Nó và hắn bước tới phố đi bộ. Rất nhiều cặp đôi đang ở đó, dòng người qua
lại chật kính. Nó lo ngắm những cái đèn lung linh được treo trên cây mà
lạc hắn. Nó là một đứa lùn nhìn qua nhìn lại chẳng thấy hắn đâu. Bỗng
một bàn tay nắm lấy tay nó, nó tưởng là hắn quay qua cười vui vẻ.
-Em đi một mình hả?_một trong hai thằng con trai nói
-Vậy đi chung với bọn anh cho đỡ buồn nhé!_thằng còn lại nói
Nó đang rất sợ sệt, nghĩ đến chuyện hôm trước làm da gà da vịt nổi hết
lên. Xung quanh mọi người chỉ lo cho người mình yêu chẳng ai đoái ngoài
mà cứu nó. Tự nhiên nó cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo có chút ấm áp nắm
lấy tay còn lại của nó. Nó sợ, sợ quay qua không phải là hắn mà là người khác.
-Tụi bây làm gì bạn gái tao thế?_hắn tỏa sát khí nồng nặc
-À.....à tụi này nhầm người!
Nói rồi hai tên đó biến đi mất dạng. Nó thấy hắn thì nước mắt không kìm được mà cứ rơi xuống, ôm chặt hắn.
-Haizz! Khóc nữa, nín đi. Sao cô cứ làm cho người ta tưởng tôi làm cô khóc thế?_hắn bực bội
-Hic.... Hic... Xin lỗi!_nó
-Không sao!
-Mà sao anh tìm được tôi thế?_nó không còn khóc nữa, nói
-Ờ thì nhờ vào ngoại hình của cô!_hắn
-Hể?_nó
-Cô thấy ở đây toàn những cô gái cao ráo, nóng bỏng không?_hắn chỉ chỉ
Nó nhìn xung quanh. Những cặp đôi đang tình tứ phát ốm.
Hai ly kem soda nhanh chóng được đem ra. Hắn không ăn chỉ lo nhìn con heo trước mặt mình.
-Anh không ăn à?_nó
-Không! Ăn đi, tôi cho đấy!
-Thật hả? Cám ơn!
Nó ăn tới tấp như bị bỏ đói ba ngày vậy. Hắn nhìn nó ăn mà miệng cười nhẹ. Nụ cười chết người. Thấy một miếng kem dính lên má nó, hắn lấy khăn
giấy lau nhẹ chỗ bị dính kem giúp nó. Mọi người trong quán ai cũng
ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc này. Bỗng có mấy thằng con trai từ
ngoài bước vào.
-Ô hay! Tình tứ quá nhỉ? Mày quen được bao nhiêu người rồi?_thằng to con nhất nói, hình như là đầu gấu.
Hắn vẫn im lặng, chẳng nói gì dù biết thằng đó đang nói với mình.
Xin lỗi mấy bạn vì đăng truyện trễ. Giờ mình không thể đăng chương thường
xuyên được nữa vì cái máy tính mình bị gì á. Lúc bật lên được lúc thì
không. Thôi tạm biệt mb nhá = ))))