Bất kể nói thế nào, nhiệm vụ cũng đã tiếp, chỉ có thể đối mặt. Mọi người cũng không nóng vội, ngược lại bắt đầu quét dọn chiến trường, kiểm tra chiến lợi phẩm.
Thẩm Dịch, Kim Cương, La Hạo đạt được ba cái rương, toàn bộ mở ra, rương thứ nhất chính là một quyển trục sở trường bơi, quả nhiên thế giới nước ra nhiều loại quyển trục này nhất. Đáng tiếc không phải quyển trục đề thăng, lấy cũng vô dụng, tính giữ lại bán đi, cuối cùng Thẩm Dịch vẫn ném nó cho Lair, giúp cho vị binh sĩ tinh anh đẳng cấp cao nhất này nhiều thêm một phần tiền vốn bảo vệ tánh mạng.
Rương thứ hai là một lọ thuốc chống say tàu. Sau khi sử dụng sẽ gia tăng sức đề kháng say sóng, dù không học bơi cũng có thể không mắc bệnh, tổng cộng ba mươi viên. Ba thứ này tác dụng không lớn với mạo hiểm giả, bất quá coi như hữu dụng với đám lính dù. Trải qua mấy ngày, mấy người Frost có chút say say, nay có thứ này sẽ giúp mọi người thoải mái hơn chút.
Rương thứ ba là một quyển trục thuật hợp kích.
Quyển trục kỹ năng Thuật Hợp Kích không cấp bậc: sau khi học tập có được thuật hợp kích, năng lực này không cách nào thăng cấp.
Thẩm Dịch đã đoán trước nó sẽ xuất hiện. Kỳ thật thuật hợp kích coi như không tệ, vừa có thể nâng cao thực lực bản thân, lại có thể chia xẻ thương tổn. Có điều không tăng bao nhiêu thuộc tính, nhân số ít không phát huy hiệu quả, lại phải chiếm cứ vị trí thanh kỹ năng. Giả sử cho 12 người học thuật hợp kích, vậy tương đương lãng phí 12 thanh kỹ năng chỉ vì một kỹ năng, thật sự quá mức xa xỉ. Nếu là năng lực đánh hợp kích loại hào quang nào đó, một người học tập, tỏa hào quang cho tất cả mọi người cùng hưởng, vậy Thẩm Dịch nhất định sẽ dự học tập nó không chút do, nhưng sự đời nào có chuyện tốt như vậy. Cuối cùng chính là kỹ năng này không cách nào thăng cấp.
Khó trách là quyển trục kỹ năng không cấp bậc.
Ôn Nhu nhìn nhìn ba món đồ này, cười nói: “Thoạt nhìn đều là đồ chuẩn bị cho lính dù của anh.” “Đúng vậy a, cũng chỉ có bọn họ phù hợp sử dụng.” Thẩm Dịch cũng nở nụ cười.
Lính dù của Thẩm Dịch tăng lên tới đẳng cấp 5 có thể học tập kỹ năng. Giá kỹ năng quá đắt, Thẩm Dịch căn bản không trang bị nổi. Nếu muốn tìm kỹ năng chuyên môn cho binh sĩ triệu hoán học tập, cũng không biết ở đâu có. Hôm nay có thuật hợp kích khá là thích hợp cho lính dù học tập, Thẩm Dịch cũng không cầu có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, mấu chốt là chuyển dời tổn thương có thể tăng thêm một bước năng lực sinh tồn của các binh sĩ.
Tiện tay cất kỹ quyển trục thuật hợp kích, Thẩm Dịch kêu Frost: “Frost, ngươi bây giờ đã cấp 2?” “Vâng, cấp trên.” Xa xa truyền đến tiếng Frost trả lời.
Chiến đấu mới vừa rồi, Frost ít nhất bắn ra hơn hai mươi phát đạn tên lửa, giết ước chừng hơn ba mươi tên hải tặc, mặc dù không có vận khí như binh sĩ bạo phá Lair, có thể nhảy từ đẳng cấp 3 đến đẳng cấp 5, tốt xấu vẫn là lên tới đẳng cấp 2. “Thêm chút sức!” Thẩm Dịch kêu lên: “Lên đẳng cấp 3 ngươi có thể học tập kỹ năng, chỗ ta có thứ tốt giữ lại cho ngươi. Arias, đưa súng ngắm của ngươi cho Haby, Haby, ngươi và Knight, John 3 người thay phiên sử dụng súng ngắm. Frost, chờ ngươi đến đẳng cấp 3 thì đưa ống phóng rốc-két cho Ralph, không cần tiết kiệm đạn tên lửa vì ta!” “Rõ, cấp trên.” Hai người đồng thời đáp.
Ba người Haby, Knight và John binh sĩ là sở trường chiến đấu trong tiểu đoàn. Đã có quyển trục hợp kích, Thẩm Dịch hi vọng có thể mau chóng khiến bọn họ tăng tới đẳng cấp 5.
Ngẫm lại vẫn thấy không đủ, Thẩm Dịch lại gọi thêm 7 tên binh sĩ tinh anh đẳng cấp 2 sở trường chiến đấu, một lần nữa làm chút an bài. Hắn cần mười tên binh sĩ tinh anh sở trường chiến đấu này cùng với Frost, Ralph mau chóng tăng lên thực lực. “Chúng ta chỉ có một quyển trục hợp kích.” Hồng Lãng không nhịn được nhắc nhở Thẩm Dịch: “Ngươi tin chắc về sau sẽ có thêm nữa….” “Đã nhóm hải tặc này có thể ra, nhóm hải tặc khác cũng nhất định có thể ra, vấn đề duy nhất chỉ là tỷ lệ.” “Vấn đề là tỷ lệ không quá lớn. Chúng ta diệt sáu chiếc thuyền mới được một quyển.” “Tỷ lệ không lớn thì tăng số lượng.” Thẩm Dịch cười cười.
Nụ cười này khiến tất cả mọi người lạnh cả tim.
Thật hiển nhiên, để đạt được đầy đủ quyển trục hợp kích, Thẩm Dịch lần này phải đại khai sát giới. Dù sao nhiệm vụ chính tuyến cũng cần bọn hắn giết chóc, giống nhau đều phải làm, có thể một công đôi chuyện, tội gì lại không.
Bất quá trước đó, bọn hắn cần phải đi tìm bà đồng Tia Dalma.
Vị trí Tia Dalma đã hiện thị ra trên Huyết Tinh văn chương, ngay tại quần đảo Bahamas, mặc dù có chút lệch khỏi đường biển, nhưng vẫn không tính quá xa. Huyết Tinh đô thị đưa ra thời gian dư dả để hoàn thành nhiệm vụ hộ tống lần này, chủ yếu là cho mọi người thoải mái giết chóc, có bớt chút thời gian làm nhiệm vụ cũng không thành vấn đề. “Vậy được rồi, đã như vậy còn chờ cái gì? Đục chìm thuyền hải tặc, sau đó mọi người xuất phát!” Kim Cương kêu lên. “Thử xem có thể dời mấy khẩu pháo trên thuyền hải tặc sang hay không.” Thẩm Dịch vội vàng bổ sung một câu, cho dù uy lực pháo không lớn, nhưng nếu có thể sử dụng thì đừng lãng phí.
Chẳng qua là khi mập mạp vừa định di chuyển pháo, liền nhận được Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: “Dời pháo đi, đục chìm thuyền hải tặc không chiếm được bất luận ban thưởng gì.” “Đáng chết!” Thẩm Dịch mắng một tiếng.
Ngẫm lại giá trị pháo chung quy kém điểm Huyết Tinh, Thẩm Dịch chỉ có thể buông tha.
Sau khi đục chìm toàn bộ sáu chiếc thuyền hải tặc, đội tàu một đường xuất phát về phương đông.
Hai ngày sau, đội tàu rốt cục tới quần đảo Bahamas.
Cho dù ở hậu thế, quần đảo Bahamas vẫn là thiên đường du lịch nổi danh, nhưng Bahamas thế kỷ 16 càng khiến đám hải tặc yêu đến chết. Tại đây có rất nhiều đảo, hải vực phức tạp, đá ngầm mọc san sát như rừng, trong mắt đám thi nhân là cảnh đẹp mỹ lệ như thơ như hoạ, còn trong mắt đám hải tặc lại là động ẩn thân thiên nhiên, vùng đất ẩn tàng tội ác.
Mấy vị thủ lĩnh hải tặc đại danh đỉnh đỉnh như Francis Drake, Black Beard chính là dùng quần đảo Bahamas làm căn cứ ẩn náu, bên ngoài triển khai cướp đoạt. Bán đảo tiểu đảo đếm không hết, đất bồi và eo biển giăng đầy, đều là nơi cung cấp chỗ ẩn thân cực tốt cho những tên cướp bóc tàu thuyền. Bản thân quần đảo Bahamas lại là con đường vận hàng trên biển, tương tự cung cấp cho đám hải tặc rất nhiều cơ hội đánh cướp.
Với bọn Thẩm Dịch mà nói, chỉ riêng việc tìm bà đồng Tia Dalma đã phải lần lượt đối mặt với những nguy cơ cướp bóc phía trước. Có điều bản thân bọn hắn lại hết sức chờ mong và hoan nghênh loại cướp bóc này —— nó đại biểu hồi báo phong phú a.
Ngay trong ngày tiến vào quần đảo Bahamas, đội tàu đã gặp được một đội ngũ hải tặc gồm bốn chiếc thuyền phát động công kích với bọn hắn.
Chiến đấu chấm dứt sau nửa giờ, ngoại trừ thu hoạch 2000 điểm Huyết Tinh còn nhận được một quyển trục hợp kích cùng một quyển trục sở trường bơi. Thấy là quyển trục sở trường bơi, Thẩm Dịch giao nó cho Gambell học tập. Còn quyển trục hợp kích chỉ có thể bảo tồn chờ đợi các binh sĩ lên tới đẳng cấp 5. Vì thế Thẩm Dịch lại triệu hồi ra thêm mười tên binh sĩ tinh anh am hiểu chiến đấu, chuẩn bị bồi dưỡng cho tốt để sau này học tập thuật hợp kích.
Lính dù bắt đầu thu thập chiến trường, bọn hắn súc rửa boong tàu, ném thi thể xuống biển, loại công việc này bọn hắn không phải làm lần đầu tiên, càng sẽ không phải lần cuối cùng.
Thẩm Dịch trước sau như một đứng ở đầu thuyền ngắm phong cảnh.
Nhìn từ góc độ của hắn, vùng biển Caribe quả nhiên là một thiên đường mê người. Nước biển xanh thẳm tỏa sáng như ngọc thạch, trời xanh mây trắng càng thanh tịnh như hình nền máy tính. Xa xa là nhành cọ cao lớn đứng thẳng, mặt biển thỉnh thoảng còn nhảy ra một hai con cá lớn không biết tên. “Nói mới nhớ, em còn chưa từng trải qua cuộc sống nằm ghế dựa phơi nắng trên bờ cát trong truyền thuyết. Thẩm Dịch, nếu không chúng ta tìm cơ hội biến nơi này thành thế giới sân nhà của chúng ta đi, về sau có thể thỏa thích thưởng thức cảnh biển.” Bên tai vang lên giọng Ôn Nhu.
Thẩm Dịch cười đáp: “Phơi nắng sao thú vị bằng lặn xuống nước, quần đảo Bahamas chính là bãi biển thanh tịnh nhất, thánh địa lặn đẹp nhất thế kỷ 21. Xuống dưới đó, em sẽ phát hiện phong cảnh mặt biển căn bản không đáng nhắc tới. Đá san hô mọc san sát như rừng, cá cảnh nhiệt đới thành đàn xuyên qua xuyên lại, tỏa ra ngũ sắc, chỉ riêng các loại sinh vật kỳ lạ dưới đáy biển đã có thể khiến em không muốn rời đi.” Ôn Nhu tức giận trừng hắn một cái, phía sau truyền đến tiếng Kim Cương cười to: “Lần này ngu rồi nhé, Thẩm Dịch. Kỳ thật người ta là muốn ngươi thoa kem chống nắng giùm đó!” Ôn Nhu đỏ mặt lên, hừ lạnh một tiếng: “Bớt nói nhảm, lo làm chuyện của mình.” Kim Cương ngửa mặt lên trời cười ha hả, thức thời không nói thêm gì nữa.
Đội tàu tiếp tục đi về phía đông, rốt cục tại thời điểm sắc trời dần nhạt đã cập vào một hòn đảo, căn cứ chỉ thị của văn chương, bà đồng Tia Dalma chính là ở đây.
Khiến người ngạc nhiên là nơi này hóa ra cũng là một bến cảng náo nhiệt, vô số đội thuyền thả neo, phụ cận bến tàu người đến người đi hết sức tấp nập, nhưng trên địa đồ lại không có bất kỳ ký hiệu nào cho thấy chỗ này là bến cảng. “Đây là chuyện gì?” Hồng Lãng kinh ngạc hỏi: “Trên bản đồ không thấy nói nơi này có bến cảng a?” “Có lẽ đây không phải bến cảng chính thức.” Thẩm Dịch chỉ tay bến tàu xa xa: “Các anh xem, thuyền nơi này mặc dù nhiều, nhưng cơ hồ không thấy thuyền hàng to lớn nào cả. Nơi đây không phải đường biển, cũng không phải đảo lớn gì, không cần thành lập bến tàu chỗ này.” “Trừ phi có một nhân vật trọng yếu ở đây, khiến nhiều người đến thăm viếng, cho nên mới náo nhiệt.” Ôn Nhu lạnh lùng tiếp lời. “Ví dụ như bà đồng Tia Dalma.” Kim Cương cũng có chút sáng tỏ: “Xem ra bà ta vẫn là một danh nhân.” “Trong nội dung phim không phải như vậy.” “Khẳng định có biến hóa, chỉ là chúng ta không biết biến hóa bao nhiêu, ảnh hưởng thế nào.” Hồng Lãng gãi da đầu theo thói quen: “Ngươi không phải nói không có thuyền lớn sao? Như vậy mấy chiếc thuyền bên kia là cái gì?” Theo ngón tay Hồng Lãng, chỉ thấy trên bến tàu xa xa có mấy chiếc thuyền hàng to lớn đang thả neo bên cạnh cửa khẩu.
Còn có ai chạy đến nơi khỉ ho cò gáy này tìm Tia Dalma?
Kim Cương hỏi: “Có phải đội Thứ Huyết không?” Ôn Nhu lắc đầu: “Hẳn không phải, tuy không nhìn được tên thuyền, nhưng xét theo số lượng, chỉ có năm chiếc thuyền.” Nghe được chỉ có năm chiếc thuyền, mọi người nhẹ nhàng thở ra. Thẩm Dịch bắt đầu cong khóe miệng: “Mặc kệ ai tới, tất cả mọi người cũng không nên quá chủ quan, nơi đây dù sao cũng là thế giới tự do giết chóc, rất dễ xảy ra xung đột. Còn rốt cuộc là anh bạn nào đến đây góp vui, dù sao phải lên bờ mới biết.” “Hạ buồm! Thả neo! Thả thuyền nhỏ!” Trên tàu Kẻ Dạo Chơi vang lên tiếng kêu dồn dập.