Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3103



Cho nên lúc mà hồi trước người nọ tìm đến ông ta hợp tác, ông ta mới nhanh chóng đồng ý. Người muốn làm việc lớn thì không nên để chuyện nữ nhi tình trường làm vướng bận. Quốc Nam không cam lòng, vậy lão già này phải giúp anh ta một phen rồi, nhà họ Nguyễn thật sự rất chướng mắt.

Mấy năm nay ông ta cũng lục tục chuyển một ít của cải ra nước ngoài, bất kể như thế nào vẫn nên chừa cho mình một đường lui.

Ông ta không muốn nghĩ tiếp chuyện này nữa, tóm lại ông ta vẫn có thể chống đỡ được mấy năm. Nhà họ Lê vẫn còn chưa chuẩn bị xong để chào đón người chủ mới, ông ta không thể sốt ruột được.

Ông cụ Quý cuối cùng quay đầu lại nhìn Lê Quốc Nam, trong ánh mắt chứa đựng đầy sự phiền muộn.. Truyện Võng Du

Lê Quốc Nam ngày trước vẫn luôn ở nước Mỹ, hoàn toàn không có tình cảm gì với bà Nhung, lần đầu tiên gặp nhau sau năm năm mà lại bị làm phiền trong thời gian dài như vậy, bây giờ hai người ngồi cùng nhau mới xem như thoải mái nhẹ nhõm nói chuyện được.

Dự định đứng dậy, Lê Quốc Nam năm năm nay ở cùng với các loại dụng cụ trong một thời gian khá dài, vẫn cứ tiếc nuối không được tham gia phẫu thuật cho Nguyễn Kiến Định, nhưng người đã khỏe lại rồi thì chính là niềm vui lớn nhất.

Lê Quốc Nam đã ba mươi tuổi rồi, năm năm không ở nhà ngược lại lại không bị thúc giục chuyện kết hôn. Con người đã đến đoạn tuổi tác này rồi, không có ai mà chưa từng bị đè nặng chuyện kết hôn chứ, vì thế anh ta cũng coi như là thoát được một kiếp vậy.

Bà Nhung cứ tròn xoe mắt lên nhìn Lê Quốc Nam, ba mươi tuổi mà khờ quá, ngay cả người mình thích còn chưa có, bà thở dài cười thăm dò: “Nam Nam à, con nói xem, con đã là người bôn ba nhiều rồi, đến cả một người con gái cũng chưa từng dắt về nhà, cháu trai của chị Vương nhà bên đã có thể khuấy nước tương được rồi. “

“Mẹ” Lê Quốc Nam đang gọi bà, chỉ là hơi nhỏ một chút.

Anh ta biết, anh ta hiểu rõ tính cách của mẹ mình, nhìn thì thấy nhã nhặn lịch sự nhưng thật ra là đang nói đến chuyện hôn nhân của mình. Bà ấy cứ giống như phải đi ra ngoài cưới một cô gái về, sẵn sàng rao bán anh ra ngoài, làm như anh ta không thể cưới được một người vợ vậy.

“Mẹ cũng đã lớn tuổi rồi, Nam Nam à, nhân lúc mẹ còn có thể giúp con trông cháu thì nhanh chóng tranh thủ thời gian sinh một đứa đi, sau khi có cháu nội rồi thì mẹ sẽ không làm phiền con nữa” Lê Quốc Nam ngả người trên ghế sô- pha, cười một cách thờ ơ, ánh mắt vừa lóe lên chợt tối lại: “Sao có thể chứ, con trai của mẹ có sức quyến rũ lớn như vậy mà, mẹ à, chuyện này mẹ đừng lo lắng nữa. Con sẽ tự có cách, mẹ cứ yên tâm theo con ra nước ngoài chơi.”

“Được, mẹ đều nghe theo con hết.

Đợi thêm một chút nữa gặp mặt cha con đi, hai người đã lâu rồi không…

“Không cần đâu mẹ à, bây giờ chúng ta đi trước đi, chân chờ sẽ xảy ra chuyện đó.” Lê Quốc Nam cắt đứt lời của mẹ, dìu bà ấy đi, đến ngay cả đồ đạc cũng không kịp thu dọn mà dắt bà ấy lên chiếc máy bay đi nước Mỹ.

Như là hòn đá ném xuống ao, lúc đầu chỉ gợn lên một ít sóng mà thôi. Lê Quốc Nam lẳng lặng dắt mẹ đi, trong chớp mắt đã rời khỏi.

Tư Mộ Hàn đang ở Châu Âu, người địa phương tính tình bài ngoại nên công việc của anh gặp nhiều khó khăn, tất cả sáu nơi đều cử người ngáng chân, không có việc nào được tiến hành thuận lợi cả.

Ban đầu chính là muốn đi ra bên ngoài để hiểu thêm một chút về tình trạng của mình, khó khăn càng nhiều thì ý chí chiến đấu của anh càng dâng cao, toàn bộ tâm huyết đều dồn vào phía trước cho nên anh không có nhiều thời gian để nghĩ đến Nguyễn Kiến Định.

“Tổng giám đốc, chuyện anh giao tôi đã chuẩn bị xong rồi ạ” Lâm Tiến Quân gõ cửa đi vào, cúi đầu báo cáo.

Tư Mộ Hàn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cho anh nghỉ ba ngày, ba ngày sau quay về thu lưới” Lâm Tiến Quân gật đầu, quay người đi ra.

Đã rất lâu rôi không được nghỉ ngơi, Tư Mộ Hàn đứng lên đón ánh nắng mặt trời hiếm hoi, hơi nheo mắt dừng lại trên cửa sổ.

Thời gian vất vả bận rộn ngược lại trôi qua rất nhanh, anh không dám nghỉ ngơi, càng không thể nghỉ ngơi, chuyện chờ anh xử lý còn rất nhiều.

Màu vàng của ánh nắng chớp mắt đã biến mất, bên Châu Âu thời gian này chủ yếu là tiết trời âm u, toàn là mưa rơi tí tách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.