Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 173: Khó Như Lên Trời





Bạch Cẩm Sương kinh ngạc quay người nhìn Mặc Tu Nhân: "Tổng giám đốc Mặc vẫn còn chuyện gì sao?” Nghe giọng nói lạnh nhạt của cô, Mặc Tu Nhân cảm thấy rất khó chịu! Anh đâu có biết, Bạch Cẩm Sương trịnh trọng cảm ơn anh, chẳng qua là vị anh đã giúp cô.

Nghĩ đến đây, anh đột nhiên dừng lại, chẳng lẽ anh còn muốn gì khác ngoài câu cảm ơn của cô sao? Thoáng chốc, sắc mặt Mặc Tu Nhân đen như đáy nồi, anh cảm thấy, não mình chắc bị ngáo rồi! Đồng tử Mặc Tu Nhân ổn định: "Cô muốn tìm bố mẹ ruột của mình sao?" Bạch Cẩm Sương mấy máy môi, lắc đầu: "Tạm thời tôi chưa có ý định đó, năm ấy, họ vứt bỏ tôi, nói không chừng căn bản là không hy vọng có ngày tôi quay trở lại tìm họ!"
Sắc mặt Mặc Tu Nhân bình tĩnh: "Biết rồi, cô có thể đi rồi!"
Bạch Cẩm Sương vừa về đến phòng thiết kế, Vân Yến đã đón lấy: "Cẩm Sương, có khách hàng tìm cô, họ muốn cô thiết kế trang sức, người ta vẫn đang ngôi trong phòng tiếp khác đó!"
Bạch Cẩm Sương gật đầu, xốc lại tinh thần: "Cô cần hợp đồng và laptop của tôi đến đây, tôi sẽ đi ngay!"
Vân Yến gật đầu, lập tức đi lấy đồ.

Bạch Cẩm Sương đi vào phòng tiếp khách, cười với đối phương: "Xin chào! Có phải ngài muốn tôi thiết kế trang sức phải không!"
Đối phương cười: "Tôi thay mặt giám đốc của tôi đến đây!" Bạch Cấm Sương khẽ nhướng mày: "Vậy anh không phải là người muốn thiết kế trang sức à?"

Đối phương lắc đầu: "Không phải, ông chủ của chúng tôi rất bận, hôm nay tôi chỉ đến thay anh ấy ký hợp đồng với Thợ thiết kế trang sức Bạch thôi, còn về yêu cầu thiết kế, thì ông chủ của chúng tôi sẽ trực tiếp trao đổi với Thợ thiết kế trang sức Bạch!"
Đồng tử Bạch Cẩm Sương thoajt sáng lên: "Ông chủ của các anh còn chưa xem thiết kế của tôi mà đã quyết định để tôi thiết kế sao?"
Đối phương cười nhẹ: "Tôi đã nói rồi, tôi hâm mộ tiếng tăm của cô nên mới đến, ông chủ của tôi đã xem qua trang sức mà cô Bạch thiết kế rồi, cảm thấy rất thích!"
Lúc này, Vân Yến cầm laptop và bản hợp đồng vào.

Bạch Cẩm Sương cứ cảm thấy có gì là lạ, đối phương nói lên một cái giá cho có, đưa tiền cọc, liền nhanh chóng ký hợp đồng.

Đối phương đi rồi, Bạch Cẩm Sương vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.

Mãi đến lúc tan làm, Bạch Cẩm Sương nhận được cuộc gọi của một số lạ.

"Cô Bạch." "Xin hỏi, anh là?" "Chiều nay, tôi mới cử người đến ký hợp đồng thiết kế trang sức với cô Bạch, cô Bạch quả thật là quý nhân hay quên chuyện, mới đó mà đã quên rồi!" Nghe giọng đối phương lạnh nhạt, lại có chút nhã nhặn.

Bạch Cẩm Sương lập tức trả lời lại một cách đúng mực: "Ngại quá, tôi không biết là ngài, bây giờ ngài gọi cho tôi, có phải muốn trao đổi về việc thiết kế trang sức không?”
Đối phương gật đầu cười: "Đúng vậy, tôi khá bận, tối nay tôi gặp khách hàng ở bar E, nếu cô Bạch không để ý, tối nay chúng ta có thể trao đổi về việc thiết kế trang sức ở quán bar được không, tôi tiện có thể mời cô Bạch uống một ly, cô cảm thấy thế nào?"
Bạch Cẩm Sương cau mày: "Chúng tôi chưa từng có tiền lệ bàn công việc ở bar!"
Giọng đối phương trầm xuống: "Cô Bạch, như thế có phải không nể mặt tôi không? Cô muốn vi phạm hợp đồng sao?"
Bạch Cấm Sương đột nhiên nhớ đến, chiều nay, lúc trợ lý của đối phương ký hợp đồng, đã đặc biệt tìm hợp đồng có tỷ lệ tiền cọc cao nhất, thợ thiết kế phải bồi thường nhiều nhất nếu vi phạm điều khoản.

Sắc mặt Bạch Cẩm Sương trở nên khó coi, cuối cùng cô cũng hiểu, cảm giác là lạ chiêu nay là chuyện gì rồi.


Hợp đồng hôm nay, giống như đào hố cho cô: "Tôi không có ý vi phạm hợp đồng!" Cô đương nhiên có thể vi phạm hợp đồng, nhưng, chuyện lớn lên thì nhất định cần có công ty đứng ra đại diện, cô đã ký hợp đồng làm bạn gái của Mặc Tu Nhân trong một năm, cô không muốn anh lại đứng ra vì chuyện của cô nữa.

"Vậy tôi cung kính chờ đợi cô Bạch ở bar E nhé, đúng rồi, tôi quên không giới thiệu với cô Bạch, tên tôi là Thiện Lỗi!" Đối phương dứt lời, liền dập điện thoại, không để cho Bạch Cẩm Sương cơ hội nói chuyện.

Bạch Cấm Sương nhíu mày, cô nghĩ đi nghĩ lại, định đi gặp Thiện Lỗi một lát, cùng lắm thì cô không động vào rượu là được.

Trái lại, cô muốn xem xem, tên Thiện Lỗi này là nhân vật thế nào.

Bạch Cẩm Sương về biệt thự số một Hương Uyển một chuyến, mặc một bộ quần áo bình thường, trong túi mang một bình xịt tự vệ, đi một đôi giày đế bằng thuận tiện cho việc đi lại, xong xuôi mới đến bar E.

Nói thật, bộ dáng này của cô, không giống như đi bàn bạc hợp đồng, giống như đi đánh nhau hơn.

Lúc Bạch Cẩm Sương đến quán bar, trời đã tối rồi, cửa quán bar rất náo nhiệt.

Cô vừa mới bước vào quán bar E, liên có người đến đón, dẫn cô đến phòng VỊP của Thiện Lỗi.

Lúc này, Bạch Cấm Sương không hề chú ý đến, trong góc tối của sảnh lớn ở quán bar này, có một đôi mắt nham hiểm đang dõi theo cô, nhìn chằm chằm cô đi vào phòng VIP của Thiện Lỗi.

Đợi đến khi cửa phòng VIP đã đóng lại, thì Cảnh Như Yến lúc này mới thu đôi mắt lại, cô nhếch môi, một hơi uống hết ly rượu cocktail, đứng dậy rời khỏi quán bar.


Thiện Lỗi lại không hề lương thiện như thế, hôm nay hẳn nhất định phải có được Bạch Cẩm Sương! Phải khiến cho Bạch Cẩm Sương biết được cô khó chơi thế nào! Hôm qua, Mặc Tu Nhân không đến dự sinh nhật cô, khiến cô bị người khác cười nhạo.

Hôm nay cô mới biết, Mặc Tu Nhân không đến đều là vì con không Bạch Cấm Sương này! Nếu đã như thế, cô không cần khách sáo với Bạch Cẩm Sương nữa.

Kể ra, chuyện hôm nay người của Thiện Lỗi đến tìm Bạch Cẩm Sương làm thiết kế trang sức đều là cô giật dây! Cô tiết lộ một chút với Thiện Lỗi, quan hệ của Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân không phải dạng bình thường, nếu có thể khiến cho Bạch Cẩm Sương chịu nhục nhã, nhất định có thể kích động Mặc Tu Nhân.

Cảnh Y Y cũng biết rằng, hợp tác được với Thiện Lỗi khó như lên trời! Thiện Lôi không dám làm gì Mặc Tu Nhân, nhưng, nếu chỉ đối phó với một thợ thiết kế nhãi nhép, thì hắn nhất định không nương tay! Chỉ cần bắt Bạch Cẩm Sương phải trả gía, một chút mạo hiểm này, cô vẫn có thể gánh được.

Điều duy nhất mà Cảnh Y Y không nghĩ đến là, Thiện Lỗi lại hành động nhanh như thết Nghĩ đến những chuyện sẽ xảy ra tối nay, Cảnh Y Y nở một nụ cười thâm hiếm và tàn nhẫn.

Bạch Cẩm Sương đi vào phòng VIP, liền nhìn thấy cảnh náo nhiệt của mấy người nam nữ trong phòng.

Sắc mặt Bạch Cẩm Sương hơi khó coi, cô quay người muốn rời đi.

Kết quả, một người tóc vàng chặn ngay trước mặt cô: "Này, đến rồi thì cùng chơi đi, sao lại vội đi thế!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.