**********
Chương 1009: Uy hiếp đe dọa
Lúc trước Đỗ Nghĩa muốn cưỡng bức Vân Yến, bị nhà họ Vân cùng nhà họ Sở hợp lực tạo áp lực, bị phán quyết ba năm tù giam.
Hiện tại, vất vả lắm mới có lúc Mặc Tu Nhân phải cầu xin Nhà họ Đỗ, Nhà họ Đỗ muốn cứu Đỗ Nghĩa là chuyện bình thường.
Chỉ là dường như Đỗ Khang căn bản không có nghĩ đến chuyện Đỗ Yến Oanh cũng là con gái của ông ta.
Mặc Tu Nhân nghe vậy, sắc mặt có chút trầm xuống: “Cho nên, ý của cậu là, bọn họ còn chưa làm xét nghiệm đã bắt đầu đưa ra yêu cầu?”
Đỗ Nghĩa gật gật đầu: "Đúng là như vậy, không sai!” Mặc Tu Nhân đen mặt, anh quay người, nhanh chân đi về phía biệt thự của Nhà họ Đỗ.
Vào nhà, Mặc Tu Nhân ngồi xuống, hơi thở trên người anh vô cùng lợi lại, cả người lạnh lẽo, dọa đến mức một nhà ba người Nhà họ Đỗ không dám nói câu nào.
.
Truyện Thám Hiểm
Mặc Tu Nhân trực tiếp ra lệnh cho Triệu Văn Vương: “Triệu Văn Vương, liên hệ với tất cả bệnh viện chúng ta có thể liên hệ, tìm tủy thích hợp cho dì Đỗ, chỉ cần có thể tìm được, cho dù có phải trả giá như thế nào cũng phải lấy về để cho bà ấy làm phẫu thuật ghép tủy!”
Triệu Văn Vương khẽ gật đầu: "Được, Tổng giám đốc Mặc, tôi đi làm ngay!”
Mặc Tu Nhân tiếp tục nói: "Còn nữa, dùng toàn lực thu mua công ty của nhà họ Đỗ, cho dù có dùng biện pháp gì thì ngày mai cũng phải để cho tôi nhìn thấy công ty của nhà họ Đỗ đổi chủ, một tuần sau, tuyên bố phá sản! Toàn bộ quá trình, cậu tự xử lý!”
Mặc Tu Nhân nói xong, không cho ba người Nhà họ Đỗ có cơ hội nói chuyện, trực tiếp đứng dậy đi ra bên ngoài đi, không hề nể mặt mũi.
Đỗ Khang trợn tròn mắt, ông ta chẳng thể nghĩ tới, Mặc Tu Nhân không chỉ không đáp ứng bọn họ cứu Đỗ Nghĩa, ngược lại vừa đã trực tiếp ở trước mặt của họ nói muốn thu mua công ty nhà bọn họ, thu mua xong còn muốn công ty bọn họ phải phá sản, đây quả thực là đang tiêu xài tâm huyết của nhà họ Đỗ bọn họ!
Đỗ Khang gấp gáp, Hà Yến cũng trợn tròn mắt, không dám nói nhảm, Đỗ Thanh Vy càng trực tiếp bị Mặc Tu Nhân trấn trụ!
Đỗ Khang trực tiếp đuổi theo: “Tổng giám đốc Mặc, có chuyện gì thì từ từ nói, cậu đừng như vậy!”
Mặc Tu Nhân nghe thấy tiếng bước chân của Đỗ Khang, lúc này mới quay người, giễu cợt nhìn ông ta: "Ông cụ Đỗ, tôi tôn trọng ông là trưởng bối, cho nên mở từ từ nói chuyện với ông, dù sao, ông đi làm xét nghiệm, cho dù có thành công hay không, cũng là để cứu con gái ruột của ông, thế nhưng mà tôi không nghĩ tới là ông lại không biết tốt xấu như thế, đã như vậy thì tôi cũng không cần gì phải khách khí, nếu các người đã không chủ động đi làm xét nghiệm, vậy thì chờ cong ty của nhà họ Đỗ phá sản xong, đến lúc đó tôi chờ người chủ động tới cầu xin tôi!”
Mặc Tu Nhân dứt lời, nhìn thoáng qua Triệu Văn Vương, âm thanh lạnh lùng nói: “Đi!”
Triệu Văn Vương lập tức đuổi theo, mắt thấy bọn sắp đi ra khỏi cửa, Đỗ Khang nhắm mắt lại, cắn răng: “Chúng tôi đi xét nghiệm!”
Ông ta đấu với Mặc Tu Nhân, căn bản chính là lấy trứng chọi với đá, đợi đến khi nhà họ Đỗ phá sản, đoán chừng ông ta còn phải mắc nợ, đến lúc đó, còn không phải tùy ý Mặc Tu Nhân xoa nắn sao?
Dù sao, nhà họ Đỗ bọn họ, căn bản không có cách nào so với nhà họ Tần, nếu như người ta mà có ác ý nhằm vào, đoán chừng nhà họ Đỗ bọn họ còn không kiên trì được nổi một tuần, cho nên, Đỗ Khang biết, Mặc Tu Nhân đây là đang uy hiếp, là đe dọa, thế nhưng ông ta cũng không thể không nhận sự uy hiếp này được.
Mặc Tu Nhân nghe thấy Đỗ Khang nói vậy, bước chân dừng lại, anh quay người nhìn xem Đỗ Khang, không nhanh không chậm mở miệng: "Ông cụ Đỗ ngược lại là người thông minh, đi theo tôi đi!”
Đỗ Khang ngây ngẩn cả người: “Đi?”
Vẻ mặt Mặc Tu Nhân không biểu tình; "Ông cùng Đỗ Thanh Vy, hiện tại, đi với tôi bệnh viện làm xét nghiệm!” Đỗ Khang ngây ngẩn cả người: “Gấp gáp như vậy sao?
Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn xem ông ta: “Cứu người chẳng lẽ không phải giành giật từng giây? Còn muốn cho ông tính toán cẩn thận?”
Đỗ Khang nghe vậy, sắc mặt lập tức có chút khó coi "Tôi không có ý đó!” “Vậy thì đi!” Thái độ của Mặc Tu Nhân cường thế, giọng điệu lạnh lùng.
Đỗ Khang ngượng ngùng há to miệng, cuối cùng quay người nhìn Đỗ Thanh Vy: “Thanh Vy......!Đi với bố bệnh viện đi!"
Mặc dù Hà Yến bị thái độ của Mặc Tu Nhân hù dọa, nhưng mà đến cùng bà ta vẫn có chút do dự.
Bà ta đi theo Đỗ Thanh Vy cùng đi, nhỏ giọng hỏi Đỗ Khang: “Thật sự muốn đi làm xét nghiệm sao?”
Đỗ Khang nhỏ giọng nói: “Hiện tại không đi không được, nếu như xét nghiệm thành công, chúng ta nhất định là có thể đánh bạc, đến lúc đó, lại bảo cho cậu ta giúp đỡ cứu Đỗ Nghĩa ra cũng không muộn”
Nghe Đỗ Khang nói như vậy, Hà Yến mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì đi thôi!”
Lúc Mặc Tu Nhân dẫn theo Đỗ Khang cùng Đỗ Thanh
Vy đi bệnh viện, Bạch Cẩm Sương đã làm xong xét nghiệm! Kỹ thuật xét nghiệm của bệnh viện Mây Đức tiên tiến hơn các bệnh viện khác rất nhiều, chỉ cần một ngày là có thể có kết quả!
Nói cách khác, hôm nay Bạch Cẩm Sương cùng người nhà họ Đỗ làm xét nghiệm, ngày mai là có thể nhận được kết quả.
Mặc Tu Nhân bảo Triệu Văn Vương dẫn theo Đỗ Khang cùng Đỗ Thanh Vy đi rút máu làm xét nghiệm, anh ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương.
Hành lang bệnh viện, Mặc Tu Nhân cầm Bạch Cẩm
Sương tay, nhỏ giọng hỏi: "Làm sao em không đợi anh tới đi làm xét nghiệm với em!”
Bạch Cẩm Sương mím môi: “Cũng không phải chuyện quan trọng gì, không sao!”
Mặc Tu Nhân nghe vậy, bất đắc dĩ thở dài, không nói cái gì, chỉ là yên lặng nằm chặt tay của cô: "Cho dù có chuyện gì gì, anh đều hi vọng có thể cùng em cùng nhau đối mặt, mà không phải để em một mình gánh chịu!” Nghe vậy, Bạch Cẩm Sương nhìn thoáng qua Mặc Tu
Nhân, khẽ gật đầu, nói khẽ: "Được, về sau có chuyện gì, em sẽ cố gắng nói hết cho anh!” Mặc Tu Nhân khẽ thở dài một cái, đưa tay ôm Bạch Cẩm Sương vào trong ngực, hôn một cái lên trán của cô, ôn nhu nói: "Em yêu, tất cả sẽ tốt thôi!”
Bạch Cẩm Sương mặt chôn ở trong ngực Mặc Tu Nhân, trầm giọng nói: "Ừm! Sẽ tốt!”
Qua hồi lâu, Bạch Cẩm Sương từ trong ngực Mặc Tu Nhân chui, chăm chú nhìn anh: “Mặc Tu Nhân, em còn có chuyện, muốn nói với anh một chút!”
Mặc Tu Nhân nhìn xem cô: “Em nói đi, anh đang nghe!” Bạch Cẩm Sương mím môi: “Chúng ta tạm thời hủy bỏ hôn lễ đi!”
Mặc Tu Nhân ngẩn người, khẽ gật đầu: "Được, đều nghe theo em!”
Thật ra cuộc hôn lễ này hoàn toàn không có cách nào có thể tiếp tục nữ, xem như là Mặc Tu Nhân muốn nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm thích hợp.
Không nói tới việc Đỗ Yến Oanh có thể tìm được người phù hợp hay không, cho dù tìm được, làm phẫu thuật cấy ghép tế bào tạo máu xong, cũng phải xem về sau có bị phản ứng bài trừ không, nếu như có thì sẽ lại giày vò.
Nếu như không có, cũng phải ở bệnh viện điều trị ít nhất một tháng trở lên, những điều này, Mặc Tu Nhân đã tính toán qua hết cả rồi.
Cho nên trước mắt hôn lễ không thể tiến hành được nữa, cho dù Bạch Cẩm Sương không nói, Mặc Tu Nhân cũng sẽ để bên kia tạm dừng.
Bạch Cẩm Sương nghe được câu trả lời của Mặc Tu Nhân có chút áy nảy: “Mặc Tu Nhân, thật xin lỗi, lúc đầu đây là niềm vui mà anh muốn cho em, thế nhưng mà......!Hiện tại em không thể nhận sự ngạc nhiên này, cũng không thể cùng anh cử hành hôn lễ!”
Mặc Tu Nhân bất đắc dĩ vuốt tóc của cô: “Đồ ngốc, hôn lễ tổ chức lúc nào mà chẳng được, trước đó anh chỉ là không muốn để cho em có tiếc nuối, hiện tại với loại tình huống này, chúng ta thực sự không thích hợp để tổ chức hôn lễ, chờ một một thời gian nữa dì Đỗ tốt hơn, chúng ta sẽ để bà ấy thật vui vẻ tham gia hôn lễ của chúng ta!”
Bạch Cẩm Sương đỏ ửng mắt, khẽ gật đầu, đưa tay ôm lấy anh: “Mặc Tu Nhân, anh thật tốt!” Tâm trạng Mặc Tu Nhân phức tạp, hôn một cái lên đỉnh đầu cô: "Em cũng rất tốt!”
Bên bệnh viện, Bạch Cẩm Sương cùng Mặc Tu Nhân đang ở bệnh viện, nhìn Đỗ Khang cùng Đỗ Thanh Vy làm xét nghiệm.
Mà bên phía Tần Minh Xuân, anh ta biết hôm nay Tần Quốc Phú được ra trại, anh ta đi tìm Tần Minh Lệ cùng Trương Quế Hoa, dự định sau khi đón Tần Quốc Phú ra, sau đó sẽ nói với bọn họ chuyện đưa bọn họ rời khỏi thành phố Trà Giang..