Vô Tận Đan Điền

Chương 1028: Đan điền huyệt kiều chi lực (1)



- Ngươi mù rồi sao? Không thấy gì sao? Người Phong Vân minh ở kia, người đang phi hành đầu tiên chính là minh chủ Vân Phong!

- Vân Phong? Ngươi nói tới Vân Phong đại náo Chấp Pháp đường, bị bát đại Thái thượng trưởng lão gọi đi rồi lại an toàn trở ra hay sao?

- Không phải là hắn thì còn có ai nữa?

- Đó là thần tượng của ta, vị trí tốt nhất định phải cho hắn nha.

Đám người Nhiếp Vân đang định bay ra ngoài tìm một nơi ở phía ngoài cùng thì nghe thấy đám người phía dưới nghị luận một hồi. Sau đó có vô số đạo ánh mắt hưng phấn ngưỡng mộ nhìn qua. Ở nơi gần Luận Thiên thai nhất nhanh chóng xuất hiện một chỗ trống.

- Ha ha, vẫn là minh chủ uy danh lớn nha.

Nhìn thấy loại tình huống này, mọi người của Phong Vân minh đều nở nụ cười.

Dù thế nào bọn hắn cũnh không thể tưởng được, những người này khi nhìn thấy minh chủ lạichủ động nhường vị trí của mình ra.

- Ha ha, đa tạ!

Nhiếp Vân cười gật gật đầu.

Những người này chủ động nhường vị trí của mình, đối với hắn mà nói, hắn cũng cảm thấy rất là kỳ quái.

Sưu sưu sưu!

Vừa mới nói xong, Nhiếp Vân đã nghe được chính ở trê Luận Thiên thai phía trước có mấy tiếng xé gió nhanh chóng vang lên.

Tỷ thí giữa Cảnh Hồng và Lưu Tế đã bắt đầu!

Trên Luận Thiên thai rộng lớn có hai bóng người thon dài đứng ở phía trên. Song phương đangnhìn lẫn nhau, tuy rằng khoảng cách mấy chục dặm, thế nhưng lại giống như đang đứng ở trước mặt, khí thế lan tràn ra, uy áp mạnh mẽ khiến cho những đám mây mù trên không Luận Thiên thai quay cuồng.

Chung quanhLuận Thiên thai đều bị phong ấn, đừng nói là hai cường giả Nạp Hư Cảnh đỉnh phong chiến đấu, cho dù là dư âm chiến đấu của cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh chưa hắn đã có thể phá vỡ được.

Cho nên ở chỗ này có thể thỏa thích thi triển thủ đoạn, không cần lo lắng lực lượng quá mạnh mẽ, hủy hoại không gian và kiến trúc của Hóa Vân tông.

- Các ngươi thấy hai người này ai có thể chiến thắng?

Trong đại điện Lăng Tiêu đỉnh, sáu vị Thái thượng trưởng lão cũng tập trung ánh mắt tới đây.

- Cảnh Hồng a!

Một vị trưởng lão nói.

- Ta cũng thấy là Cảnh Hồng, bất quá, muốn chiến thắng cũng không dễ dàng như vậy. Mấy năm trước quả thực Lưu Tế hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà Lưu Tế hiện tại khí tức cứng lại, dường như có một đạo lực lượng kinh người đang ngủ đông, ở ẩn, chỉ sợ không có đơn giản như bề ngoài!

- Nghe nói hắn đã từng đạt được kỳ ngộ, ở trong một thánh địa Phật môn từng đạt được một khỏa Địa Tàng chi thai, trải qua mười năm vất vả, rốt cục cũng triệt để luyện hóa!

- Địa Tàng chi thai?

- Đúng vậy, Địa Tạng vương Bồ Tát của Phật môn dùng đại thủ đoạn ngưng tụ ra thứ này. Nghe nói nếu có được thứ này có thể cảm ngộ ra địa tâm, mượn nhờ lực lượng mạnh mẽ của nó khiến cho trong cơ thể dường như có một thai nhi có được lực lượng vô cùng vô tận, lợi hại vô cùng!

- Ha ha, nghe các ngươi nói như vậy, chiến đấu giữa hai người này cũng không có đơn giản a.

Chư vị trưởng lão nhìn qua một bên, một mặt nghị luận. Sau khi nghị luận, bọn hắn đều cảm giác được thực lực hai người ngang nhau, cho dù Cảnh Hồng có muốn thắng được thì cũng không có dễ dàng như vậy.

- Cái Lưu Tế này không đơn giản.

So với Thái thượng trưởng lão này đã biết rõ nội tình, Nhiếp Vân không có những tin tức này cho nên không có biết nhiều. Bất quá, thiên phú thiên nhãn đã đạt tới hình thái thứ hai, có thể đơn giản nhìn thấu tình huống chính thức của hai người này.

Dưới thiên nhãn chiếu rọi, trong cơ thể Lưu Tế này dường như có một đứa trẻ con xoay quanh, lực lượng vô cùng vô tận giống như bị hắn rút ra từ dưới đất, pháp lực mạnh mẽ vô cùng. Dường như cũng không yếu hơn Cảnh Hồng.

- Cảnh Hồng. Hôm nay chúng ta sẽ kết thúc a!

Nhìn nhau một hồi, đột nhiên Lưu Tế thét dài một tiếng, thanh âm rung trời.

- Bắt đầu đi!

Cảnh Hồng gật đầu, ánh mắt trở nên ngưng trọng, thân thể nhoáng một cái, ngón tay giơ lên. Một đạo kiếm khí xé rách không gian, vượt qua khoảng cách mấy dặm bắn tới trước mặt Lưu Tế.

Đánh xa thăm dò!

- Phá!

Biết rõ suy nghĩ của hắn, Lưu Tế hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt trầm xuống. Bàn tay đưa tay về phía trước, kiếm khí bị hắn nắm vào trong lòng bàn tay, liên tục đánh ra năm quyền.

Vô Thượng võ kỹ của Hóa Vân tông. Bát Đãng kích!

Bát Đãng kích, liên tục đánh ra tám quyền, lực lượng trọng điệp, uy lực vô cùng. Tương đương với lực lượng một người trọng điệp lên gấp tám lần, cường hãn cực kỳ.

Ngay từ đầu Lưu Tế đã đánh ra chiêu này, xem ra căn bản không có ý thăm dò mà trực tiếp hạ thủ. Cho dù chỉ là năm quyền trọng điệp, thế nhưng lực lượng cường đại vẫn như là bão tố, phô thiên cái địa cuốn qua.

- Nằm xuống cho ra!

Đánh ra năm quyền, Lưu Tế không có chút dừng lại nào, ánh mắt nheo lại, chân đạp mạnh mặt đất, cả người nhanh chóng vọt lên, rất nhanh đã đánh về phía Cảnh Hồng.

Trong lúc tiến lên hắn lại lần nữa đánh ra ba quyền. Bổ ra xu thế viên mãn của Bát Đãng kích.

Người mượn quyền thế đánh tới, không gian bên trên Luận Thiên thai lập tức như bị bóp méo.

- Thật mạnh!

Thấy một màn như vậy, ngay cả các trưởng lão trong đại điện trên Lăng Tiêu đỉnh cũng nhịn không được mà khiếp sợ.

Loại lực lượng này đã hoàn toàn vượt ra khỏi cực hạn của Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, cho dù là cường giả Phá Không Cảnh trung kỳ đỉnh phong bình thường cũng chưa hẳn đã có thể đánh ra được.

- Nhìn uy thế chiêu này, có lẽ Cảnh Hồng sẽ dựa vào tốc độ trốn tránh, né tránh phong mang!

- Đúng vậy, đây mới là vương đạo, bằng không cho dù thực lực của hắn mạnh mẽ tới đâu thì cũng phải bị thương!

Nhìn thấy luận võ bên trên, trong lòng chư vị Thái thượng trưởng lão cũng có phán đoán, thông qua kinh nghiệm võ đạo của chính mình mà tiến hành phán đoán.

- Tới tốt!

Thét dài một tiếng, Cảnh Hồng cũng không códựa theo ý nghĩ của bọn hắn mà làm, ngược lại hai mắt còn sáng ngời. Thanh âm như là kim loại va chạm, xé rách hư không, hai chân đứng trên mặt đất không chút sứt mẻ, như cắm rễ vào mặt đất. Hai tay quay cuồng, đột nhiên đẩy ra.

- Hắn ta định dùng lực phá lực?

Thấy một màn như vậy, ngay cả Nhiếp Vân cũng cảm thấy không thể tưởng tượng

nổi.

Chiêu Bát Đãng kích này của Lưu Tế, ngay cả hắn cũng không có nắm chắc ngạnh kháng, Cảnh Hồng dám làm như vậy, xem ra đối phương so với trong tượng tượng của hắn còn đáng sợ hơn.

- Muốn chết!

Dường như nhìn ra được mục đích của đối phương, Lưu Tế như đang phải nhận vũ nhục rất lớn vậy. Vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn, lực lượng vọt tới trước va chạm với lực lượng của Bát Đãng kích, tạo thành từng đoàn từng đoàn khí bạo nồng đậm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.