Vô Tận Cường Hóa

Chương 255: Kẻ Địch Cuồng Dã (Hạ)



Đao Rồng không mấy trở ngại đâm vào thân thể Số 1, Tạ Vinh Quân xuất đao vừa ngoan vừa lẹ, đột nhiên kéo ngang một cái, lưỡi đao lê theo thân thể Số 1.

Số 1 thân hình lung lay vài cái, chỗ miệng vết thương bị cắt ra chợp gợn sóng lưu động thủy ngân, lần nữa khép trở lại như cũ. “Rốt cục cũng ra!” Tạ Vinh Quân dữ tợn cười ra tiếng. Đối mặt Tiểu Cường kim loại đánh mãi không chết này, Tạ Vinh Quân hoàn toàn không chút sợ hãi.

Chiến đao chấn động, phát ra thanh âm chiến minh, Đao Rồng lại lần nữa nghiêng bổ Số 1, đồng thời rống lớn: “Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, hết thảy phòng ngự đều là vô căn cứ!” Phảng phất một đao hung mãnh có thể lực phá thương khung đánh xuống, một khắc này ngay cả sao trời cũng vì đó mà ảm đạm. T-1000 nhanh bước lui về phía sau, cho dù mang đặc tính bất tử, nó cũng không muốn bị một đao có thể lực trảm ngàn quân của Tạ Vinh Quân bổ trúng. Bằng không ăn mấy đao như vậy, thật đúng là có bao nhiêu điện năng cũng không đủ tiêu hao.

Cùng lúc đó, hai viên đạn Xuyên Giáp của Thẩm Dịch cũng đã gào thét bay tới.

Viên đạn đánh phốc vào thân thể Tạ Vinh Quân, bắn ra hai lỗ nhỏ trên người gã, hai dòng huyết tuyền búng lên.

Tạ Vinh Quân bị đau, mãnh liệt rống một tiếng, chiến đao lại y nguyên không ngừng truy kích Số 1, phảng phất như hoàn toàn không biết mình đang đối mặt Tiểu Cường đánh không chết. Tốc độ của gã không nhanh, nhưng là bước chân cực rộng, hai ba bước cư nhiên cũng đã đến trước người Số 1, chiến đao vung nghiêng, lại là một đao chém vào người Số 1, bổ nó thành hai đoạn tại chỗ.

Nửa người trên của Số 1 dốc sức liều mạng bò trên mặt đất, ý định hợp lại với nửa người dưới của mình, Tạ Vinh Quân nâng một cước đá vào nửa thân dưới Số 1, cho nó bay ra ngoài phòng hội nghị lớn.

Trách không được gã liều mạng đuổi chém Số 1, hóa ra đã sớm nghĩ ra phương pháp xử lý đối phó Số 1. Chỉ là gã vừa đá bay nửa thân dưới Số 1, Thẩm Dịch đã vung ra Phi Trảo, lại bắt nó trở về.

Hai người này chưa chính thức giao thủ, cũng đã mượn nửa thân thể Số 1 đấu sức một lần.

Phi Trảo thu về, thuận tiện mang theo nửa thân trên của Số 1 về cùng một chỗ. Không có sự ủng hộ của Thẩm Dịch, chỉ dựa vào bản thân Số 1 giao thủ với Tạ Vinh Quân, trên cơ bản sẽ bị Tạ Vinh Quân lần lượt hủy đi, thẳng đến khi điện năng của Số 1 tiêu hao hết mới thôi.

Hai đoạn thân thể trên không dính liền vào nhau, rơi xuống người Thẩm Dịch, đã tự động hoá thành một chiếc áo giáp màu bạc, hoàn toàn bao bọc lấy Thẩm Dịch.

Đồng thời Thẩm Dịch lại bắn ra ba phát đạn Xuyên Giáp về phía Tạ Vinh Quân, nếu có thể giết chết tên đại địch này, đừng nói là một hộp đạn Xuyên Giáp, cho dù mười hộp, Thẩm Dịch cũng sẽ không tiếc.

Mắt thấy đạn Xuyên Giáp phóng tới, Tạ Vinh Quân mãnh liệt quay người, một tay giương lên với Thẩm Dịch, ba điểm kim quang bay vụt ra.

Ám khí: Kim châu, lực công kích 12.

Kim châu này chỉ là đạo cụ dạng ném thông thường, nhưng thời khắc này trong tay Tạ Vinh Quân lại phát huy ra uy lực mạnh mẽ.

Ba viên kim châu chính diện đón lấy đạn Xuyên Giáp, chặn đứng viên đạn giữa không trung.

Ầm!

Kim phấn rơi đầy trời, đó là cảnh tượng xinh đẹp sau khi đạn Xuyên Giáp đánh nát kim châu tạo thành. Chỉ là ba phát đạn Xuyên Giáp này thực sự mất đi phương hướng, bay không còn bóng dáng tăm hơi. “Đây cmn là trò gì a?” Hồng Lãng la hoảng lên.

Giờ phút này hắn đã nốc xong một bình nước thuốc khôi phục, cộng thêm công hiệu của đạn chữa bệnh, sinh mệnh lực đã khôi phục hơn nửa, lại có thể tham gia chiến đấu.

Thẩm Dịch lạnh lùng trả lời: “Còn nhớ hắn có thêm một trang bị tăng 4 điểm lực lượng sao? Đó là vòng tay định vị.” Vòng tay định vị: Có được kỹ năng Định Vị Chính Xác. Sau khi định vị chính xác mục tiêu, sử dụng thủ đoạn công kích từ xa có thể đánh trúng 100%. Có hiệu quả đặc biệt với vật thể di động tốc độ cao.

Tạ Vinh Quân cũng không có sở trường ném, ám khí kim châu trong tay gã, vốn căn bản không phát huy ra tác dụng gì. Nhưng lực lượng của gã rất mạnh, ám khí do gã ném ra, sức bay tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa tác dụng định vị chính xác của vòng tay định vị, có thể dễ dàng đánh bại các loại thủ đoạn công kích từ xa, bao gồm súng đạn cung tiễn. Có điều nó chỉ có thể đối phó công kích không phải kỹ năng, mà không có hiệu quả với kỹ năng công kích từ xa.

Nhưng dùng đối phó đạn Xuyên Giáp của Thẩm Dịch lại dư xài.

Tạ Vinh Quân mặc dù không an bài tỉ mỉ hết thảy giống Thẩm Dịch, nhưng nếu nói một điểm chuẩn bị cũng không có là không thể nào. Gã nguyên bản không có loại ám khí kim châu kia, lần này chính là vì đặc biệt đối phó đạn Xuyên Giáp mà mua trước một mớ, thời khắc này rốt cục chút có công dụng.

Nhìn thấy Đạn Xuyên Giáp bị chính mình phá vỡ, Tạ Vinh Quân đắc ý cười ha ha, người như mãnh hổ phóng tới Thẩm Dịch, chiến đao lại lần nữa huy ra một mảng sáng đỏ như máu.

Lúc bấy giờ Ôn Nhu cũng đã khôi phục sinh mệnh bị mất, trông thấy Tạ Vinh Quân xông lên, đồng thời cũng hô to nghênh tiếp. Bản thân Thẩm Dịch càng là dựa vào Số 1 hộ thể, nghịch thế phản kích Tạ Vinh Quân, duy chỉ có mập mạp canh giữ bên người Kẻ Thu Gặt, phòng ngừa những đội viên khác của đội Thứ Huyết thừa dịp loạn mạnh mẽ xông tới.

Mắt thấy bốn người đồng thời công kích chính mình, Tạ Vinh Quân hoàn toàn không sợ, ngược lại ngửa mặt lên trời gào to một tiếng: “Thẩm Dịch! Mặc kệ ngươi có bao nhiêu âm mưu quỷ kế! Trước mặt lực lượng tuyệt đối, ngươi đều chỉ có một đường bại vong!” Theo một tiếng kêu này, thân thể Tạ Vinh Quân đột nhiên phồng lớn, một luồng sức mạnh vô hình lan chảy toàn thân Tạ Vinh Quân, vậy mà thôi động mảnh bàn vỡ bốn phía bay lên, cuốn tròn vào nhau trong gió.

Kim Cương hoảng sợ kêu lên: “Móa! Thằng chó này còn có chiêu gì chưa xài hay sao?” Hồng Lãng kêu to: “Quản hắn còn chiêu khỉ gió gì, đánh trước nói sau!” Hổ gầm xông tới.

Lúc trước hắn bị Tạ Vinh Quân một kích trọng thương, trong nội tâm kìm nén bực bội, tuyệt không tin Tạ Vinh Quân còn có thể có sát chiêu nhất kích tất sát thứ hai.

Theo Hồng Lãng xông đến, Tạ Vinh Quân trở tay một quyền đón đánh Hồng Lãng, hai người một quyền tương giao, Hồng Lãng chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh xuyên qua thân thể, xương cổ tay của mình suýt nữa bị một quyền của đối thủ đánh đoạn. Hồng Lãng hoảng hốt, phải biết rằng giờ phút này lực lượng của hắn đã được tăng thêm đến tầm 60 điểm, mà lực lượng của Tạ Vinh Quân kỳ thật chỉ có hơn 50.

Hai người thật muốn cứng đối cứng, ít nhất về mặt sức mạnh Hồng Lãng tuyệt đối là bên phải chiếm thượng phong, nào có chuyện đụng nhau một quyền, lại là chính mình có hại chịu thiệt? Hắn còn không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, đã bị Tạ Vinh Quân nâng cước đá vào bụng, đá văng hắn ra xa. Hồng Lãng vừa văng vừa cao giọng hét, miệng mồm còn hô to hơn: “Móa, thằng này không biết ăn cái gì lớn lên vậy a? Sao lần nào lão tử vừa ra tay cũng đều bị hắn đánh bay, một chút mặt mũi bị mất hết.” Lúc này Thẩm Dịch đã tiến công đến. Hắn không tái sử dụng đạn Xuyên Giáp, ngược lại mãnh liệt huy động Đoạn Trường Nhận đâm Tạ Vinh Quân, trong mắt Tạ Vinh Quân lóe lên hung quang: “Đế Vũ…” Nắm đấm phải chấn động, đánh vào mũi Đoạn Trường Nhận, Thẩm Dịch chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh truyền đến, suýt nữa bị Tạ Vinh Quân ngạnh sinh đánh văng binh khí khỏi tay. Kim Cương hợp thời khởi xướng Trọng Kích vào Tạ Vinh Quân, Tạ Vinh Quân bước nửa bước lên trước, tránh ra một kích này, đồng thời đã lấn người lên, chiến đao tay phải thu hồi như tia chớp, nắm tay rảnh rang bắt lấy cánh tay Thẩm Dịch, cư nhiên ra sức xoắn một phát, chính là một chiêu vặn xoắn biến hóa từ phân cân thác cốt thủ.

Lần này nếu đắc thủ, cánh tay phải của Thẩm Dịch sẽ bị vặn gãy tại chỗ.

Bất quá Thẩm Dịch cũng phản ứng thật nhanh, lăng không quay cuồng một cái, đánh một vòng trên không theo chiều xoắn của Tạ Vinh Quân, một chiêu vặn xoắn của Tạ Vinh Quân triệt để không có hiệu quả. Đồng thời Thẩm Dịch đang lúc trên không, cánh tay hắn lại đột nhiên dài ra một đoạn, hình thành gai nhọn sắc bén đâm tới Tạ Vinh Quân.

Biến hóa lần này ập đến bất ngờ, Tạ Vinh Quân cũng không kịp chuẩn bị, bị Số 1 biến hóa gai nhọn đâm thủng ngực, gã kêu quai quái lui về phía sau, Số 1 biến hóa gai nhọn đột nhiên lại duỗi dài lần nữa, nện trúng ‘Vampire sờ mó’ trên ngực Tạ Vinh Quân. Lần này đánh ra không phải chuyện đùa, ‘Vampire sờ mó’ xuyên thủng lồng ngực Tạ Vinh Quân mà ra.

Tạ Vinh Quân đau nhức quát một tiếng, tay phải lại hiện ra chiến đao, ra sức bổ Thẩm Dịch, không nghĩ tới Thẩm Dịch ngửa ra sau một cái, mặc kệ chiến đao lau sượt qua mặt, thân thể vậy mà dán trên thân đao một cách quỷ dị.

Kỹ thuật vật lộn của hắn có đặc điểm chủ yếu là nhanh chóng thay đổi linh hoạt, thuần túy so đấu kỹ xảo tuyệt không sợ Tạ Vinh Quân, người đi theo đao, tay trái Thẩm Dịch đã hiện ra súng lục tử vong. Đồng thời Liệt Linh Thiết Trảo của Tạ Vinh Quân cũng vồ tới.

Năm ngón tay đóng mở, chụp vào Thẩm Dịch, súng lục tử vong hợp thời nổ súng.

OÀ..ÀNH!

Lỗ đạn xuyên qua lòng trảo Tạ Vinh Quân, còn thiết trảo của Tạ Vinh Quân cũng vỗ vào cổ tay Thẩm Dịch.

Sóng bạc lan ra kịp thời cuốn trở về, nhưng cuối cùng vẫn là chậm một bước, chỉ ngăn trở một phần lực lượng. Chợt nghe lách cách một tiếng, xương cổ tay trái của Thẩm Dịch phát ra âm thanh nứt gãy nho nhỏ.

Thẩm Dịch kêu lên một tiếng đau đớn lui ngược mấy bước, đồng thời lúc hắn lui lại, trường tiên của Ôn Nhu cũng hợp thời quét ngang Tạ Vinh Quân, kỹ năng Quấn Quanh phát động.

Sau đó thanh âm nhắc nhở vô tình truyền đến: “Mục tiêu đang trong giai đoạn biến thân, tăng lên kháng tính kỹ năng đặc thù, độ ưu tiên kỹ năng chưa đủ, kỹ năng không có hiệu quả.” Cùng một thời gian, Trọng Kích của Kim Cương cũng đã xuất ra, rốt cục đánh trúng Tạ Vinh Quân, không nghĩ tới đúng là đạt được nhắc nhở giống y Ôn Nhu vậy.

Hai người đồng thời sợ hãi kêu lên: “Hắn lại biến thân!” Hồng Lãng cũng ngây người: “Hắn thế nào còn có thể biến thân? Chẳng phải hắn đã dùng qua Nguyên Thủy Hóa Thú sao?” Tạ Vinh Quân cuồng rống: “Chỉ bằng mớ tư liệu ít ỏi của Ban Đông Minh, các ngươi đã cho rằng hiểu rõ lão tử toàn bộ sao? Hừ, kém xa! Thú Tính Cuồng Hóa!” “Thú Tính Cuồng Hóa, biến thân bậc hai!” Theo Tạ Vinh Quân hét lên một tiếng, chỉ thấy thân thể gã lại tái phồng lên một bước. Mạch máu xanh nổi gồ trên làn da, dòng máu hung thú Behemoth không ngừng chảy trong huyết mạch, đồng thời cũng mang lực lượng đi khắp toàn thân Tạ Vinh Quân.

Nương theo lực lượng lan tràn, cơ bắp trên người Tạ Vinh Quân nhô lên từng khối, phảng phất nguyên một đám ụ sắt lớn cứng cỏi rắn chắc.

Tạ Vinh Quân giao thủ mấy lần với đội Đoạn Nhận, bản thân trước sau cũng bị thương nhiều chỗ, ban đầu là bị Cường Lực Trùng Kích của Hồng Lãng đả thương, sau đó lại là ‘Vampire sờ mó’, đạn Xuyên Giáp, Số 1 và súng lục tử vong của Thẩm Dịch nhiều lần gây tổn thương.

Mà đợt này bành trướng, thuận tiện cũng bành trướng phóng đại miệng vết thương của gã, nguyên một đám thương tích lỗ chỗ ai thấy đều kinh hãi, thế mà gã hoàn toàn không phát giác. Tuy toàn thân đẫm máu, nhưng lại uy phong lẫm lẫm, phảng phất lực lượng một người đối đầu cả thiên hạ. “Móa, thằng này có chịu thôi hay không a?” Hồng Lãng thì thào mắng, bốn người cùng nhau ngơ ngác nhìn Tạ Vinh Quân.

Ngay cả Thẩm Dịch cũng nhịn không được mắng một câu: “Thằng cờ hó này thật đúng là đủ biến thái.” Tạ Vinh Quân đích xác đã cường đại đến mức biến thái.

Phí hết tâm huyết, vắt hết óc, chờ đến lúc Tạ Vinh Quân dùng ra kỹ năng huyết thống cường đại nhất mới ném gã đi, không nghĩ tới sau khi gã quay lại, vẫn còn có đại chiêu lớn hơn chưa sử dụng.

Đây là cảm giác gì?

Kỹ năng huyết thống của hung thú Behemoth: Thú Tính Cuồng Hóa.

Toàn diện kích phát huyết mạch Behemoth, khiến nó thiêu đốt trong thân thể, tăng lên lực lượng cùng tốc độ trên diện rộng, sinh mệnh lực gia tăng 500 điểm, đòn công kích bình thường bỏ qua 80% phòng ngự. Đánh trúng kẻ địch sinh ra hiệu quả xé rách, gấp bội thống khổ kẻ địch phải chịu, công kích vũ khí mục tiêu tạo thành hiệu quả tổn thương. Duy trì thời gian hai phút. Trong thời gian này uy lực Liệt Linh Thiết Trảo tăng lên 20%, hiệu quả gián đoạn kỹ năng của Cuồng Hống tăng lên, tất cả hiệu quả công kích hủy bỏ.

Kỹ năng này là kỹ năng biến thân hai bậc, có thể tiến hành hai lần biến thân, sau khi biến thân bậc hai, tất cả năng lực lại tăng lên 20% trên cơ sở vốn có.

Mỗi thế giới nhiệm vụ có thể sử dụng một lần.

Kỹ năng này không thể đồng thời sử dụng với Nguyên Thủy Hóa Thú.

Sau khi sử dụng, một phần tinh thần lâm vào trạng thái điên cuồng, dưới tình huống nghiêm trọng không phân địch ta!

Khác với Đế Vũ, huyết thống hung thú Behemoth của Tạ Vinh Quân là huyết thống ban thưởng đặc thù, so với huyết thống phổ thông còn cường đại hơn.

Giống như huyết thống phổ thông, bình thường bao gồm một kỹ năng ba lượt, một kỹ năng hai lượt, một kỹ năng một lượt cùng một kỹ năng nửa lượt, trong khi huyết thống đặc thù của Tạ Vinh Quân, lại có hai kỹ năng một lượt, lúc sử dụng không cần trả các loại hậu quả lớn, tỷ như thuộc tính giảm xuống, rơi vào thời kỳ suy yếu… Không chỉ có thế, nó còn có tiềm lực thăng cấp. Theo đẳng cấp huyết thống tăng lên, số lần sử dụng hoặc uy lực kỹ năng cũng sẽ tăng trưởng tương ứng.

Không thể không nói, Tạ Vinh Quân quả thực có chỗ dựa để cuồng ngạo. Phóng nhãn toàn bộ Khu Phổ Thông, cường giả có thể solo với gã, sợ là không tìm ra được, ngay cả Ban Đông Minh một chọi một cũng chưa hẳn là đối thủ.

Khó trách giờ phút này gã lấy một địch bốn cũng hoàn toàn không ngán.

Thời khắc này mắt thấy Tạ Vinh Quân sắp nổi bão, mấy người Kim Cương đều nuốt nước bọt một chút. “Thẩm Dịch!” Ôn Nhu thấp giọng kêu.

Thẩm Dịch nhìn thoáng qua bên cạnh cách đó không xa. Thời gian Liệt Phong Trận duy trì đã chạy tới cuối, từng lưỡi đao gió đang tự động biến mất… Thời gian của bọn hắn không còn nhiều lắm. Thẩm Dịch thở dài, rốt cục nói ra: “Không giết được hắn…” Thực lực Tạ Vinh Quân vượt xa kế hoạch dự kiến của Thẩm Dịch, mạnh hơn tưởng tượng nhiều. Còn ba gã binh sĩ tự bạo vốn dùng để đối phó Tạ Vinh Quân, thế nhưng đã bị Arnold bức bách vận dụng sớm.

Nay không còn thủ đoạn nhất kích tất sát nữa, cho dù hợp lực bốn người, có lẽ có thể đánh thắng gã, nhưng muốn giết chết đối thủ trong thời gian ngắn, cơ hồ không thể nào.

Một bước săn giết Tạ Vinh Quân, đã triệt để thất bại.

Đương nhiên, bước này thất bại, không có nghĩa toàn bộ thất bại.

Mắt thấy cơ hội tốt nhất để giết chết Tạ Vinh Quân đã mất đi, Thẩm Dịch quyết đoán hạ lệnh: “Kế hoạch trảm thủ thất bại, lập tức chấp hành kế hoạch đập nồi dìm thuyền.” Nói xong, hắn lùi về sau mấy bước, cất giọng nói: “Vốn cho rằng loại tình huống này có thể thu thập ngươi, bất quá không nghĩ tới ngươi phiền toái như vậy, cho nên thật xin lỗi, lần này bọn ta sẽ không phụng bồi.” Tạ Vinh Quân ngẩn ngơ, Thú Tính Cuồng Hóa của gã vừa mới hoàn thành biến thân bậc hai, chưa giết chóc gì, não bộ vẫn ở vào giai đoạn thanh tỉnh, thời khắc này nghe được Thẩm Dịch nói vậy, lập tức biết không tốt.

Tên khốn này khẳng định lại tính ra chiêu số hãm hại người.

Nhưng mà gã muốn phản ứng đã không kịp nữa.

Thẩm Dịch vừa dứt lời, lính dù xung quanh đột nhiên đồng thời ra tay, liên tục nổ súng. Có điều không phải bọn họ bắn về phía thành viên đội Thứ Huyết, mà là ngọn đèn phân bố các nơi.

Có thể do đã sớm chuẩn bị, mỗi tên lính đều biết mình nên bắn cái chụp đèn nào. Trong nháy mắt tiếng súng vang lên, tất cả ngọn đèn vậy mà đồng thời tắt lụi, chiến trường lập tức lâm vào một mảnh tối mờ.

Cùng một thời gian, tất cả các góc phòng hội nghị lớn vậy mà phát ra tiếng nổ bang bang, sau đó truyền đến thanh âm trụ chống đứt gãy phía dưới.

Bởi vì lúc trước Thẩm Dịch tự bạo, lại thêm Kẻ Thu Gặt rơi xuống, thuyền lớn màu đen vài lần gặp chà đạp, nay đã sắp không chịu nổi, thời khắc này ngay cả trụ chống đều xảy ra vấn đề, thuyền lớn rốt cục bắt đầu sụp đổ toàn diện.

Thuyền lớn màu đen sụp đổ gây ra chấn động kịch liệt, tất cả mọi người chân đứng không vững, phảng phất thế giới chớp mắt trời long đất lở, ván gỗ dưới chân từng tấc một vỡ ra, thỉnh thoảng có người rơi xuống tầng dưới.

Jack Sparrow la thất thanh: “Thẩm Dịch, ngươi đang làm gì đó?” Hắn vốn là tới lấy tín vật, chứ không phải tới hủy diệt thành Shipwreck.

Thẩm Dịch lại ung dung trả lời: “Đương nhiên làm việc chúng ta nên làm… Từ hôm nay trở đi, thành Shipwreck sắp trở thành lịch sử!” OÀ..ÀNH!

Theo lời Thẩm Dịch vừa dứt, thuyền lớn màu đen rốt cục sập triệt để, vô số người rơi tọt xuống dưới trong tiếng kinh hô…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.