Mỗi khi động vật gặp được nguy hiểm, sẽ sinh ra hiện tượng bộ lông dựng đứng, đây là một loại bản năng biểu hiện lúc đối diện nguy cơ sống còn.
Khi người ta gặp nguy hiểm, tương tự cũng sẽ có loại hiện tượng này.
Nhưng với Thẩm Dịch mà nói, từ khi tiến vào Huyết Tinh đô thị đến nay, loại hiện tượng này chưa từng phát sinh qua.
Cho tới giờ khắc này.
Đó là một loại bản năng, như trực giác dã thú, hoàn toàn không liên quan gì đến ý thức bản thân.
Hắn cảm thấy toàn thân cao thấp từng lỗ chân lông đang khuếch trương, tóc gáy dựng đứng, phảng phất như tử thần buông xuống đầu hắn.
Bên kia bến tàu, năm người đang đứng.
Người cầm đầu là một ông lão lục tuần có khuôn mặt gầy, ánh mắt thâm thúy, đeo chiếc mũ bảo hiểm kỳ lạ. “Magneto.” Trong miệng Thẩm Dịch khẽ thốt lên mấy âm tiết.
Chẳng cần đến Tinh Thần Tham Sát, Thẩm Dịch cũng biết vị lão gia trước mắt này là ai.
Vạn Từ Vương Magneto, một trong những dị nhân cường đại nhất trong thế giới X-Men, đột nhiên lại xuất hiện vào lúc này.
Thực lực Vạn Từ Vương mạnh đến đâu, Thẩm Dịch quả thực rất rõ ràng.
Nơi nào có kim loại, tương đương nơi đó là lĩnh vực của người này.
Bất luận kim loại gì trong tay ông ta cũng có thể trở thành lá chắn, kiếm, là thứ vũ khí không gì làm không được.
Đối phó kẻ địch như vậy, có lẽ Thẩm Dịch không e ngại, nhưng tuyệt sẽ không đơn giản trêu chọc.
Khác với Bá tước Dracula, giết chết Bá tước Dracula là nhiệm vụ cố định, giết xong nhận được ban thưởng hồi báo rõ ràng, cho dù phong hiểm cực lớn, nhưng hồi báo đồng dạng cực lớn. Giết chết Vạn Từ Vương, đừng hi vọng có thể đạt được hồi báo nhiều nhặn gì.
Lần này là nhiệm vụ thi đấu, thứ hạng tranh tài mới là thứ có giá trị lớn nhất.
Thẩm Dịch không ngại mạo hiểm, nhưng hắn tuyệt đối không mạo hiểm mà không có giá trị gì.
Nói đúng hơn là giá trị mạo hiểm không đủ.
Bởi vậy đừng nói Vạn Từ Vương, ngay cả loại nhân vật như Nữ Phong Bạo, Wolverine… hắn cũng không nguyện trêu chọc.
Nguyên nhân chính là hồi báo không xứng với cái giá phải bỏ ra.
Có điều hắn không đi tìm phiền toái, phiền toái lại chủ động tìm tới hắn.
Vạn Từ Vương đã đến, không một dấu hiệu báo trước.
Nghe Thẩm Dịch thở nhẹ, trên mặt Vạn Từ Vương cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. “Ngươi từng gặp ta?” “Ngài là một danh nhân đấy.” “Như vậy, ta có thể đỡ được màn tự giới thiệu rồi.” Vạn Từ Vương nhẹ nhàng phất tay áo, một cái trần xe bay đến dưới chân ông ta, chở ông ta đến gần Thẩm Dịch.
Thoạt nhìn chỉ cần ông ta nguyện ý, tùy thời có thể biến tấm sắt lá to tướng này thành thảm bay.
Thẩm Dịch tùy ý quét nhìn bốn phía một cái, chẳng biết từ lúc nào, khắp nơi phụ cận đã thành thiên hạ dị nhân, toàn bộ bến tàu cũng đã bị bọn họ khống chế. Nhưng bên trong động tác có vẻ như tùy ý này, Thẩm Dịch đã lặng yên sử dụng Tinh Thần Tham Sát lên người đối phương. “Vạn Từ Vương Erik, dị nhân cấp 5. Dị năng: khống chế kim loại. Đánh giá: Có được năng lực điều khiển kim loại cao minh cực độ.” Không ngoài dự liệu, tư liệu về Vạn Từ Vương mà Thẩm Dịch có thể nhìn được thiếu nghiêm trọng, thậm chí ngay cả sinh mệnh lực của đối phương cũng không biết, ngoài ý liệu chính là Tinh Thần Tham Sát lại cho ra dòng đánh giá trước kia chưa bao giờ có.
Đây chẳng lẽ là do thiên phú mang tới hiệu quả đặc biệt? Thẩm Dịch không biết, bất quá hắn biết rõ vẻn vẹn phân tích trên độ thiếu sót của tư liệu, có thể thấy sự cường đại của ông lão trước mắt này.
Ông ta cũng không như trong phim ảnh, bị mất đi năng lực điều khiển kim loại, chỉ cần đụng phát chết ngay.
Thời khắc này tấm thảm sắt chậm rãi hạ xuống, Vạn Từ Vương có chút hào hứng nhìn người tuổi trẻ trước mắt.
Vị lão gia này tuy tuổi tác đã cao, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân vẫn rất có uy nghiêm, động tác tự nhiên thư thái, đó là biểu hiện tự tin cực độ. Ánh mắt cương nghị mang theo lãnh khốc, nói rõ người này khá tự phụ.
Ông ta nhìn Thẩm Dịch, một lát sau mới cất lời với chất giọng trầm thấp đặc hữu: “Thật thú vị, ngươi không phải dị nhân, lại có được lực lượng cường đại hơn hẳn dị nhân. Ta đã từng coi dị nhân là phương hướng tiến hóa duy nhất của nhân loại, nhưng hiện tại ngươi lại khiến ta thấy được một con đường mới mẻ.” Trong mắt Vạn Từ Vương Erik, dị nhân chính là biểu hiện tiến hóa chung cực của nhân loại.
Trong mắt ông ta, thế giới tương lai nhất định sẽ là dị nhân thống trị nhân loại.
Nhân loại không thể nào đỡ được dị nhân quật khởi, dị nhân khát vọng có được đãi ngộ xứng đáng với năng lực của mình. Thế lực có từ lâu đời muốn bảo trụ địa vị vốn có, thế lực mới muốn đạt được càng nhiều, ít nhất không thua thế lực cũ, loại suy nghĩ bất đồng này dẫn đến xung đột tất yếu, giống như các tác giả thống hận mua bán sách lậu, các độc giả lại biện minh hùng hồn đầy lý lẽ, tất cả mọi người đều thiên kinh địa nghĩa, hoàn toàn bởi vì không cùng lập trường sẽ dẫn đến nhận thức khác nhau.
Gien biến hóa dẫn đến thực lực biến hóa, chính là căn nguyên xung đột giữa nhân loại và dị nhân, cân nhắc từ điểm này, xung đột là tất yếu, cũng không thể tránh né đấy.
Nói đi phải nói lại, Giáo sư X một mực dốc lòng mưu cầu nhân loại và dị nhân chung sống hoà bình, kỳ thật chỉ là mộng tưởng đẹp đẽ đầy chủ quan cá nhân.
Mà sở dĩ nhân loại khởi xướng chiến tranh nhằm vào dị nhân, tương tự vì họ ý thức được nếu để quần thể dị nhân ngày càng mở rộng, lực ảnh hưởng của dị nhân sẽ ngày càng lớn, đến mức chính thức uy hiếp Chính phủ nhân loại.
Đợi một thời gian, dị nhân thực sự sẽ trở thành chúa tể thế giới này, nhân loại có lẽ cũng chỉ có thể làm đầy tớ.
Chủ nghĩa chủng tộc mới được sinh ra đời, giống như chủ nghĩa tư bản chủ nghĩa xã hội khoa học, trở thành một cây cờ lớn cho sự phát triển xã hội tương lai.
Nói nghe thì ảo, nhưng chỉ cần có đất sinh tồn phì nhiêu, dù cho hạt giống kỳ dị đến cỡ nào cũng đều có thể đơm hoa kết trái.
Ngẫm lại tao ngộ người da đen đã từng trải qua, liền có thể lý giải việc này.
Thế nên nhân loại tranh thủ thời điểm phe mình vẫn còn đang cường thế, dứt khoát ngang nhiên phát động chiến tranh nhằm vào dị nhân, trước mắt bọn họ có lẽ ở vào bên bất nghĩa, nhưng trong tương lai bọn họ có lẽ chính là cứu tinh của nhân loại.
Cân nhắc theo góc độ lịch sử loài người, điều này cũng có thể lắm.
Năng lực tràn lan dẫn đến áp bách càng đáng sợ hơn quyền lực áp bách, ít nhất quyền lực áp bách chỉ thuộc số ít người làm ác, năng lực tràn lan sẽ dẫn đến ác nhân lan tràn.
Đương nhiên, theo quan điểm của Vạn Từ Vương, vấn đề đơn giản hơn nhiều: Dị nhân là biểu hiện tiến hóa chung cực của nhân loại, nhân loại ngu xuẩn cũng dám ngăn cản loại tiến hóa này, lại còn muốn áp bách dị nhân. Loại hành vi bất nghĩa như vậy tự nhiên cần phải chống lại, phản kháng.
Nhưng đám người mạo hiểm xuất hiện, lại làm cho sự đối lập vốn dĩ đơn giản thoáng cái trở nên phức tạp.
Một đám người lạ kỳ, có được siêu năng lực giống kiểu dị nhân, nhưng lại công kích dị nhân đến điên cuồng… Bọn hắn giống như dị nhân, lại không giống dị nhân. Năng lực của bọn hắn không thuần túy chỉ có một thứ giống dị nhân mà là có đủ loại, nhưng biểu hiện càng giống người chứ không phải dị nhân. Bọn hắn tiến công dị nhân, lại không có chút liên quan nào với Chính phủ nhân loại, qua lại tự do, không bị ước thúc, phương thức hành động mỗi người mỗi khác… Bọn hắn đánh lén dị nhân, thậm chí còn tự giết lẫn nhau.
Đây chính là nguyên nhân Vạn Từ Vương xuất hiện nơi này.
Ông ta vẫn nhìn Thẩm Dịch, nói từng chữ từng chữ một: “Các ngươi rốt cuộc là ai?” Ông ta không có hỏi tại sao phải giết dị nhân, không có nhiệt huyết sôi trào chỉ trích đối phương, cho thấy dị nhân vô tội, chỉ đơn giản hỏi một câu các ngươi là người nào, nhưng chính những lời này, khiến đáy lòng Thẩm Dịch phát run.
Lão già này, so với trong phim ảnh thanh tỉnh hơn nhiều.
Ông ta đã không bận tâm đến những ân oán tình cừu thông thường, mà là vấn đề quan hệ đến phương hướng phát triển dị nhân trong tương lai.
Đáng tiếc ông ta sai rồi.
Thẩm Dịch thản nhiên nói: “Chúng tôi dĩ nhiên không có bất kỳ liên hệ nào với các vị, càng không phải phương hướng tiến hóa mới của nhân loại mà ngài đang nghĩ. Trên thực tế mấy người bọn tôi chỉ là đang ngồi trên một chuyến tàu đi thông địa ngục chết chóc, mà nơi này, chỉ là chỗ bọn tôi tạm dừng chân.” Thẩm Dịch nói “nơi này” là ám chỉ toàn bộ thế giới X-Men, Vạn Từ Vương lại hiểu thành New York.
Ông ta có chút nhíu mày: “Phải chăng ta có thể hiểu thế này, các ngươi là một đám lính đánh thuê, bị người nhờ vả, cho nên các ngươi săn giết dị nhân bốn phía?” Công tác của lính đánh thuê đích thực giống như đứng trên đoàn tàu ngắm cảnh địa ngục tử vong.
Mỗi trạm dừng, khách du lịch lên xe, xuống xe. Không cần biết bao nhiêu người xuống xe, một khi đã xuống sẽ không cần lên nữa.
Đoàn tàu vĩnh viễn không có trạm cuối, không ngừng xuyên qua địa ngục, lên xe xuống xe cũng xuất hiện liên hồi —— vô luận ngươi ở lại bao lâu trên xe, chào đón ngươi mãi mãi là địa ngục vĩnh hằng vô tận.
Vạn Từ Vương là lão nhân cơ trí, cho nên lập tức nghe ra vẻ bất đắc dĩ trong lời Thẩm Dịch.
Bọn hắn cũng không phải do căm hận hay nguyên nhân tương tự nào khác mà giết chóc dị nhân, việc này cũng giải thích vì sao Thẩm Dịch tha cho nhóc Jerry, thậm chí hiện tại chạy tới cứu cậu bé.
Nghe được câu hỏi của Vạn Từ Vương, Thẩm Dịch cười cười, hắn gật gật đầu: “Có thể hiểu như vậy.” “Như vậy ai thuê các ngươi?” “Vận mệnh.” “Vận mệnh?” “Phải, là vận mệnh. Tôi với ngài là địch, đây là vận mệnh quyết định, không cách nào cãi lời, trừ phi vận mệnh đổi chủ ý.” “Đây quả thực quá buồn cười, vận mệnh không phải ý chí, ta hỏi là ai khiến các ngươi làm!” Trên mặt Vạn Từ Vương đã lộ ra chút tức giận.
Thẩm Dịch nhún nhún vai: “Chân tướng thường thường càng khó khiến người tin tưởng hơn là nói dối, nhưng nó chính là sự thật. Có lẽ ngài không tin, nhưng tôi biết việc ngài xuất hiện ở nơi này, kể cả chiến tranh mà ngài đang tiến hành, thậm chí bao gồm lý tưởng của ngài, năng lực của ngài, tương tự đều là vận mệnh đang âm thầm chúa tể đấy, ngài, tôi, còn có mỗi một người nơi này, đều bị vận mệnh chi phối. Vận mệnh tồn tại, nó có ý chí đấy, tựa như ngài có được năng lực khống chế kim loại, không đâu địch nổi. Ngài cho rằng đây thật sự là ngài vừa sinh ra liền có? Không, Erik tiên sinh, là vận mệnh ban cho ngài đấy. Mà đám bọn tôi, tương tự cũng là tạo vật của vận mệnh. Có chỗ bất đồng là… bọn tôi bị vận mệnh phán định thành kẻ địch của ngài.” “Đây chính là nguyên nhân chúng ta xuất hiện nơi này.” Nhìn Vạn Từ Vương, Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Ngài muốn đáp án, cái này là đáp án.” “Đáng tiếc không phải đáp án ta mong muốn, có lẽ ta nên đổi lại phương thức hỏi thăm.” Vạn Từ Vương lắc đầu, ngón tay hơi vẽ, một chiếc xe hơi bay vèo đến đỉnh đầu Thẩm Dịch. Cả chiếc xe trên không trung chợt bắt đầu biến hình, vặn vẹo, hệt như bên ngoài bị lực gì to lớn đè ép, tạo thành một cây gậy sắt khổng lồ trên không, thậm chí một đầu bị vặn thành hình mũi thương… Thẩm Dịch nhìn cây thương siêu khủng biến hình giữa không trung, khẽ thở dài.
Năng lực điều khiển kim loại của Vạn Từ Vương đã cường đại đến nỗi chỉ còn kém chút xíu là có thể chế tạo Transformer.
Đối mặt với một đối thủ đáng sợ như vậy, Thẩm Dịch lại không hề sợ hãi, chỉ là thản nhiên nói: “Erik tiên sinh, sở dĩ tôi trả lời vấn đề của ngài, không phải vì tôi sợ ngài, mà vì tôi không cần thiết lừa gạt ngài việc này. Nếu như ngài cho rằng trói gô tôi lại rồi đặt tôi lên lò nướng có thể thay đổi đáp án của tôi, thật đáng tiếc, tôi đây cần nói cho ngài… ngài lầm rồi. Vô luận là hiện tại, hay là về sau, vô luận kết cục biến hóa như thế nào, đáp án vĩnh viễn sẽ không cải biến, thứ duy nhất thay đổi… chỉ có ngài và tôi.” Nói xong, trong mắt Thẩm Dịch xẹt qua một vòng lệ quang, Vạn Từ Vương nhìn mà tâm thần run lên.
Sau một khắc, ông ta trông thấy lòng bàn tay Thẩm Dịch đột nhiên xuất hiện một bó thuốc nổ.
Thuốc nổ TNT loại kích hoạt, vật phẩm ban thưởng phổ thông, lấy được sau khi giết chết dị nhân.
Sắc mặt Vạn Từ Vương đại biến, Thẩm Dịch đã lạnh lùng nói: “Ngài tốt nhất đừng nhúc nhích, nếu không mọi người cùng nhau xong đời."