Vô Tận Cường Hóa

Chương 200: Cường Công (2)



Đánh người không thành, ngược lại còn bị khống chế, đây tuyệt đối là sỉ nhục cực độ với Lộ Kỳ Áo. Phần lớn kỹ năng của gã đều liên quan đến khống chế tinh thần, Thẩm Dịch là khắc tinh trời sinh của gã, bất quá chỗ dựa lớn nhất của Lộ Kỳ Áo lại không phải kỹ năng.

Gã có thể được đội Thứ Huyết chọn làm đội viên dự bị, tự nhiên có chỗ đặc biệt hơn người —— hắn là người duy nhất có được công pháp đặc thù trong đội Thứ Huyết.

Thời khắc này Lộ Kỳ Áo giơ hai tay lên, trong miệng khẽ thở ra một chữ: “Lực!” Theo tiếng hô trầm thấp bao hàm lực lượng, tựa như có thứ gì đó bám lên người Lộ Kỳ Áo, thân thể gã đột nhiên bành trướng, vốn là hơi có vẻ gầy yếu, nay lại nhô lên từng khối cơ bắp, cơ hồ muốn căng rách quần áo, thân thể trở nên cao to. “Tốc!” Theo tiếng chân ngôn thứ hai phát ra, Lộ Kỳ Áo mạnh mẽ phóng tới Thẩm Dịch, tốc độ nhanh như tuấn mã. “Cái này là được xưng là bí quyết Chân Ngôn sao? Thoạt nhìn không được tốt lắm.” Thẩm Dịch cười khẽ.

Hắn đã sớm rõ ràng bí quyết Chân Ngôn của Lộ Kỳ Áo, đây là một loại công pháp ngôn từ, thông qua vận dụng ngôn ngữ biến thành sự thật, hơi giống công dụng của thuật Dự Ngôn nghịch thiên.

Bất quá bí quyết Chân Ngôn cũng không phải Đại Dự Ngôn Thuật, không có khả năng tùy tiện nói cái gì đều sinh ra hiệu quả. Bí quyết Chân Ngôn chỉ có thể phát huy tác dụng từng chữ một, đều có yêu cầu đặc biệt, không thể dùng tùy ý.

Ngoài ra, đặc thù cơ bản của công pháp chính là: Không đề thăng trực tiếp lực sát thương, chỉ đề thăng năng lực chiến đấu. Bởi vậy bí quyết Chân Ngôn không thể sát thương trực tiếp lên bất luận mục tiêu gì, chỉ có thể sinh ra các loại hiệu quả đặc biệt. Có điều phần lớn những hiệu quả này duy trì thời gian có hạn, hơn nữa đa số không cách nào sử dụng chồng chất.

Nói cách khác, khi sử dụng một chữ chân ngôn sẽ không cách nào dùng chân ngôn thứ hai. Nếu như sử dụng, tất nhiên sẽ mất đi hiệu quả chân ngôn trước đó.

Lực và Tốc, là ngoại lệ duy nhất trong bí quyết Chân Ngôn, là chân ngôn trụ cột, nhưng cũng chỉ có thể dùng để tăng cường bản thân.

Ngoài ra chính là một khi sử dụng chân ngôn lặp lại trên cùng một người, hiệu quả sẽ giảm mạnh. “Ngươi thử một chút thì biết!” Thời khắc này Lộ Kỳ Áo hô lớn.

Gã hung ác vung quyền đánh về phía Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lui ra sau nửa bước, tiếp tục để mập mạp đè trước mặt, Linh Hỏa Thương bên tay phải đã nhắm ngay đầu Lộ Kỳ Áo. “Đạn Xuyên Giáp.” Thẩm Dịch khẽ nói.

Linh Hỏa Thương tự động hoán đổi đến hộp đạn Xuyên Giáp, Thẩm Dịch đang muốn nổ súng, không nghĩ tới Lộ Kỳ Áo quát lên như sấm mùa xuân, tuôn ra một chữ: “PHÁ…!” Chữ Phá này chẳng khác gì một đạo trùng kích tinh thần đánh vào lòng Thẩm Dịch, vậy mà chấn tâm thần Thẩm Dịch run lên. Dùng hiệu quả Tâm Linh Chúc Phúc đặc dị của hắn, vậy mà không thể ngăn bí quyết chữ Phá xâm lấn, Thẩm Dịch xuất hiện trạng thái thất thần ngắn ngủi. Lộ Kỳ Áo cuồng xông tới gần, hung hăng đánh một quyền vào bụng Thẩm Dịch.

Một quyền này tăng thêm chân ngôn Lực, lại có hiệu quả trùng kích từ Tốc, uy lực cuồng mãnh, đánh cho Thẩm Dịch bay lên cao.

Mập mạp khẩn trương, bất quá hắn hiện tại đồng thời bị Đế Vũ và Lam Bình công kích, căn bản vô lực giúp đỡ.

Đôi mắt thanh niên Đế Vũ áo trắng tóc đen lóe lên hàn quang, gã đột nhiên giương tay đánh ra một đám huyết vân. Kỹ năng Huyết Nộ cấp DD, đẳng cấp 6, đánh trúng mục tiêu gây ra 30 điểm sát thương, biến mục tiêu thành nơi rút máu, lúc sử dụng công kích bình thường tổn thương đối thủ, vô luận công kích bất luận bộ vị nào của đối phương cũng đều tạo thành hiệu quả xuất huyết.

Một chiêu Huyết Nộ đánh vào, dùng phòng ngự của mập mạp không tạo ra chút thương tích, nhưng hiệu quả rút máu lại không thể triệt tiêu. Sau đó Đế Vũ tới nhanh như điện chớp, một quyền đập nện trên khiên nặng, khiên nặng không bị ảnh hưởng, trong khi vai trái mập mạp lại nứt ra một miệng máu, tạo thành 5 điểm tổn thương xuất huyết.

Mập mạp ngẩn ngơ, Đế Vũ lại trở tay một kích đánh vào khiên nặng, trên người mập mạp lại hiện ra miệng máu.

Liên tiếp hơn mười quyền đánh lên khiên nặng, trên người mập mạp vậy mà xuất hiện một mạch hơn mười vết thương, theo đó là hiệu quả tổn thương chồng chất kinh khủng.

Trong lòng mập mạp hoảng hốt, hắn không ngờ đối thủ nhanh như vậy đã phát hiện nhược điểm của mình, tìm được biện pháp khắc chế.

Đúng vậy, tuy phòng ngự của mập mạp rất mạnh, nhưng lại không cách nào ngăn cản một ít tổn thương đặc thù bỏ qua phòng ngự.

Chỉ có điều loại tổn thương này bình thường đều là hiệu quả kèm theo, cần liên tục công kích đối thủ không ngừng mới có thể tích lũy sinh ra tác dụng. Đổi lại thành những mạo hiểm giả khác, ai cũng sẽ không cho đối thủ quá nhiều cơ hội công kích mình. Mỗi một lần đối phương ra tay, bình thường cũng là thời cơ mình xuất thủ.

Nhưng mập mạp lại bất đồng.

Hắn chỉ biết phòng thủ mà không hề tiến công, thế nên Đế Vũ đả kích dồn dập, hắn căn bản không có bất luận năng lực gì để ngăn trở.

Thứ mập mạp thực sự sợ hãi không phải những kỹ năng công kích cao cấp sát thương cực mạnh, mà ngược lại là những tổn thương liên tục có kèm theo hiệu quả bỏ qua phòng ngự.

Thẩm Dịch cũng không trông cậy đối thủ sẽ không phát hiện ra điều này, nhưng hắn trông cậy đối thủ không có khả năng nhanh chóng phát hiện trong chiến đấu tần suất cao. Không nghĩ tới Đế Vũ lại là một gã thiên tài chiến đấu, chỉ dùng rất thời gian ngắn đã tìm ra chỗ bạc nhược yếu kém của mập mạp.

Hiểu được dụng ý của Đế Vũ, Lam Bình cũng đánh ra một kỹ năng —- Gió ăn mòn.

Kỹ năng Gió ăn mòn cấp D, công kích mục tiêu sinh ra hiệu quả ăn mòn, mới đầu tổn thương 25 điểm, sau đó mỗi giây 6 điểm tổn thương cố định, duy trì thời gian 8 giây.

Số 47 xa xa hét ầm một tiếng, mạnh mẽ nhảy dựng lên. Dùng thân thể cao lớn của gã, cả con thuyền đều chấn động một cái. Số 47 co khuỷu hung hăng húc vào cổ một gã chiến sĩ máy, ngạnh sanh đánh gãy cổ người lính. Chiến sĩ máy vô lực ngã xuống, số 47 giơ lên một tay, Hỏa Thần Pháo bắn ra một loạt viên đạn về phía La Hạo.

Kích xạ xoắn ốc: Đồng thời bắn ra mười hai viên đạn xoay tròn cao tốc công kích mục tiêu, sau khi đánh trúng mục tiêu tiếp tục duy trì động năng phi hành, tạo thành hiệu quả tổn thương bạo liệt bên trong.

Cùng lúc đó, gã chiến sĩ máy mới vừa rồi bị Số 47 đánh chết đột nhiên nổ tung, huyết nhục đầy trời phun lên mặt số 47, gây cho gã vài chục điểm sát thương.

Tự bạo là sát chiêu cuối cùng của chiến sĩ máy, nhưng đáng tiếc lực phòng ngự của Số 47 rất cao, bởi vậy cú nổ uy lực cực mạnh này chỉ tạo thành chút ít ảnh hưởng cho gã, có điều huyết nhục và linh kiện máy móc đầy người khiến gã tức giận không thôi.

Bất quá mập mạp lại lãnh đủ.

Bắt đầu từ Đế Vũ, tất cả mọi người đều phát hiện chỗ bạc nhược yếu kém của mập mạp, cùng lúc công kích nhằm vào nhược điểm ấy.

Thời khắc này mập mạp chỉ cảm thấy tất cả các loại sức mạnh tàn sát bừa bãi trong thân thể mình, tánh mạng giảm thẳng tắp, sợ hãi trong lòng lập tức tăng đến tình trạng tột đỉnh.

Hắn nguyên bản chính là gan thỏ, nhờ Giáo sư X trợ giúp, rốt cục có thể khiến dị năng cảm nhận nguy hiểm của mình tạm thời hấp thu sợ hãi. Nhưng chỉ là hấp thu sợ hãi có hạn, lúc bình thường có lẽ nhìn không ra, đến thời khắc chiến đấu nguy ngập, lập tức xảy ra vấn đề.

Hiện tại mập mạp chỉ cảm thấy, cảm giác sợ hãi đã lâu không gặp kia lại lần nữa tràn ngập toàn thân, tròng mắt đều là hình ảnh mưa đạn bay múa, băng hỏa giao dung, cảm giác sợ hãi đến từ tử vong uy hiếp đè lấy hắn như ngọn núi lớn.

Xiềng xích vốn dùng để cấm cố đối thủ, thời khắc này lại trở thành thứ giam chân hắn, hắn sợ tới mức kêu to: “Thẩm Dịch! Giúp ta!” Tay phải theo bản năng buông lỏng, có xu thế muốn buông ra Xiềng Xích Giam Cầm.

Thẩm Dịch biết không tốt, đỡ lấy công kích của Lộ Kỳ Áo, cường hành vọt tới bên người mập mạp, khẽ gọi: “Đừng sợ, có ta ở đây!”

Hai phát đạn chữa bệnh đánh vào thân thể mập mạp.

Thế nhưng đạn chữa bệnh có thể trị thân thể của mập mạp, lại không thể trị lòng sợ hãi của hắn. Nếu nói trước kia mập mạp tùy thời ở bên lằn ranh sợ hãi, toàn bộ đối cứng bằng ý chí, như vậy lúc này đây cảm giác sợ hãi bỗng dưng tịch quyển trở về, tạo thành trùng kích căn bản không phải ý chí có thể thừa nhận. “Ta…” Mập mạp há to miệng lại nói không nên lời, đôi mắt lộ vẻ kinh hãi.

Thẩm Dịch vội la lên: “Chịu không được thì phóng thích nó ra!” Chịu không được thì thích phóng ra?

Mập mạp có chút ngẩn ngơ.

Sau một khắc hắn đột nhiên gào lên một tiếng: “NGAO!” Tiếng hét này tựa như tiếng sói tru, chấn cho tâm thần tất cả mọi người run lên.

Dị năng cảm nhận nguy hiểm phát động.

Khoảnh khắc này, hắn bỗng nhiên bộc phát, khí thế hung mãnh dồn dập, mắt ánh lên luồng sáng nhỏ, Thẩm Dịch lại cảm giác được một tia sợ hãi ẩn hiện.

Hắn thầm kêu không ổn, biết rõ mập mạp đã không thể chờ đợi được phóng thích loại cảm giác sợ hãi này, thậm chí còn chưa kịp chọn đối thủ, ngược lại vô tình biến mục tiêu thành chính mình. Thẩm Dịch liều lĩnh nhảy vọt lên cao, cùng lúc đó, Lộ Kỳ Áo như hổ điên nhào tới chỗ Thẩm Dịch, đụng đầu vào phía mập mạp.

Sau đó gã phát hiện mập mạp trước mắt bốc lên ánh sáng cường liệt, phảng phất như mặt trời bạo tạc nổ tung, sợ hãi vô tận nương theo mà đến tràn khắp cõi lòng, phảng phất như biển cả nhấn chìm gã.

Ầm!

Một quyền nặng nề nện lên người Trần Dịch, huyết hoa tràn ngập che đậy tầm mắt Trần Dịch, gã cố nén đau nhức nhanh chóng thối lui, ý định kéo ra khoảng cách, nhưng dường như bầu trời bên ngoài đã sập xuống giữ cứng gã, ngạnh sanh kéo gã trở lại.

Ôn Nhu buông lỏng roi dài, Hồng Lãng đã nghênh tiếp tiến công.

Cuồng Bạo khởi động!

Sau đó là Công Kích Mòn Giáp và Cuồng Phong Kích của Kim Cương tùy theo triển khai.

Giết chết Mơ Chưa Tỉnh, mọi người bỏ ra nhiều thời gian hơn tưởng tượng, kỹ năng hao hết, bây giờ đối phó Trần Dịch chỉ còn chừng đó kỹ năng.

Dẫu thế, từng đợt chém giết điên cuồng vẫn cơ hồ tách rời Trần Dịch.

Bất quá mạo hiểm giả cuối cùng không phải Terminator, lúc đối mặt nguy hiểm bọn hắn sẽ trốn tránh, sẽ tự cứu, thậm chí sẽ không cần để ý hậu quả lựa chọn đồng quy vu tận.

Biết tình cảnh gian nan của mình, Trần Dịch giờ phút này ngược lại thể hiện ra ý chí chiến đấu mãnh liệt.

Tay phải thu lại Thực Nguyệt Cung, Trần Dịch lấy ra một quyển trục từ Huyết Tinh văn chương.

Bóp nát quyển trục, trên người Trần Dịch hiện ra một màn hào quang huyết hồng.

Một luồng sáng đỏ ngòm chẳng khác gì huyết dịch tụ quanh thân Trần Dịch, tạo thành một bức tường sương mù huyết sắc.

Kỹ năng Sương máu phù hộ cấp C, biến huyết dịch bị mất của người sử dụng thành sương máu hộ thể, suy yếu 40% tất cả tổn thương công kích, gây ra tổn thương ăn mòn 10 điểm/giây lên kẻ công kích.

Đây là quyển trục xài một lần mà Trần Dịch đã mua từ cửa hàng. Trong cửa hàng có thể mua sắm các loại quyển trục kỹ năng dùng một lần duy nhất, giá cả thường thường bằng một phần năm giá kỹ năng. Như quyển sương máu này chính là 1800 điểm.

Nói thực, giá tiền này thật sự có chút đắt đỏ, dù sao chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng nếu dùng lúc mấu chốt lại có thể mang đến tác dụng cứu mạng.

Ngoại trừ quyển trục sương máu, Trần Dịch rốt cuộc xuất thêm hai quyển trục kỹ năng.

Một quyển trục Khiên gai, gia tăng phòng ngự bản thân, đồng thời bắn ngược 15% sát thương công kích.

Một quyển trục Cung thuật đón đỡ, sau khi sử dụng có thể dùng vũ khí loại cung đón đỡ 15% tổn thương hữu hiệu.

Ba tờ quyển trục kỹ năng này, toàn bộ đều là quyển trục bảo vệ tánh mạng mà Trần Dịch tích lũy được qua nhiều lần nhiệm vụ. Làm một xạ thủ viễn trình, gã sợ nhất chính là cận thân chiến đấu. Bởi vậy ba quyển trục này toàn bộ đều dùng để bảo hộ trong lúc đánh gần, cũng mang một chút năng lực phản kích.

Mắt thấy giờ phút này chính mình đang trong thời khắc nguy ngập, gã cũng liều mạng lôi ra.

Cuối cùng gã còn xuất một lọ nước thuốc khôi phục rót mãnh liệt cho mình!

Ba người vây công đồng thời cảm nhận được sương máu ăn mòn, hơn nữa mỗi lần công kích Trần Dịch, đều có 15% tổn thương bắn ngược, công càng mạnh mẻ, bản thân càng tổn thương nặng.

Vì để cường hóa lực công kích, ba người Hồng Lãng cơ hồ buông tha tất cả năng lực phòng ngự, bởi vậy 15% tổn thương bắn ngược tạo thành hiệu quả còn lớn hơn lúc trước, nhưng ba người lại không ai lùi bước, ngược lại công kích càng dữ dội hơn.

Trước khi bắt đầu trận chiến này, Thẩm Dịch từng nói qua một đoạn: “Lần giao thủ đầu tiên giữa chúng ta và đội Thứ Huyết, là lần giao thủ trọng yếu nhất. Bởi vì đối thủ không biết chúng ta sẽ làm thế nào, không biết chúng ta chuẩn bị bao nhiêu, hơn nữa tâm lý vẫn tồn tại khinh thị chúng ta. Nhưng về sau, đối thủ sẽ nắm được đôi chút về phương thức tác chiến và mạch suy nghĩ của chúng ta, lá bài tẩy của chúng ta cũng sắp bạo lộ, kẻ địch tuyệt sẽ không lại khinh thị chúng ta, đến lúc đó khó khăn mới chân chính xuất hiện. Chiến đấu phía sau đến cùng sẽ có bao nhiêu gian khó, quyết định bởi chúng ta có thể làm thịt bao nhiêu người, suy yếu bao nhiêu thực lực của bọn họ trong lần đầu giao thủ. Tôi và La Hạo sẽ phụ trách phòng thủ, phụ trách tấn công chính là ba người. Tuy lá chắn phòng thủ đóng vai trò quyết định, nhưng mũi thương giết địch đồng dạng cũng vô cùng trọng yếu.” “Nhanh, mãnh liệt, hung ác, dùng thời gian ngắn nhất, tốc độ nhanh nhất giết chết mục tiêu, mới có thể tối đa hóa cơ hội chúng ta hao tổn tâm trí an bài, mở rộng thành quả chiến đấu, mới có thể khiến trận chiến này có ý nghĩa!” “Tốc độ giết địch chính là mấu chốt!” Cho dù biết rõ ba kỹ năng này của Trần Dịch chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định, chỉ cần hơi trì hoãn thoáng chút là có thể tránh khỏi tổn thương, nhưng giờ này khắc này, thời gian chính là sinh mạng!

Mắt thấy Trần Dịch gắt gao chống đỡ trong màn sương máu, tay trái Ôn Nhu thu roi lại, đao võ sĩ giơ lên.

Hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc khởi động, thế giới trước mắt thoáng cái trở nên chậm lại, động tác tất cả mọi người đều trở thành thước phim quay chậm.

Đây không phải lần thứ nhất nàng chứng kiến loại cảnh tượng này, nhưng mỗi một lần sử dụng, như cũ đều có thể mang đến cho nàng cảm thụ vô cùng mới lạ.

Giá trị năng lượng đang nhanh chóng xói mòn, Ôn Nhu biết rõ nàng không còn nhiều thời gian.

Ánh đao sáng lên như hoa tuyết, rơi lả tả trước người Trần Dịch....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.