Vô Tận Đan Điền

Chương 1032: Cảnh Hồng đột phá



Một quyền tuôn ra. Trên bầu trời xuất hiện đủ loại ảo giác, pháp lực hợp thành biến thành sáu đại nho râu dài, diễn hóa ra sáu loại phẩm chất trí, tín, thánh, nhân, nghĩa, trung. Chỉ cần từ trên phẩm chất không thấy được một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào là đã có thể thấy được loại quyền pháp này nhất định có thể khiến cho tinh thần sụp đổ, tựa như bị thiêu đốt.

Lại là tuyệt chiêu công kích tinh thần.

Nho môn giống như Phật môn, chú ý tinh lọc tâm linh, đối với linh hồn tương đối coi trọng, rất nhiều tuyệt chiêu đều là tiến hành công kích đối với tinh thần.

Loại chiêu số này khó lòng phòng bị, quỷ dị khó lường. Vừa rồi Cảnh Hồng đối chiến với Lưu Tế, là so đấu lực lượng tinh khiết, mà lúc này công kích linh hồn không ngờ cũng lợi hại như thế, quả thật là một đối thủ đáng sợ.

- Phòng Ngự sư ngăn cản, Tiên Âm sư gia trì, Ma Ha thần chưởng. thiên phú Diễm hỏa!

Rất nhiều thiên phú chi khí trong người trong nháy mắt vận chuyển, bàn tay của Nhiếp Vân giương lên, ngăn cản tinh thần công kích của Lục Đức thần quyền ở bên ngoài. Đồng thời trên không trung xuất hiện một chưởng ấn cực lớn, phô thiên cái địa, hội tụ linh lực nồng hậu dày đặc, cuốn về phía sáu đại nho râu dài kia.

Hừng hực!

Khi chưởng ấn hướng bay lên, hỏa diễm cực nóng cũng bay theo ra ngoài, cùng va chạm với Đại Nho, hóa thành một biển lửa.

- Diễm Hỏa sư xếp hạng thứ hai mươi lăm?

- Thiên phú Tiên Âm sư, thiên phú Diễm Hỏa sư, Vân Phong này không đơn giản a!

- Quá mạnh mẽ, ngay cả pháp lực cũng có thể thiêu đốt, Cảnh Hồng này cũng không có dễ chịu như trong tưởng tượng nha.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt chư vị trưởng lão trong đại điện đồng thời ngưng tụ.

Vô luận là Tiên Âm sư hay là Diễm Hỏa sư, đều là siêu cấp thiên phú xếp hạng trước một trăm. Mỗi một loại đều có uy năng kinh thiên động địa, uy lực phi phàm, một người thân kiêm hai loại khác nhau, đủ để thấy được tiềm lực to lớn ra sao.

Ầm ầm!

Thiên phú Diễm Hỏa sư phối hợp với Ma Ha thần chưởng đánh tan Lục Đức thần quyền, Cảnh Hồng cũng không có bối rối, ngược lại còn ngửa mặt lên trời cười cười.

- Rất tốt, rất tốt, quả nhiên ta không nhìn lầm ngươi, đã như vậy thì tiếp công kích lợi hại nhất của ta đi.

Nương theo tiếng cười, chỗ bụng của hắn, lần nữa vang lên tiếng giòn vang liên tục.

- Đan điền huyệt khiếu chi lực?

Nghe thấy tiếng giòn vang này thì Nhiếp Vân đã biết rõ đối phương muốn thi triển đan điền huyệt khiếu chi lực lợi hại nhất. Lúc này hắnkhông dám do dự, cao thấp toàn thân lập tức Long Hóa, Phượng Hoàng chi dực cũng xuất hiện ở sau lưng, khí tức quỷ dị, như rồng, như ma, như yêu.

- Không ngờ lại dung hợp huyết mạch Long tộc? Lợi hại, bất quá vẫn không phải là đối thủ của ta, xuống cho ta!

Cảnh Hồng nhướng mày, tay phải cuồng bạo đánh ra.

Quyền này không có bất kỳ chiêu số gì, đường đường chính chính, mang theo một cỗ lực lượng làm cho không gian vặn vẹo, kiếm quang giống như bị kích phát, lại khiến cho người ta không thể không phòng bị.

- Ồ? Không phải là đan điền huyệt khiếu chi lực thuần khiết, mà là thông qua một loại thủ đoạn nào đó kích phát một kiện bảo vật giấu ở trong cơ thể.

Vừa rồi khoảng cách khá xa, pháp lực ngập trời ngăn cản cho nên Nhiếp vẫn cũng không thấy rõ ràng, lúc này khoảng cách rất gần, Nhiếp Vân lập tức nhìn ra chỗ không giống.

Quyền mà Cảnh Hồng đánh ra này tuy rằng thoạt nhìn là từ trong đan điền phát ra, cũng là huyệt khiếu chi lực, nhưng mà trên thực tế cũng không phải là chính đan điền của hắn mở ra lực lượng, mà là thông qua một loại thủ đoạn nào đó, kích phát một kiện bảo vật ẩn giấu trong cơ thể.

Bảo vật này dung hợp hoàn mỹ với thân thể của hắn cho nên mới khiến hắn có thể ở Nạp Hư cảnh đỉnh phong đã kích phát ra lực lượng vượt qua cấp bậc của bản thân.

- Thiên nhãn đã nhìn không ra, thiên phú thần thâu vận chuyển, để xem rốt cuộc là cái gì!

Hiểu rõ điểm ấy, trong lòng Nhiếp Vân khẽ động, thiên phú thần thâu vận chuyển, trong mắt lập tức bị bảo khí chiếm hết.

Bảo vật này được đối phương giấu trong người, lại bị đối phương dùng pháp lực đánh ra che chắn, ngay cả thiên nhãn cũng không thấy rõ cho lắm. Chỉ là vẫn không có cách nào ngăn cản thiên phú thần thâu quan sát.

Thiên phú Thần thâu đối với bảo vật có năng lực đặc thù, tuy rằng cũng không thể nhìn ra rốt cuộc là cái gì, thế nhưng lại có thể thông qua bảo quang phát ra, tính toán đại khái hình dáng bảo vật, vị trí.

- Ồ? Không ngờ là Không ngờ là khung xương, thật ác độc!

Nương theo bảo quang dần dần thành hình trong mắt, rốt cục Nhiếp Vân đã thấy rõ đồ vật giấu ở trong cơ thể Cảnh Hồng. Vừa nhìn qua, con mắt nhịn không được trợn tròn lại, còn có chút hoảng sợ.

Thứ ẩn giấu ở trong cơ thể đối phương vốn cũng không phải là bảo bối gì, mà là một cái khung xương của Đại Nho!

Không ngờ Cảnh Hồng lại pháp lực rút xương cốt mình ra, đổi thành Đại Nho này!

Đại Nho này khi còn sống chỉ sợ là một cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh, trong khung xương ẩn chứa đan điền huyệt khiếu chi lực cường đại. Khó trách Cảnh Hồng lại có thể thi triển ra lực lượng siêu việt cực hạn bản thân, hóa ra, bí mật là ở đây!

Những ý nghĩ và chợt lóe lên trong đầu hắn rồi biến mất, một quyền cường đại vô cùng của Cảnh Hồng đã đi tới trước mặt.

- Hóa ra không phải là lực lượng của ngươi mà là mượn nhờ lực lượng khung xương, đã như vậy, cũng không có gì là đáng sợ!

Hiểu rõ ngọn nguồn lực lượng này cũng không phải là do Cảnh Hồng phát ra. Sự sợ hãi trong lòng tiêu tan, Nhiếp Vân cười ha hả, cánh tay tràn ngập Long Lân, bỗng nhiên nện về phía trước, đồng thời Phượng Hoàng chi dực sau lưng khẽ run lên, đã vượt qua tốc độ cực hạn, tránh thoát chính diện, đi tới sau lưng đối phương.

Oanh!

Lực lượng thân thể đơn thuần mang theo Long Uy đậm đặc, nặng nề đánh vào lưng Cảnh Hồng.

Phanh!

Kiếp trước là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh, đối với loại lực lượng này hắn quá quen thuộc, nếu như là lực lượng của bản thân Cảnh Hồng. Chỉ sợ Nhiếp Vân sẽ bó tay, nhưng mà lực lượng mượn nhờ thì lại khác. Một quyền này vừa vặn đánh vào điểm dính liền giữa pháp lực và đan điền huyệt khiếu chi lực dính của đối phương. Chỉ thoáng cái lực lượng cường đại vô cùng của Cảnh Hồng đã bị chấn tán loạn, sắc mặt đỏ lên, máu tươi tuôn ra.

- Tốt, tốt, không ngờ nhanh như vậy đã nhìn ra nhược điểm của ta.

Huyết dịch nghịch chuyển, trong cơ thể khó chịu như dời song lấp biển, trên khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Hồng cũng không có cảm thấy sợ hãi, mà ngược hai mắt đen nhánh, hiện lên lửa nóng hưng phấn tới cực điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.