Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1627



Chương 1627:

 

“Cô….”

 

Tô Miên làm sao chịu nổi Nguyễn Tri Hạ nói như vậy, lúc này đã muốn cho Nguyễn Tri Hạ một bạt tai.

 

Nguyễn Tri Hạ làm xong tư thế nghiêng đầu tránh thoát, nhưng tay của Tô Miên giơ lên đã bị một người cản lại.

 

“Đều là những cô gái xinh đẹp, đứng giữa đường đánh nhau thế này thật là khó coi.”

 

Một giọng nam mang theo ý trêu đùa hàm súc vang lên, khiến Tô Miên và Nguyễn Tri Hạ đều quay lại nhìn hắn.

 

Tạ Ngọc Nam chớp chớp mắt với Nguyễn Tri Hạ:

 

“Hóa ra là cô Hạ à.”

 

Cũng chẳng biết vì sao, lúc cô nhìn thấy Tạ Ngọc Nam liền muốn cười.

 

“Buông tay!”

 

Tay của Tô Miên còn đang bị Tạ Ngọc Nam siết chặt, cô ta không tránh được. Tạ Ngọc Nam và Nguyễn Tri Hạ cứ thế không coi ai ra gì mà chào hỏi nhau, Tô Miên thậm chí còn thấy khó coi hơn.

 

Vóc dáng Tạ Ngọc Nam cũng rất cao, anh ta duỗi ngón tay buông tay của Tô Miên ra, từ trên cao nhìn xuống đánh giá Tô Miên:

 

“Tôi nhớ kỹ cô. Cô và cái tên họ Tư kia đi cùng nhau. Cô tên là gì?”

 

Lời nói của Tạ Ngọc Nam không coi Tư Mộ Hàn ra gì, dáng vẻ không đứng đắn khiến đáy mắt Tô Miên thoáng qua sự chán ghét:

 

“Mời anh nói chuyện cẩn thận, tôn trọng người khác một chút.”

 

“Tôn trọng?”

 

 

 

Tạ Ngọc Nam giống như nghe được chuyện tiếu lâm, đột nhiên nở nụ cười:

 

“Cô vừa rồi giống như người đàn bà chanh chua đuổi theo gây phiền toái cho cô Hạ, cũng là tôn trọng cô ấy hả?”

 

Tô Miên nổi đóa lên, ngược lại chỉ vào hắn và Nguyễn Tri Hạ nói:

 

“Thì ra các người cùng một bọn!”

 

“Qúy cô chanh chua này, xin hãy tự trọng một chút, không nên nói những lời khó nghe như vậy. Tôi và cô Hạ mới trao đổi danh thiếp ở dạ tiệc, quen biết rất đứng đắn.”

 

Tạ Ngọc Nam vẻ mặt thành thật giải thích với Tô Miên, quay đầu cười hỏi Nguyễn Tri Hạ:

 

“Cô Hạ, tôi nói đúng không?”

 

“Ừ.”

 

Nguyễn Tri Hạ nhịn cười:

 

“Đúng thế.

 

Hai người Tạ Ngọc Nam và Nguyễn Tri Hạ kẻ xướng người họa,Tô Miên tự biết không chiếm được lợi thế, cũng đành phải nhịn cục tức này, tự giác rời đi.

 

Lời Nguyễn Tri Hạ vừa nói vẫn để lại bóng ma trong lòng cô ta.

 

Dù sao trong mắt cô ta, Nguyễn Tri Hạ là người phụ nữ vô dụng thấp kém, nếu thật sự phát điên mà đánh cô, chẳng phải là muốn đánh nhau với cô sao?

 

Như thế cũng quá khó coi.

 

Tô Miên đi rồi, Tạ Ngọc Nam liền cười híp mắt nói:

 

“Thật ra tôi muốn xem người đẹp đánh nhau. Nhưng hôm nay cô Hạ ăn mặc đẹp như vậy, nếu đánh nhau thì đúng là làm hỏng cảnh đẹp.”

 

Nguyễn Tri Hạ cũng không nói tiếp, chỉ tiện thể nói một câu: “Ngài Tạ ra tay giúp đỡ, tôi vô cùng biết ơn.”

 

Tạ Ngọc Nam rất có hứng thú với cô, tất nhiên là sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.