khí.”

 

“Vậy sao?” Đến Tần Thủy San cũng cảm thấy như vậy nên Nguyễn Tri Hạ nghĩ có lẽ cảm giác của cô không sai, Tô Miên không phải vô duyên vô cớ tới tìm cô nói chuyện.

 

“Không nói đến cô ta nữa, nhắc đến cô ta liền mất hứng, chúng ta đi xem cái khác đi…”

 

Tần Thủy San lại kéo Nguyễn Tri Hạ đi mua giày, đến tối làm tóc xong rồi thay lễ phục thì cùng nhau đến bữa tiệc.

 

Bữa tiệc lần này có vài nhà tài trợ cũng được mời đến.

 

Khi đến nơi Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện bữa tiệc này nhiều người hơn cô tưởng.

 

Dù sao bữa tiệc lần này cũng không lớn lắm, theo lý mà nói người đến phải không đông lắm mới đúng.

 

Tần Thủy San vừa đến bữa tiệc liền đi chào hỏi những người có quan hệ với mình.

 

Nguyễn Tri Hạ một mình ngồi trong góc, nhàm chán nhìn người đi qua đi lại, cầm ly nước ép trong tay cũng không uống.

 

“Nguyễn Tri Hạ!”

 

Tần Thủy San đột nhiên vội vàng chạy tới đây.

 

“Sao thế? Có chuyện gì mà lại gấp vậy?” Nguyễn Tri Hạ nhìn ghế bên cạnh mình ý bảo Tần Thủy San ngồi xuống rồi nói.

 

“Tôi không ngồi đâu, tôi vừa nghe được tin tức mới nhất, lát nữa Tư Mộ Hàn sẽ đến đấy!”

 

Nguyễn Tri Hạ vừa nghe liền sửng sốt một chút rồi lẩm bẩm: “Lẽ nào…”

 

Chẳng trách tối nay nhiều người tới tham gia như vậy, thì ra đều là vì Tư Mộ Hàn.

 

Tần Thủy San thấy cô không nói gì liền hỏi: “Cô làm sao đấy, nói gì đi chứ.”

 

“Anh ấy đến thì đến, liên quan gì đến tôi?” Nguyễn Tri Hạ cầm ly nước ép bên cạnh chưa uống tí nào lên, một hơi cạn sạch.

 

Vừa lúc có nhân viên phục vụ đi qua, Nguyễn Tri Hạ cầm lấy ly rượu vang Moet, uống một hơi hết hơn phân nửa.

 

Tần Thủy San há miệng thở dốc, nhìn dáng vẻ trút giận uống rượu của cô, âm thầm nói: ‘Thế này mà còn nói là không liên quan à?’

 

Xem ra không chỉ là có quan hệ mà quan hệ còn sâu nữa.

 

Nhưng lời này Tần Thủy San cũng không nói ra.

 

Lúc này, mọi người đột nhiên đều nhìn về một hướng còn kèm theo tiếng nghị luận khe khẽ.

 

Nguyễn Tri Hạ không nhìn cũng biết là Tư Mộ Hàn đến.

 

Tần Thủy San thấy Nguyễn Tri Hạ không có ý định đứng lên liền một mình qua đó xem náo nhiệt.

 

Nhưng rất nhanh Tần Thủy San đã lại quay về.

 

Sắc mặt cô ta phức tạp nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Tư Mộ Hàn thế mà lại đưa bạn gái tới! Cô chắc chắn sẽ không đoán ra được bạn gái anh ta là ai đâu!”

 

Khi Nguyễn Tri Hạ nghe thấy nửa câu đầu của Tần Thủy San thì đã biến sắc.

 

Nhìn thấy dáng vẻ Tần Thủy San như gặp quỷ, Nguyễn Tri Hạ thăm dò thốt ra hai từ.

 

“Tô Miên?”

 

“Sao cô biết?” Tần Thủy San ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Tri Hạ: “Thật sự là Tô Miên đó!”

 

Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn về hướng cửa vào nhưng đám người tụ tập quá đông, cô ngồi ở đó căn bản không thể nhìn thấy Tư Mộ Hàn và Tô Miên.

 

Cô không hề di chuyển ánh mắt mà nhìn chằm chằm hướng đó, từ từ đứng dậy rồi chậm rãi chỉnh trang lại lễ phục.

 

“Cô định làm gì?” Tần Thủy San ngửa đầu nhìn một loạt động tác của cô không nhịn được hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.