Dư Xướng Vãn – một cô gái khi sinh ra có một vết bớt xấu xí trên mặt nên bị cha mẹ vứt bỏ, được nhặt đem vào cô nhi viện. Năm 25 tuổi khi nhận được tin mình bị bệnh máu trắng, cố cảm thấy cuộc đời cô thật chán nản. Không người thân, không chỗ dựa, không tiền bạc, đơn độc, và giờ là bệnh tật.
Cô là một nhà văn viết ngôn tình tiểu thuyết, cũng xuất bản được một vài tựa sách, cũng có thu nhập. Bình thường khi rãnh cô hay lên mạng chơi game “Thiên Hạ”. Sau một tháng lao đầu vào viết lách, cô đăng nhập lại vào game, và thấy hệ thống báo lão công Chiến Vô Cực trong game của cô kết hôn. Xướng Vãn chỉ cười rồi lui. Tình cảm vốn là thứ mỏng manh khó giữ, huống chi là tình yêu trên mạng, nên cô không khóc, không náo loạn, vì cớ gì bọn họ lại quay qua làm khó cô.
Lại còn bang phái của Lạc Thủy Thanh Hoằng nữa, nghĩ mình là đại thần thì có quyền thích là đi kiếm cô gây chuyện, lừa phỉnh với trêu chọc sao? Ô ô ô chỉ có sư phụ Luân Hồi Thiên Niên là tốt với cô thôi, sư phụ a, mau đến trả thù cho đồ nhi a. Mau đến đuổi cái gã Lạc Thủy Thanh Hoằng đi a!!!
Đúng là chuyện đời khó ngờ, bạn cô – Sơ Huân – thanh mai trúc mã bỗng nhiên trở về tìm cô thực hiện lời ước hẹn “kết hôn”. Nhưng là lúc này trái tim cô đã có người khác ngự trị – là Lạc Thanh Hoằng. Tuy rằng cô biết mình ích kỷ khi cứ cố ở bên anh, cô chỉ muốn cho mình tham lam tận hưởng tình cảm ấm áp của anh một tý thôi, không được sao?! Thôi được rồi, cô sẽ đi, rời bỏ anh trước khi khiến anh tổn thương nhiều hơn, dù sao cô cũng không sống được bao lâu nữa. Cô thực tình không muốn khiến cho Thanh Hoằng bị tai nạn đâu.
Lần cuối nhìn thấy Thanh Hoằng là khi anh đứng cùng vị hôn thê mới, trái tim cô đau thắt, quay lưng bước đi và quyết định làm theo lời của Sơ Huân là xuất ngoại để chữa bệnh, chấm dứt tình yêu của mình với anh!!! Có lẽ đây là định mệnh của cô đi.
Bình luận truyện