Vô Sắc Cũng Khuynh Thành

Chương 31: Không phải keo kiệt, mà là tiết kiệm



Chợt có tin tức của Luân Hồi Ngàn Năm, hệ thống thông báo anh đang ở U Châu, nàng lập tức nhớ tới Sóc Phương thành, không nói hai lời chạy vội đi qua. Quả nhiên, ở đó không gian đỏ tươi như lửa mạn châu sa, nàng liền nhìn thấy một thân ảnh mặc y phục quyết tuyết , trông vô cùng thanh tao anh dũng.

Luân Hồi Ngàn Năm đang quay lưng về phía nàng, khoanh chân ngồi xuống, trước mặt là đóa hoa "Bi Thương Bờ Đối Diện Hoa ", ta xoay người nhăn nhó tiến đến bên cạnh anh, nhẹ giọng nói câu: "Sư phụ..."

hệ thống nêu lên - Luân Hồi Ngàn Năm đang quan sát trang bị của nàng.

Màn hình vi tính trước mặt nàng cũng trong thoáng chốc cảm thấy rùng mình, trong lòng trống rỗng cảm giác rất áy náy, sau lại nàng lại cảm thấy không thích hợp lắm, anh là sư phụ của nàng, cũng không phải chồng nàng, nàng vì sao lại cảm thấy áy náy? Cứ như là người vợ bị chồng bắt gặp ngoại tình?

Luân Hồi Ngàn Năm: thuộc tính của cái Khoảnh Khắc Phương Hoa này không tồi, thay ta cám ơn Lạc Thủy Thanh Hoằng.

Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ...

Sư phụ, lão nhân gia ngài có khi nổi giận hồ đồ , nhưng vẫn là rất có nghĩa khí?

Luân Hồi Ngàn Năm: vốn là việc sư phụ phải làm, nay lại do hắn lấy được trước …đồ đệ, Lạc Thủy Thanh Hoằng không phải là đối với ngươi có ý tứ gì chứ?

Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ:...

Có ý tứ, chỉ sợ anh ta chỉ muốn đem nàng ra chọc giận cho thỏa mãn thù bị nàng chém chết làm mất uy nghiêm của anh ta thì có?

Luân Hồi Ngàn Năm: kỳ thật Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không phải tệ, ít nhất so với Chiến Vô Cực còn tốt hơn nhiều, huống chi hôm nay hắn vì ngươi, còn cùng huynh đệ trong bang phái của mình động thủ, nhìn hắn như vậy, giống như rất muốn đem ngươi làm người của hắn .

Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ:...

Sư phụ, ngươi bị trộm tài khoản hay sao mà lại thay đại thần nói những lời hay đến vậy?

Luân Hồi Ngàn Năm gửi đến một chuỗi các con số.

Luân Hồi Ngàn Năm :điện thoại của ta, về sau có chuyện gì, ngươi cứ gọi số này.

Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (lưu hãn biểu tình ) sư phụ, ngươi không phải là vì giận ta mà không chơi nữa chứ ?

Luân Hồi Ngàn Năm: (cười) làm sao mà có thể? Đừng có suy nghĩ lung tung, sư phụ sẽ cùng ngươi làm nhiệm vụ Chu Thường.

Chu Thường là tổ hợp ba nhiệm vụ gọi chung, bao gồm nhiệm vụ phân biệt tam tiên lục ma, cầu phúc bổ thiên, còn có đất hoang diễn võ, mỗi nhiệm vụ có thể làm sáu lần, đến lần thứ Bảy sẽ hiện ra cái mới, có cấp kinh nghiệm cùng Thiên Bảo danh vọng.

Khi nàng cấp ba mươi đến giờ, Luân Hồi Ngàn Năm liền cố định mỗi Chủ nhật mang nàng đi làm Chu Thường, bình thường hai người thầy trò nàng thường hẹn đúng giữa trưa. Luân Hồi Ngàn Năm đứng trên mặt đất, đánh quái cứ như là cu li; nàng chỉ cần ngồi trên lưng ngựa, giống như lão Phật gia chỉ cần tiếp nhận chức vụ ,giao nhiệm vụ, thuận tiện lại kiểm xem quái vật bị sư phụ giết chết có rơi ra trang bị thượng vàng hạ cám nào nàng đều nhặt lấy.

Có một lần, Luân Hồi Ngàn Năm nhịn không được hỏi nàng, "Ngươi nhặt những thứ không dùng được này làm gì? Chỉ tổ chật chội kho hàng."

Nàng nói: "Bãi quán có mua lại , có thể bán được vài đồng đó!”

Luân Hồi Ngàn Năm hộc máu, "Đồ đệ, ngươi có thể lại để ý vụn vặt như vậy sao?"

Nàng nói: "Sư phụ ngươi không hiểu đâu, cái này gọi là tích thiểu thành đa!"

Luân Hồi Ngàn Năm thở dài: "Sư phụ quen biết rất nhiều nữ nhân, nếu mà nói về keo kiệt, ngươi khẳng định xếp thứ nhất."

Nàng thừa nhận bản thân mình keo kiệt, vô luận là ở ngoài đời hay trong trò chơi.

Ngoài đời, ngoại trừ phải mua những đồ cần thiết bên ngoài, nàng chưa bao giờ mua đồ trang điểm, bởi vì nàngnhận thức rõ ràng, trên mặt mình có một khối bớt, cho dù có dùng phấn trang điểm cũng không thể khác hơn.

Nàng rất ít mua quần áo, xuân hạ thu đông bốn mùa quần áo trong cả tủ không đến năm mươi cái, trong đó bao gồm cả nội y, dù sao cũng không dám ra ngoài nhiều, mua nhiều quần áo có vẻ rất lãng phí.

Tiền nàng kiếm được bình thường cũng đều dùng để trả tiền thuê nhà, tiền điện nước, tiền khí đốt, mua nhu yếu phẩm cho cuộc sống, còn dư đều gửi tiết kiệm, nói một cách khó nghe luôn duy trì cuộc sống tiêu chuẩn thấp nhất.

Hác Hiểu Lôi thường xuyên khuyên nàng, "Nếu tìm không được việc thì đến công ty của nàng ta làm đi! Cũng không chuyện gì quá khó, mỗi ngày chính là sửa sang lại văn kiện, tiếp điện thoại , nếu nàng muốn viết này viết nọ, thì đem máy tính đến đấy mà viết, cam đoan đều không ảnh hưởng gì."

Nàng cự tuyệt , bởi vì nàng mà nhận công việc đó cũng giống như nhận bố thí.

Trong trò chơi, nàng không dùng tiền mặt để mua trang bị,mua này mua nọ đều là dùng vàng đến bán điếm đổi nguyên bảo.

Luân Hồi Ngàn Năm trêu chọc nàng rắng: "Đồ đệ, nếu tất cả mọi người đều giống như ngươi, chắc trò chơi mở được vài ngày thì phải đóng cửa thôi."

Lúc nàng ở cấp sáu mươi, Luân Hồi Ngàn Năm muốn tặng cho nàng trang bị Tô Mạc, nàng nói không cần, nàng vẫn muốn dùng trang bị Vân Thủy.

Luân Hồi Ngàn Năm nói, Vân Thủy là trang bị quá cũ, chức năng quá ít, sớm muộn gì cũng phải đổi Tô Mạc, không bằng đổi ngay bây đỡ phải phiền toái.

Nàng nói, bây giờ nàng cứ dùng tạm Vân Thủy, chờ khi nàng đủ tiền sẽ mua Tô Mạc sau!

Luân Hồi Ngàn Năm nói, sư phụ cho ngươi tiền.

Nàng nói, sư phụ, ta chơi trò chơi không phải là muốn sắm sửa trang bị, chơi mà cứ chăm chăm lo bổ sung trang bị cũng mệt mõi lắm,nên cứ như bây giờ nàng cảm thấy rất vui vẻ…

Luân Hồi Ngàn Năm bị những lời nàng nói làm cho á khẩu không trả lời được, chuyện mua Tô Mạc, cứ như vậy mà bỏ qua.

Vân Thủy là cấp sáu mươi thủ công sáo trang, giảm ngâm xướng thêm minh tư, thuộc tính đi lên, cũng thích hợp dùng với Vân Lộc; bởi vì cấp sáu mươi Vân Lộc thực sự là saó trang cực phẫm, cho nên Vân Thủy so với nó chỉ là trang bị bình dân.

Nàng mỗi ngày đều đi hái dược thảo để luyện trang bị, ngẫu nhiên làm ra được một hai kiện trang bị màu tím, còn có thể gởi bán trong điếm kiếm tiền, vất vả một tuần, rốt cục cũng th được chút lợi lộc.

Luân Hồi Ngàn Năm nhìn thấy cảm thán nói: "Không nghĩ tới Vân Thủy được dùng trên người đồ đệ ta , đúng là như vậy nhu thuận? !"

Nàng cũng từng keo kiệt đến nổi không chịu tiêu tiền mua di động kính. (di động kính, khinh công kính là sử dụng để gia tăng tốc độ di chuyển)

Dù sao nàng chỉ là thầy thuốc ,giúp đồng đội thêm huyết , lúc mọi người hạ bản sao làm nhiệm vụ, thường dùng sức đi phía trước không cần chờ nàng, cùng lắm thì khi mọi người đều bị quái riêu diệt, nàng còn kịp chạy tới để cứu linh hồn cho đồng đội.

Luân Hồi Ngàn Năm thường nói loại ý tưởng này cùa nàng thực không có trách nhiệm đạo đức, sau đó đưa cho nàng một trăm kim, bắt nàng vì phải mua kính khinh công loại tốt nhất.

Nàng lúc ấy cũng chỉ mua một quyển nhất cảnh giới di động kính, còn lại tiền thừa cất vào kho hàng , thế cho nên mỗi lần phải nhảy cầu, nàng đều nói dối là chính mình sẽ không điểm thủy, mà không phải học chuồn chuồn lướt nước. (chuồn chuồn lướt nước là khinh công một loại)

Lúc nàng gia nhập vào bang phái Chinh Chiến Thiên Hạ, liền tạo thành thói quen đem quốc khố làm kho.

Cho dù là Nữ Oa, cách hỏa, kim ngưu, tì hưu; cho đến tảng đá, bí tịch, cẩm y, tinh kim; dù là mồi câu, hoa tươi, tấm da dê, phúc vận thiếp; ngay cả đánh quái điệu dương nãi, chao, nàng đều cảm thấy tiếc, tất cả đều đem cất vào quốc khố.

Làm như vậy, vừa tiết kiệm không gian, lại có phương tiện cho mọi người, cớ sao mà không làm?

Bang phái quốc khố, luôn bị nàng nhồi nhét tràn đầy , Chiến Vô Cực nếu muốn tìm cái gì, đều phải tìm tới tìm lui mấy lần. Sau đó hắn thật sự chịu không nổi, nhắn tin cho nàng nói: "Xướng Trễ, nếu ngươi còn tiếp tục như vậy, bang phái chúng ta Chinh Chiến Thiên Hạ chắc phải sửa tên gọi thành ‘Kho Rác”!"

Nàng bị hắn nói đến nỗi chỉ biết há hốc mồm!

Trời ạ, Có Cái Thôn Nhỏ muốn lấy Thiên Công Thạch để luyện trang bị, kết quả khi đến bang phái quốc khố chỉ có thể kêu to.

thế lực nguyên lão - Có Cái Thôn Nhỏ: Xướng Trễ ngươi rất giỏi thu thập nha, cả kho hàng quốc khố bây giờ ngập tràn đồ không dùng được, ta xin tỉ, ngươi đừng lượm rác vềnữa được không? Cái Bang tỉ tỉ…

bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (lật bàn biểu tình) ngươi biết cái gì? Cái này gọi là sống tiết kiệm, tiểu hài tử gia gia , ngươi nào hiểu được cuộc sống gian khổ là như thế nào hả?

Mọi người quỳ phục la lên: " Cái Bang bang chủ vạn tuế!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.