Vô Song Chi Chủ

Chương 84: Nguyên Đế Cổ Mộ



Nguyệt Nha thương thế ngoại trừ thương tổn nội phủ ra thì còn có gãy xương, kinh mạch có chút vấn đề, may mắn là Đan điền không có bị ảnh hưởng.

”Chuyển Long Hình Thần Quả thật sự là kinh thiên a.”

Vân Hoàng không nhịn được mà chép miệng.

Thương thế của Nguyệt Nha dù Vân Hoàng có trị liệu sạch sẽ thì không mất một hai tháng thì không thể lành lại hoàn toàn được. Bất quá con bé chỉ sau có mấy ngày thời gian đã hồi phục sâu bảy phần. Dù là ăn chân chính Huyền giai Đan dược cũng không có bực này hiệu quả.

Chuyển Long Hình Thần Quả cải tạo qua toàn bộ các phương diện. Yêu thú về thể phách và lực lượng hoàn toàn áp đảo con người, nhưng điểm yếu của chúng là thức hồn quá mức yếu nhược, hơn nữa tốc độ tu luyện của chúng cũng dài hơn rất nhiều. Nhưng chỉ cần một trái Chuyển Long Hình Thần Quả cũng đủ để khiến chúng hoàn toàn lột xác về tất cả phương diện, thức hồn chỗ yếu hại được bù đắp. Thậm chí khả năng tu luyện còn vượt xa con người.

Nguyệt Nha nuốt vào một trái Chuyển Long Hình Thần Quả, thiên phú biến nghịch thiên, linh hồn thập phần cường đại. Còn về thể phách cùng lực lượng, dù cho không có tu thể thì chút cần thời gian cũng nhất định đạt đến một đẳng cấp cực cao.

“Nguyệt Nha, có thể dừng luyện kiếm được rồi. Dù sao con vừa mới khôi phục, không nên quá sức.”

Khoảng cách đến thi tuyển của Càn Thương viện chỉ còn có ba ngày nữa, Nguyệt Nha tu luyện càng là khắc khổ.

Nàng tu luyện thời gian còn chưa tới một năm, xem như người ta thường nói thì tu luyện quá nhanh dễ dẫn tới việc căn cơ không vững, đạo tâm yếu kém, không thể khống chế nổi chính mình. Nhưng Nguyệt Nha căn cơ sâu đậm, đã được đích thân Vân Hoàng kiểm chứng. Mà tâm trí của cô nhóc này cũng không kém. Có thể vượt qua cú xốc mất hết tất cả người thân nhưng cũng không bị thù hận làm lu mờ ý chí. Cái loại này dù là ngàn người một trong cũng không khó.

Còn về những người tấn công Nguyệt Nha lúc trước thì sao ư? Bất ngờ thay, ngay sau lúc Vân Hoàng cứu Nguyệt Nha không lâu, lan truyền tin tức là nhị Hoàng tử Nguyên Ngạn đã bị người cho ám sát ngay tại Vương Đô, nhưng tốt cục may mắn sống sót. Người khác có thể không nghĩ gì, nhưng Vân Hoàng dám chắc đây không thể là trùng hợp được. Rất có thể cuộc định độ hôm đó chính là cuộc án sát trong miệng mọi người kia.

Vân Hoàng không muốn Nguyệt Nha phân tâm nên không có nói chuyện này cho nàng.

Nhìn Nguyệt Nha đã ngồi xếp bằng xuống tu luyện, hắn cũng không quấy rầy, cũng tương tự đi tu luyện.



Chỉ ba ngày kể từ lúc cuộc ám sát kết thúc, bên ngoài Vương Đô đã xuất hiện một đoàn nhân mã khí phách. Gần một bạn binh lính, mỗi cái đều với cùng cứng cáp chỉnh tề, trên thân chiến khí bạo phát. Mà mười người đứng đầu càng là kinh khủng, thậm chí có hai người đã đạt đến Chân Đan cảnh đệ nhất trọng, Hư Đan kì. Tu vi như vậy, ở Nguyên Hạo Quốc cũng là tồn tại trên đỉnh.

Ở giữa, một thanh niên toàn thân xích hoả chiến giáp, thần sắc nghiêm nghị, đôi lông mày sắc bén như kiếm, ánh mắt của hắn lăng lệ sắc bén vô cùng, thậm chí còn ẩn chứa mơ hồ kiếm ý.

Người này, không ai khác ngoài đệ nhất Hoàng tử, đệ nhất thiên tài của Nguyên Hạo Quốc, Nguyên Thạch Hầu.

Hắn nhìn Vương Đô cổng thành, không nhịn được mà cắn răng.

”Đáng chết! Không nghĩ tới ở Vương Đô mà Ngạn đệ vẫn gặp nguy hiểm.”

Một lão già đến bên cạnh cậu nói.

”Khoảng cách mở ra Nguyên Đế Cổ Mộ sắp tới, mà vài năm nữa lại là tranh đoạt thái tử chi vị. Xem ra nhiều kẻ mang dòng máu Hoàng đế cũng đang rục rịch muốn đem đối thủ loại bỏ. Loại truyện này là bình thường.”

Nguyên Thạch Hầu không nói gì, cha hắn làm vừa cũng xem như minh quân, nhưng khổ nỗi quá mức phong lưu. Số người mang dòng máu của cha hắn chắc cũng không thấp dưới năm mươi, để lần tìm ra trong đó hung thủ không khác nào mò kim đáy bể.

”Bệ hạ, chúng ta lần này trở về cũng là để tuyển chọn nhân tài, hướng Nguyên Đế Cổ Mộ sắp tới.”

Một lão già khác nói. Nguyên Thạch Hầu gật đầu, dẫn quân đi vào trong thành.



Cuối cùng, ngày thi tuyển vào Càn Thương viện cũng đã bắt đầu.

Ngay từ lúc có sáng sớm số người tham gia đã không dưới năm ngàn. Đó mới chỉ là khởi động, đoán chừng những ngày tiếp theo sẽ còn đông hơn.

Biết sao được, gia nhập vào Càn Thương viện đơn giản giống như đổi đời, hưởng thụ tài nguyên so với bên ngoài tốt hơn nhiều, nếu biểu hiện tốt được coi trong thì càng là cá chép hoá rồng, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng.

Mà đứng trên đài kia có ba người. Lần lượt là Càn Thương viện hai cái đạo sư và Nguyên Thạch Hầu.

Nhìn thấy Nguyên Thạch Hầu, tất cả trong lòng không nhịn được màu ngưỡng mộ. Hơn ba mươi tuổi mà tu vi cực cao, hoàn toàn có thể tranh đấu cùng những cường giả thế hệ trước, sau này có cơ hội rất lớn trùng kích đến Hư Đan trung kì thậm chí là Hư Đan hậu kì.

Vân Hoàng hôm nay cũng đi cùng với Nguyệt Nha đi thi tuyển. Nhìn thấy Nguyên Thạch Hầu về sau, hắn cũng không nhịn được mà cảm thán. Hắn có thể nhìn ra Nguyên Thạch Hầu căn cơ không chút phù phiếm, hoàn toàn có thể trước bốn mươi tuổi bước vào Chân Đan cảnh, mà chỉ cần có tài nguyên đầy đủ, đoán chừng cũng có bảy thành cơ hội đạt đến Chân Đan cảnh đệ tam trọng Mệnh Đan kì.

Vân Hoàng kiếp trước thiên phú không tốt, đã hơn trăm năm tu hành cũng chỉ là Thông Linh cảnh đỉnh phong, bất quá hắn mạng lớn, nhiều lần sống sót, hơn nữa du hành nhiều nơi nên kiến thức cũng thập phần phong phú.

Lúc này, Nguyên Thạch Hầu đứng dậy, tất cả không tự chủ được mắt im lặng, hắn giọng nói mang theo linh lực, lần đến từng người một.

”Các thiếu niên, thiếu nữ, Càn Thương viện tuyển chọn tân sinh quy định chắc ai cũng đã biết. Mặc kệ là ai, chỉ cần đúng số tuổi quy định, không phải là tội phạm, tu vi đạt đến Luyện Khí cảnh đều có thể tham gia. Nên nhớ, trở thành Càn Thương viện học viên chính là trở thành tương lai Nguyên Hạo Quốc một cái trụ cột, trở thành Nguyên Hạo Quốc tương lại một cái cường giả. Chinh chiến thiên hạ!”

Tất cả những người ở đây đều là tuổi trẻ nhiệt huyết, nghe những lời này thì trở nên kích động, hận không thể ngay lập tức lên đó thể hiện tài năng của mình. Là một con người, ai lại không muốn đỉnh thiên lập địa, chưởng quản chính mình số mệnh chứ.

Nguyên Thạch Hầu vẫn chưa có nói hết.

”Năm nay, chỉ cần là Càn Thương ngoại viện năm vị trí đầu hoặc nội viện mười vị trí đầu sẽ được một danh ngạch tiến vào bên trong Nguyên Đế Cổ Mộ.”

Xôn xao!

Tất cả đều không nhịn được cảm thán. Nguyên Đế Cổ Mộ hai mươi năm mới mở ra một lần, khoá này tân sinh lại vừa vặn đúng năm mở ra. Quả thật là vạn hạnh.

Nguyên Đế Cổ Mộ ở Nguyên Hạo Quốc được mệnh danh là đệ nhất chi địa, trong đó nghe nói có rất nhiều dược thảo, khoáng vật, thiên tài địa bảo quý hiếm, hơn nữa trong đó còn có Nguyên Đế chi lực, bất kì ai trong đó đột phá dù lớn hay nhỏ đều có được Nguyên Đế chi lực tẩy rửa. Hiệu quả nghịch thiên đến mức lọc bỏ hoàn toàn tạp chất ra khỏi cơ thể.

Nhờ có Nguyên Đế Cổ Mộ tồn tại, Nguyên Hạo Quốc có thể đào tạo ra rất nhiều thế hệ cường giả. Đứng vững gót chân đến tận bây giờ.

Vân Hoàng sau khi nghe được tin tức này cũng cực kì động tâm, đồng thời cũng cực kì nghi hoặc.

Thiên địa khuyết thiếu, Đan dược đẳng cấp có cao đến đâu vẫn luôn tồn tại tạp chất, kể cả thiên địa chi lực cũng có tồn tại một số hỗn tạp chi lực. Bất kể là tu sĩ nào cũng không thể tránh khỏi cơ thể tồn tại tạp chất. Mà loại bỏ hết thảy tạp chất tồn tại thì chỉ có một số đặc thù lực lượng làm được.

“Xem ra, vẫn nên tìm hiểu một phen.”

Vân Hoàng thầm nghĩ. Mà dù không có Nguyên Đế chi lực, chỉ những linh dược, khoáng thạch cùng thiên tài địa bảo kia hắn cũng cực kì động tâm. Nguyên Đế Cổ Mộ này, nhất định phải đi một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.