Chương 3634:
Thời điểm được đưa đến bệnh viện , Trần Mộc Châu đã bất tỉnh nhân sự , hô hấp yếu ớt đến nỗi dường như có thể lìa đời bất cứ lúc nào , dưới mí mắt một mảng xanh đen , sắc mặt trắng bệch , gương mặt vốn còn có chút thịt nay đã bị hóp vào , nhìn qua vô cùng thê thảm.
Sau khi kiểm tra sơ bộ , nghiêm trọng nhất lại chính là mấy hố thịt trên cánh tay kia , cho dù bác sĩ có cẩn thận khâu lại , cũng không thể tránh được về sau sẽ lưu lại sẹo không thể xóa mờ. Một là bởi vì vết thương để thời gian dài không được xử lý , hai là vì vết khuyết quá sâu , thịt đều không còn , tổn thương dạng này căn bản không có cách nào không để lại sẹo.
Sau khi xử lý xong mọi thứ , Dương Thừa Húc mới hơi an tâm được một chút , canh giữ ở bên giường bệnh , nắm lấy tay Trần Mộc Châu , dựa vào bên mép giường ngủ thiếp đi. Căng thẳng thần kinh cuối cùng cũng được thả lỏng , thời khắc tìm được Trần Mộc Châu , anh ta đã không thể chống đỡ nổi nữa.
Có thể kiên trì được tới bây giờ chẳng qua là vì một khi chưa được tận mắt nhìn thấy cô gái nhỏ của anh ta không có việc gì thì anh ta không thể nào yên lòng được mà thôi.
Một giấc ngủ này tương đối sảng khoái , tin tức Trần Mộc Châu bị tìm thấy đã được truyền đến cho Tư Mộ Hàn ngay lập tức. Mặc dù bị điện thoại đánh thức , nhưng anh gần như đã nghỉ ngơi đủ sau một giấc ngủ dài , nên không muốn ngủ tiếp nữa , anh vòng tay ôm lấy Nguyễn Tri Hạ vẫn còn đang say giấc , cẩn thận quan sát đôi mắt ngáy ngủ của cô.
Lúc cô gái nhỏ của anh ngủ hoàn toàn khác với khi tỉnh dậy , hai mắt nhắm nghiền , đôi tay nghiêm chỉnh đặt ở hai bên , tư thế ngủ ngoan ngoãn không thể tưởng , thời gian dài như vậy , thậm chí ngay cả tư thế cũng không hề thay đổi , trước đó thế nào thì hiện tại vẫn vậy.
Thoáng nhìn thấy hai mắt Nguyễn Tri Hạ chậm rãi mở ra , Tư Mộ Hàn nhìn cục cưng trong ngực vẫn còn chưa tỉnh hẳn , anh đột nhiên nổi lên tâm tư muốn trêu đùa , hai tay dùng sức ôm chặt hơn một chút , nhắm mắt lại ủi ủi lên trên đầu vai của cô , điệu bộ giả vờ như vẫn còn đang ngủ.
Nguyễn Tri Hạ vừa mới tỉnh lại không bao lâu , thậm chí ngay cả con mắt vẫn chưa mở to được , bả vai đột nhiên lại bị đè nặng , trên cổ còn có một mớ lông lù xù nóng hầm hập cọ cọ , cô đứng hình hai giây , rất nhanh chợt nhận ra thứ trong ngực mình rốt cuộc là cái gì.
Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ lập tức đỏ bừng , thậm chí hai tay cũng không biết nên để chỗ nào cho tốt , cô cẩn thận từng li từng tí nghiêng đầu sang một chút , nuốt nước bọt hơi đẩy Tư Mộ Hàn ra. Rõ ràng trước đó cô chỉ ngủ một mình , vì sao khi tỉnh dậy , Tư Mộ Hàn đã nằm trong ngực cô rồi? Cô xấu hổ đến đầu ngón chân cũng đều co quắp , nhưng trên môi Nguyễn Tri Hạ lại nở nụ cười thật tươi tắn.
Cô nhẹ nhàng cẩn thận dời từ người trong ngực mình ra , Nguyễn Tri Hạ vẫn còn cảm thấy hơi chóng mặt , ngủ thời gian dài như vậy khiến toàn thân cô như muốn nhũn ra , ngay đến cả ngồi dậy cũng không làm nổi , nên dứt khoát nằm lại trên giường , tỉ mỉ ngắm nhìn Tư Mộ Hàn thật kỹ.
Nhưng chỉ nhìn thôi còn chưa đã ghiền , hai tay Nguyễn Tri Hạ đặt trước mắt anh quơ qua quơ lại nhiều lần , xác định người vẫn còn đang ngủ , mới to gan vươn tay tới , nhanh chóng khẽ chạm vào hàng mi vừa dài vừa cong của anh một chút rồi nhanh chóng thu tay về , sau đó ôm ngực cười ngây ngô.
Một khe hở nhỏ mở ra trong mắt anh , Tư Mộ Hàn quan sát dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu của cô từ đầu tới cuối mà lòng khẽ run.
Rốt cuộc anh không thể nhịn được nữa , tay lớn từ bên cạnh lặng lẽ sờ lên trên , ôm lấy vòng eo mảnh mai của cô gái nhỏ , x oa nắn vài cái rồi kéo cô dính chặt vào trong lồ ng ngực của mình. Một tay khác bắt lấy hai bàn tay của cô đặt lên trên đỉnh đầu , mới chậm rãi mở hai mắt , mọi thứ diễn ra nhanh như chớp khiến cô không kịp trở tay , Nguyễn Tri Hạ hoàn toàn không nghĩ tới mọi việc lại phát triển theo chiều hướng như vậy , nên từ đầu tới cuối đều không hề đề phòng. Cô vẫn còn chưa lấy lại tinh thần sau khi bị anh bắt được , sững sờ nhìn chằm chằm mặt anh.
“Cục cưng nhỏ , mắt anh có đẹp không?” Nhìn thấy đôi môi khẽ hé mở của cô , căng tràn đỏ mộng , khiến trong mắt Tư Mộ Hàn lập tức nổi lên một tia lửa nóng , anh tiến đến bên tai Nguyễn Tri Hạ , thì thào nói nhỏ , hơi thở ấm áp phà vào tai cô , bỏng rát vô cùng.
Cho đến lúc này , Nguyễn Tri Hạ mới giật mình một cái hồi phục tinh thần , gương mặt đỏ bừng , bị trêu đùa lộ liễu như thế , nếu cô vẫn còn không biết mới vừa nãy người này có phải thật sự đang ngủ hay không thì đúng là bị đùa giỡn cũng đáng mà.
Nguyễn Tri Hạ giống như con cá chết nằm trong ngực Tư Mộ Hàn , giờ khắc này cô hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề kia , nhưng lại cứ bị ánh mắt nóng bỏng của người nào đó nhìn chằm chằm.