Vô Tận Cường Hóa

Chương 322: Tuyệt tử



Viên đạn như lưu tinh tung bay bốn phía trong sào huyệt, từng con kiến lính bị Thẩm Dịch đánh bay.

Tiện tay ném ra hộp đạn, thay đổi hộp đạn Xuyên Giáp thứ tư, Thẩm Dịch biết mình không còn quá nhiều thời gian.

Hắn lúc này đại chiến liên tục, kỳ thật đã sức cùng lực kiệt, nhiều chỗ trên người đã bị thương tổn, tuy thuật chữa bệnh đê hèn có thể khôi phục tánh mạng và làm khép lại miệng vết thương, nhưng không có cách nào khôi phục tinh lực bị tiêu hao.

Liên tục sử dụng thuật chữa bệnh đê hèn cùng với kỹ năng Xạ Nguyệt khiến tinh thần của hắn tiêu hao một lượng lớn, hiện giờ tinh thần còn thừa không đến một nửa, mà hắn còn phải lưu lại ít nhất mười lăm điểm tinh thần dùng để sử dụng thuật chữa bệnh thần thánh.

Đến ngay cả thuốc chữa thương cũng còn thừa không nhiều lắm.

Nhưng mà những thứ này còn không phải tệ hại nhất.

Điện năng của T-1000 đang tiến vào trạng thái tiêu hao gia tốc —— lúc Thẩm Dịch xâm nhập, cường độ công kích cũng bắt đầu gia tăng. Thẩm Dịch tính toán một cái, nếu như công kích bảo trì cường độ trước mắt, như vậy T-1000 duy trì thời gian sẽ không vượt qua 20 phút. Mà cường độ công kích qua mỗi chút lại tăng gấp đôi, điện năng tiêu hao càng lúc càng nhiều. Lúc này cường độ công kích đã là gấp ba, T-1000 chỉ có khả năng duy trì thời gian trên dưới 40 giây.

Thậm chí hắn còn không có thời gian để bổ sung tiêu hao.

Lúc này hắn đã tiến vào tầng sâu nhất của sào huyệt con kiến.

Tại đây chẳng khác gì một đại điện khổng lồ, chiều cao hơn mười mét. Mà ở mảnh huyệt động cách đó không xa, chính là vách tường che dấu mà công binh đã vạch ra kia.

Chỗ này chính là nơi Kiến chúa ở!

Theo không gian huyệt động ngày càng lớn, số lượng đám kiến lính tụ tập ở đây rõ ràng cũng tăng lên nhiều lần, kiến lính bay đầy trời đã triệt để phong bế cả vùng không gian, cơ hồ tìm không thấy một chỗ an toàn làm chỗ dừng chân.

Theo Thẩm Dịch tiến vào, kiến lính đồng thời phát ra tiếng rống giận ầm ĩ, thanh âm chói tai, ngay cả trần hang cũng bị chấn động. Từng cái gai nhọn hoắt trong miệng đám kiến lính bắt đầu lao tới Thẩm Dịch.

Gai sắc như kim loại bay đầy trời, chẳng khác gì một tấm bảng đầy đinh sắt hung hăng nện xuống.

Cổ tay trái chuyển động, khiên nặng cấp DD thình lình xuất hiện nơi tay, bảo hộ Thẩm Dịch ở phía sau lá chắn. Tấm chắn như bị mưa đá nện vào, liên tục vang lên tiếng kim loại trầm đục.

Thanh âm nhắc nhở của Huyết Tinh văn chương như tiếng nói đáng ghét của bà lão 80 tuổi cứ liên tục vang lên không ngớt. “Khiên nặng đã bị loại hình công kích xuyên phá tấn công, độ bền hạ thấp 2 điểm…” “Khiên nặng đã bị loại hình công kích xuyên phá tấn công, độ bền hạ thấp 2 điểm…” “Khiên nặng đã bị loại hình công kích xuyên phá tấn công, độ bền hạ thấp 2 điểm…” Gai nhọn đâm tới như mưa to gió lớn, đánh cho độ bền tấm chắn liên tục rơi xuống.

Đúng lúc này roi Xé Trời đột nhiên bay ra, tự động duỗi dài đến khoảng bảy mét, theo Thẩm Dịch quất một cái hung ác mãnh liệt, bóng roi bay múa đầy trời.

Bảy con kiến lính đồng thời bị roi quất trùng, ngã xuống từ trên không.

Trường tiên lại run lên, đang chém thẳng lại cải biến thành quét ngang, lần nữa quét mấy con kiến lính từ không trung xuống, khiến cho mảnh không gian này xuất hiện một cái khe hở trong tích tắc.

Thẩm Dịch lập tức thu lại khiên nặng, người đã phóng đi hướng về khe hở.

Nhóm lớn kiến lính tiến lên, Thẩm Dịch khẽ bước sang ngang, vậy mà đạp ngay lên đầu một con kiến lính vô cùng tinh chuẩn, đồng thời nhảy hướng không trung.

Xoay người mấy vòng giữa trên không, Thẩm Dịch đã bắn về phía trung ương không gian.

Nơi này là nơi kiến lính dày đặc nhất, theo Thẩm Dịch tiến vào, trên dưới trái phải, bốn phương tám hướng, cơ hồ tất cả kiến lính đồng thời đánh tới Thẩm Dịch.

Nếu như dùng pha quay chậm đến xem, cả màn ảnh mơhồ đều là đại lượng kiến lính chiếm giữ, duy nhất chỉ có điểm nhỏ ở giữa màn ảnh là thuộc về Thẩm Dịch. Chúng tấn công hung mãnh, chỉ cần một giây ngắn ngủi tiếp xúc, Thẩm Dịch có thể bị xé thành mảnh nhỏ.

Nhưng Thẩm Dịch lại nở nụ cười.

Hắn đột nhiên lấy ra một vật —— Hạt châu Oán Niệm.

Hạt châu sở hữu lực lượng trớ chú thần bí, có thể sinh ra nguyền rủa cường đại trong phạm vi rộng.

Davy Jones vốn yêu hải thần, lại bị hải thần lừa gạt, dẫn đến cực độ căm hận mà từ bỏ chức trách của mình. Hạt châu này chất chứa tất cả yêu hận của Davy Jones cùng với nỗi oán giận của những linh hồn không cách nào được yên nghỉ vì sự vô trách nhiệm của lão. Lúc sử dụng nó nhất định phải ngàn vạn coi chừng, bởi vì nó sẽ biển cả thế giới thành vùng đất hỗn loạn cuồng mê đáng sợ.

Xuất ra Hạt châu Oán Niệm, Thẩm Dịch bóp nát nó trong lòng bàn tay. Nương theo sự tan vỡ của nó, một làn sóng tinh thần khổng lồ tỏa ra từ phía trong hạt châu, phóng tới bốn phương tám hướng.

Bởi vì lúc này Thẩm Dịch đang đứng tại vị trí trung tâm huyệt động, cho nên sóng tinh thần bao trùm khắp không gian, không nơi không ở.

Kiến lính trong hang động, thậm chí cả bên ngoài hang động nhao nhao dính chưởng, đồng thời phát ra tiếng hét lớn thê lương.

Sóng tinh thần khổng lồ đến từ oán niệm của Ma Vương biển cả Davy Jones cường đại đến dường nào, những kiến lính này nhất thời không thể chịu đựng được.

Tiếng hét the thé do mấy trăm con kiến lính đồng thời phát ra, thanh âm bén nhọn tăng vọt, chẳng khác gì do vô số kim nhỏ đâm vào trong tai đau cả màng nhĩ.

Thẩm Dịch kêu “A” một tiếng, bịt lấy lỗ tai từ từ gục xuống mặt đất.

Mặc dù thân là người sử dụng hạt châu Oán Niệm nên không bị ảnh hưởng của tinh thần công kích, nhưng Thẩm Dịch vẫn có thể cảm nhận được oán niệm khủng bố mãnh liệt mà nó đang phát tán.

Cơ hồ là có thể khiến người ta si niệm điên cuồng. “Thẩm Dịch đại ca, anh không sao chớ?” Bên tai truyền đến tiếng gọi ân cần của nhóc làm vườn, cậu hiển nhiên là đã nghe được Thẩm Dịch kêu la. “Anh vẫn tốt! Các em thì sao?” “Chúng em đã xông vào đồi con kiến!” Nhóc làm vườn trả lời hòa lẫn tiếng khóc nức nở.

Thẩm Dịch liếc qua màn hình của Zeus.

Xông lên đồi con kiến, chính là xông thẳng vào biển kiến màu đen, bốn phía khắp nơi đều là kiến đen đang hung mãnh vây tới. Một ít kiến lính đến từ sào huyệt khác thậm chí cũng gia nhập trận vây quét này, toàn bộ đồi núi nhanh chóng trở nên bạo động bởi vì sự xâm nhập của mạo hiểm giả.

Mà ở bên chỗ Thẩm Dịch, dưới tinh thần trùng kích khổng lồ của hạt châu Oán Niệm, không còn con kiến lính nào công kích hắn.

Tinh thần của tất cả kiến lính, kiến tướng của chúng đồng loạt trở nên rối tung rối mù.

Chúng thậm chí bắt đầu tự giết lẫn nhau, điên cuồng công kích tất cả đồng loại xung quanh.

Toàn bộ không gian lập tức lâm vào một mảng huyết tinh cuồng nhiệt, kiến lính kiến tướng đều đắm chìm trong sự giết chóc điên cuồng vô tận.

Thoạt nhìn, sự cuồng bạo lan truyền không kiểm soát này muốn xé tất cả thành mảnh vụn trong nháy mắt, ngay cả Thẩm Dịch đều thấy ngây người.

Hắn cũng không biết loại tình huống này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng hắn biết rõ lúc này đã là thời cớ tiến công tốt nhất, không thể bỏ qua.

Vô luận là đồng bạn trên đồi con kiến, hay là chính mình trong huyệt động, đều cần lập tức bắt lấy cơ hội khó được này.

Không do dự nữa, hắn phóng đi về chỗ sâu nhất trong huyệt động. Ba, bốn con kiến lính triển khai công kích hung mãnh về phía hắn, nhưng đây bất quá chỉ là phản ứng cuồng bạo công kích bản năng mà thôi, cũng không có xác nhận mục tiêu là ai cả.

Thẩm Dịch chỉ nhẹ nhàng lóe lên, đưa tay nắm lấy một con kiến lính, quăng nó vào miệng một con khác. Con kiến lính kia há to hàm răng lớn, nhất thời cắn xuống thân con kiến Thẩm Dịch quăng ra.

Cầm Xạ Nguyệt đỡ đòn của đối phương rồi bắn liền mấy phát, sau khi chặn đứng đợt công kích phi tốc của kiến lính, Thẩm Dịch xông qua một vách tường bên cửa động, lách mình bay vào vi trí mới.

Trước mắt là một con kiến màu trắng khổng lồ đang co rúc ngay giữa động, phía sau mông có một ống thật dài, vẫn không ngừng đẻ trứng. “Thật đúng là phiên bản con giun đen thu nhỏ tẩy trắng.” Thẩm Dịch lẩm bẩm một câu.

Bên người kiến chúa là năm con kiến đường vân màu vàng kim óng ánh, đúng là kiến hộ vệ, đóng vai trò bảo hộ bên cạnh kiến chúa.

Thẩm Dịch không chút do dự, móc ra Xạ Nguyệt nhắm ngay kiến chúa, kỹ năng Nguyệt Ngân phát động.

Trên người kiến chúa hiện ra dấu hiệu trăng lưỡi liềm lóe sáng.

Con kiến chúa kia có lẽ là cảm nhận được uy hiếp, nhấc thân thể thật dài phát ra tiếng gào thét sắc nhọn.

Cùng lúc đó năm con kiến hộ vệ kia đã bắt đầu lao về phía Thẩm Dịch tiến hành công kích.

Thẩm Dịch cũng không tránh né, chỉ là điên cuồng nã súng kiến chúa.

Đạn Xuyên Giáp không ngừng găm vào kiến chúa. “NGAO!” Kiến chúa phát ra kêu gọi thống khổ, đồng thời liều mạng giãy giụa thân mình. Chỉ là nó quá mức to lớn, mục tiêu rõ ràng như thế, cho nên Thẩm Dịch không cần ngắm đều có thể dễ dàng đánh trúng đối phương.

Trên người kiến chúa bị đạn Xuyên Giáp đục ra nguyên một đám lỗ máu dữ tợn, đánh cho đối phương chảy máu ròng ròng.

Mỗi giây 315 điểm tổn thương khiến cho tánh mạng kiến chúa nhanh chóng rơi thẳng xuống.

Một con kiến hộ vệ dẫn đầu hét lên the thé lao phốc đến, móng vuốt sắc bén kéo lê một đường quỹ tích gợn sóng trong không khí. Thẩm Dịch nghiêng người né tránh, trảo nhọn rơi lên mặt đá sau lưng, vậy mà xé nát cả tường đá. Thẩm Dịch lay nhẹ đầu vai, bước sang bên cạnh một bước, đụng thẳng vào ngực con kiến hộ vệ, đẩy ngược nó về phía sau. Con kiến hộ vệ kia nghiêm nghị thét lên, trong miệng phun ra một cây gai, đâm thấu lồng ngực Thẩm Dịch, chiêu này cơ hồ bỏ qua phòng ngự của T-1000, rất có khả năng sẽ đính cả người Thẩm Dịch lên tường đá, riêng bản thân kiến hộ vệ lại xông đến lần nữa, hàm răng hung mãnh cắn về phía Thẩm Dịch.

Đối mặt với hàm răng sắc bén như muốn cắt hắn thành hai đoạn này, Thẩm Dịch đột nhiên trở quyền đánh vào đầu con kiến hộ vệ kia. Hiệu quả mù lòa của Vũ Hóa Long Xà Công lại lần nữa xuất hiện, con kiến hộ vệ kia phát ra âm thanh tức giận, Thẩm Dịch dùng sức đạp một cái vào vách tường sau lưng, đẩy bản thân sang ngang tránh thoát khỏi chiếc gai đâm tới, đỉnh đầu lóe lên tiếng gió, hai con kiến hộ vệ phóng gai lướt sát qua da đầu của hắn.

Thẩm Dịch lại sử dụng đạn Xuyên Giáp bắn vào thân thể kiến chúa.

Kiến chúa điên cuồng kêu to, giãy giụa thân thể của mình, tiếng thét nghiêm trọng này đã kích thích thần kinh của đám kiến hộ vệ. Đội trưởng kiến hộ vệ hét lên the thé rồi hung hăng nhảy vọt đến người Thẩm Dịch, lấy đầu đụng tới. Một kích này vừa dữ vừa độc, Thẩm Dịch chỉ cảm giác giống như bị một cây roi thép quật trúng, cả người cơ hồ muốn vỡ thành hai mảnh.

Có điều tuy hắn bị hất bay ngược ra sau, thế nhưng viên đạn vẫn bắn về phía kiến chúa không ngừng nghỉ.

Với Thẩm Dịch mà nói, sau khi phá tan con đường trở ngại nặng nề phía trước, phần sau ngược lại đơn giản hơn nhiều.

Chỉ cần đứng vững, sau đó xạ kích.

Hoặc là kiến chúa giết hắn trước, hoặc là hắn giết kiến chúa trước!

Viên đạn bay múa đầy trời, áo giáp màu bạc bao phủ toàn diện, người như linh xà du động.

Điểm tánh mạng của kiến chúa nhanh chóng rơi xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Có lẽ là cảm thấy tánh mạng của mình bị uy hiếp, kiến chúa đột nhiên rên một tiếng, bên cạnh nó đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy trạng thái sương mù.

Theo này vòng xoáy bốc lên, nguyên một đội kiến lính đột nhiên hiện ra trong huyệt động.

Đây chính là kĩ năng thiên phú của kiến chúa ” Triệu hoán hộ vệ”.

Nếu bản thân tao ngộ công kích, mà kiến hộ vệ lại không thể nhanh chóng giết chết đối thủ, kiến chúa sẽ triệu hoán một đội kiến lính nghiêm chỉnh trở về bảo vệ mình. Đây cũng là nguyên nhân bên người kiến chúa không cần có kiến lính bảo vệ.

Với nó mà nói, vô luận kiến lính có xa bao nhiêu, đều cũng gần trong gang tấc.

Nhưng mà này đội kiến lính vừa mới xuất hiện, Thẩm Dịch đã giương tay đánh ra một vật.

Lồng Giam Thủy Tinh.

Đúng là món đạo cụ vơ vét được từ trên người Chết Non.

Lồng Giam Thủy Tinh: Chế tạo một lồng giam thủy tinh khó có thể phá hủy, tiến hành gông cùm tất cả sinh vật tồn tại trong phạm vi nhất định. Bản đạo cụ không thể dùng lên người mạo hiểm giả. Số lần sử dụng 1/1.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.