Vợ Nhỏ Nhút Nhát - Chồng À Anh Đừng Qua Đây

Chương 142



Tống Tư Duệ bóp cái má đã được vỗ béo của cô lắc lắc muốn trừng phạt

"" À, Giai Lệ nhà chúng ta được nuông chiều nên bây giờ gan cũng to hơn, dám chọc ghẹo cả anh?""

"" Anh chọc em. thì được... còn em thì không?""

"" Được, em làm gì anh cũng được. Nhưng mà... anh muốn kháng nghị một chuyện""

Cô ngẩng đầu lên nhìn liền thấy hắn tà mị cười

"" Em bảo anh động một chút là mất sinh khí... là sai nha. Chẳng qua, em động chưa đúng~ chỗ""

""......"" - Cố Giai Lệ - "" Á á á~ biến thái!!!""

Còn chưa kịp phản kháng đã bị hắn ôm ngang eo phóng nhanh vào phòng

Đôi nam nữ quấn lấy nhau trên chiếc giường to, người đàn ông tham luyến luồng cái lưỡi vào trong miệng cô gái nằm dưới thân

Cả cơ thể cô run lên từng đợt như sóng triều dâng. Linh hồn giống như sắp bị hút cạn



Chương 142: chưa động đúng chỗ (H+)

Cả cơ thể cô run lên từng đợt như sóng triều dâng. Linh hồn giống như sắp bị hút cạn

Tống Tư Duệ gấp gáp không cho cô hít thở dù chỉ một giây, tham lam gặm cắm

Đôi môi đỏ hồng bị dày xéo có chút tê dại, vậy mà hắn vẫn nhất quyết không buông

Bàn tay cô run run miết nhẹ từ lồng ngực to lớn đến bả vai cường tráng rồi vòng sang ôm lấy cái cổ của con mãnh thú trước mặt

Hắn đáp lại đặt tay lên eo thon vuốt ve, cảm thụ tất thịt dưới lớp áo ngủ mong manh

So với tơ lụa thượng hạng thì da của cô còn mềm mại hơn nhiều

Lưỡi hắn khuấy đảo khuôn miệng, dây dưa không dứt với chiếc lưỡi đinh hương

Sau khi đã hành hạ cô thở dốc, hắn trượt nhẹ xuống chiếc cổ trắng như gốm gặm cắn tạo ra ấn ký đỏ chói mắt

Bàn tay bao trọn lấy bầu ngực căng tròn gợi cảm táo bạo mơ.n trớn



Chương 142: chưa động đúng chỗ (H+)

Chiếc áo ngủ mỏng trên người cô bị hắn cởi xuống, lộ ra làn da trắng mềm mĩ lệ

Cố Giai Lệ xấu hổ che đi khuôn ngực, hắn nâng hai chân cô vòng qua eo mình

H.ạ bộ cứng như đá chèn vào giữa bắp đùi thon, ch.à x.át điên cuồng

""Ư~"" - Cố Giai Lệ ngượng ngùng, cơ thể như có gì đó lạ thường

Cảm giác ngứa ngáy khó chịu bức cô sắp điên lên rồi

Tống Tư Duệ triền miên hôn lên đôi môi mọng, tay cầm c.ôn thịt cọ cọ trước lối hoa hu.yệt ẩm ướt rồi dần đẩy vào bên trong

"" Ân... a~"" - cô khẽ ngâm nga

Dạo gần đây, đêm nào hắn cũng chiếm lấy cô. Hầu như sẽ làm đến tận sáng mới buông tha1

Cố Giai Lệ có cảm giác, cơ thể mình bắt đầu thay đổi rồi

Mỗi lần hắn chạm vào đều có dòng điện chạy dọc từ sống lưng lan toả đến từng tế bào



Chương 142: chưa động đúng chỗ (H+)

Tống Tư Duệ gầm gừ, bên dưới co bóp dữ dội, siết chặt khiến cảm thụ sâu sắc cơn ấm áp

C.ự vật to dài nổi đầy gân thô bạo đẩy vào rồi rút ra, kéo theo dị.ch ái tuông ra như suối1

"" Hừ... em nuốt anh không còn gì luôn rồi, bảo bối""

Hắn xấu xa nói lớn

Cố Giai Lệ đặt tay lên đôi vai vạm vỡ, từng ngón chân co quắp run rẩy kịch liệt

"" Ưm... đừng. nói nữa...á~""

"" Vậy phải xem em. dùng cách gì để ngăn anh lại"" - hắn cúi đầu gặm lấy cằm cô, giọng nói ồm ồm có mê lực khiến tâm trí cô sắp biến mất sạch sẽ

Cố Giai Lệ thở dốc, ghì hắn xuống rồi hôn lên

Cô có gắng làm giống những gì người đàn ông đã làm với mình

Đầu tiên mút lấy cánh môi lành lạnh, sau đó chậm rãi luồng vào miệng đối phương cuống lấy cái lưỡi ư.ớt át



Chương 142: chưa động đúng chỗ (H+)

Đầu tiên mút lấy cánh môi lành lạnh, sau đó chậm rãi luồng vào miệng đối phương cuống lấy cái lưỡi ư.ớt át

Cô nghe rõ hắn khẽ gầm lên, cảm nhận được cơ thể hắn có chút kích động liền mạnh dạng hơn, nghịch ngợm khuấy đảo

Bên dưới sao càng lúc càng to thế này? Ở trong cô trương phình lên, tốc độ cũng ngày một nhanh

"" A~""

Cố Giai Lệ ngửa đầu ra sau, cơn khoái cảm ập đến khiến cô không kịp phản ứng

Còn chưa hít thở, hắn đã nhoài người lần nữa bắt lấy đôi môi hồng của cô. Hơi thở nam tính của người đàn ông xông thẳng vào mũi cô

Trong căn phòng lớn, tiếng rê.n rỉ yêu kiều của người con gái hoà lẫn vào âm thanh da thịt đụng chạm khiến người ta ngượng chín mặt

Tống Tư Duệ không thể giữ được lâu hơn, nhanh chóng chạy nước rút. Điên cuồng th.úc hông thẳng vào u c.ốc non mềm

Lát sau hắn gầm lên phóng thích tất cả vào bên trong rồi nằm đè lên người cô, thở dốc

Cố Giai Lệ cũng không khác hắn là bao, xụi lơ nằm yên bất động. Cô mở miệng thở hổn hển

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.