Vô Tận Đan Điền

Chương 1119: Đại Lực đan điền tấn cấp (2)



Mặc kệ thân phận của hắn là tám đại tông môn Tổng minh chủ, hay quan hệ với Vân Huyên, muốn có một đạo Phòng Ngự chi khí cũng không khó, xem ra hắn cũng biết không kiên trì nổi, nhịn không được dùng tới rồi.

- Mai rùa phòng ngự, hừ!

Nhiếp Vân hừ lạnh, Phong Ma Thanh Long Kích tiếp tục vung vẩy, Đại Lực đan điền vận chuyển tới cực hạn, hung hăng bổ xuống!

Rầm rầm rầm!

Mỗi một cái, đều mang theo lực lượng khổng lồ như tinh cầu trụy lạc, liên tục mấy chục lần, Di Hoa đã cảm thấy mai rùa phòng ngự trước mặt tựa hồ đã đến cực hạn, bắt đầu xuất hiện vết rạn rậm rạp chằng chịt.

Phòng Ngự sư hình thành mai rùa phòng ngự, muốn duy trì càng lâu, chỉ có liên tục không ngừng cung cấp Phòng Ngự chi khí, bản thân Di Hoa không phải Phòng Ngự sư, trong cơ thể khẳng định không có nhiều Phòng Ngự chi khí như vậy, mục đích của Nhiếp Vân rất đơn giản, là dùng lực lượng mạnh nhất nghiền áp, nhìn ngươi còn có thủ đoạn gì!

- Phòng Ngự chi khí tiếp tục ngăn cản!

Chứng kiến mai rùa phòng ngự không chịu nổi, Di Hoa lần nữa thiêu đốt một đạo Phòng Ngự chi khí, quay đầu nhìn về phía Vân Huyên.

Lúc này Vân Huyên đã bị linh khí đầy trời chất đầy, một cổ lực lượng hủy thiên diệt địa đang dần dần hình thành, xem ra chuẩn bị đại chiêu rất nhanh sẽ hoàn thành.

- Không được, Di Hoa rõ ràng có vài đạo Phòng Ngự chi khí, vỗ xuống như vậy, tuy có thể chém nát, nhưng thời gian quá dài rồi, Vân Huyên nhất định sẽ hoàn thành chuẩn bị đại chiêu!

Tình huống của Vân Huyên, Nhiếp Vân cũng nhìn thấy, trong nội tâm sinh ra cảnh giác.

Kỳ thật đối với đại chiêu của Vân Huyên, Nhiếp Vân cũng không sợ hãi, người khác đều cho là Võ Đạo Phá Hư quyền của hắn là lợi hại nhất, trên thực tế chỉ có hắn tự mình biết, át chủ bài lớn nhất là Hóa Vân tông Chưởng Giáo ấn!

Hóa Vân tông Chưởng Giáo ấn, có thể khống chế Hóa Vân tông hộ tông đại trận, chuyện này Nhiếp Vân vừa tiến vào tông môn đã biết.

Lăng Tiêu đỉnh là địa phương trọng yếu nhất của Hóa Vân tông, lực phòng hộ của trận pháp càng mạnh hơn nữa, khởi động toàn bộ trận pháp mà nói, có thể so với cường giả Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong.

Nhưng hiện tại còn không phải thời điểm thi triển.

Tuy trận pháp tông môn lợi hại, nhưng cũng cần tiêu hao năng lượng, tám đại tông môn vô số cao thủ, đệ tử vô số. Nếu như vừa đến liền thi triển trận pháp, chỉ biết làm cho bọn hắn bắn ngược, đến lúc đó, cho dù tông môn đại trận càng lợi hại, cũng không có khả năng ngăn trở trên trăm vạn đệ tử liên thủ công kích.

Thật giống như xe tăng, tuy lực lượng rất lớn, có thể nhẹ nhõm nghiền áp bất kỳ một võ lâm cao thủ nào. Nhưng mấy vạn người đồng thời dùng sức, xe tăng cường thịnh trở lại cũng sẽ bị đả đảo, thậm chí nâng lên ném đi.

Một Lĩnh Vực cảnh không coi vào đâu, một vạn cái, mười vạn cái thì sao?

Tông môn đại trận là dựa vào cuối cùng, không đến bất đắc dĩ, không thể tiêu hao, dù Hóa Vân tông giàu có, nhưng vận chuyển tông môn đại trận một lần, cũng sẽ nguyên khí đại thương.

Lại nói, tám đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh, sự tình huyên náo lớn như vậy, vạn nhất có Yêu nhân ở chung quanh ngấp nghé, một khi dùng hết sạch năng lượng của Hóa Vân tông, cả Nhân tộc sẽ lâm vào nguy cơ chính thức.

Cho nên, mặc dù Nhiếp Vân lại nguy hiểm cũng không thi triển ra át chủ bài này.

Bất quá, một khi đại chiêu của Vân Huyên bộc phát, liền không thể không sử dụng.

- PHÁ...! Phá cho ta!

Những suy nghĩ này lóe lên rồi biến mất, Phong Ma Thanh Long Kích trong tay Nhiếp Vân nương theo Đại Lực đan điền vận chuyển, tiếp tục bổ xuống.

Rầm rầm rầm!

Mỗi một cái đều đất rung núi chuyển, khí kình cường đại nổ tung lên, để cho không ai dám tới gần vài trăm mét chung quanh.

- Ân? Đại Lực đan điền tựa hồ muốn tấn cấp...

Điên cuồng vận chuyển Đại Lực chi khí, Nhiếp Vân cảm thấy toàn bộ Đại Lực đan điền quay tròn, phảng phất đưa tới biến hóa nào đó, tùy thời có thể phá kén hóa bướm.

- Tăng thêm tốc độ!

Chứng kiến loại tình huống này, con mắt Nhiếp Vân sáng ngời, lực lượng trên người phát huy đến cực hạn, tốc độ của Đại Lực đan điền vận chuyển nhanh hơn lần nữa.

Răng rắc!

Rốt cục, sau hai cái hô hấp, thanh âm quen thuộc vang lên, Đại Lực đan điền rốt cục đột phá gông cùm xiềng xích, trong nháy mắt, lực lượng hùng hậu tràn ngập toàn thân.

- Màu xanh nhạt, Đại Lực đan điền hình thái thứ ba?

Mắt Nhiếp Vân sáng rực lên.

Tuy Đại Lực đan điền chỉ bài danh thứ 71, nhưng là một thiên phú cực kỳ cường đại, hình thái thứ nhất có thể làm cho lực lượng bạo tăng gấp 10 lần, hình thái thứ hai có thể bạo tăng 50 lần, hình thái thứ ba 100 lần!

Bạo tăng 100 lần lực lượng, cho dù mai rùa phòng ngự của Di Hoa lại cứng rắn, chỉ sợ thoáng một phát cũng có thể xuyên thấu qua phòng ngự, chấn hắn thành thịt nát.

- Thử một chút!

Ánh mắt nheo lại, Đại Lực đan điền hình thái thứ ba vận chuyển lực lượng tới toàn thân, Nhiếp Vân đang muốn thi triển, lại cảm thấy toàn thân như xé rách.

Oa! phun ra máu tươi!

Đại Lực đan điền hình thái thứ ba đối với thân thể yêu cầu thật sự quá lớn, mặc dù Linh Tê Luyện Thể Quyết đạt tới đệ lục trọng, như trước không chịu nổi cắn trả.

Cái này cũng đúng, người bình thường có thể lưng vác 100 cân nặng, ngươi lại để cho hắn thoáng một phát vác một vạn cân, không có tại chỗ đè chết liền rất tốt rồi.

- Thử xem lớn nhất có thể kiên trì gấp bao nhiêu lần...

Mộc Sinh chi khí vận chuyển, chữa trị thương thế, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng, chậm rãi gia tăng lực lượng.

Đại Lực đan điền đạt tới hình thái thứ ba, cũng không phải đơn thuần thoáng một phát gia tăng gấp trăm lần lực lượng, hoàn toàn có thể căn cứ khống chế, muốn gia tăng bao nhiêu lần liền tăng bấy nhiêu lần!

Gấp 10 lần!

Mười một lần!

Mười lăm lần!

Mười bảy lần...

Mới gia tăng đến mười bảy lần lực lượng, Nhiếp Vân cảm giác toàn thân hư sưng, lực khống chế bắt đầu có chút hạ thấp.

- Gấp mười bảy lần liền gấp mười bảy lần!

Nhiếp Vân biết rõ đã đến cực hạn, lúc này hừ lạnh, không gia tăng nữa, Phong Ma Thanh Long Kích trong tay hung hăng bổ xuống.

Rầm ào ào! PHỐC!

Lực lượng đột nhiên bạo tăng để cho mai rùa phòng ngự của Di Hoa lập tức vỡ vụn, cuồng phun máu tươi, trước mắt tối sầm, từ không trung rớt xuống, hình dáng như chó chết.

Răng rắc!

Cùng thời khắc đó, Vân Huyên một mực nhắm chặc hai mắt, đột nhiên mở ra.

- Ca ca!

Lần này Di Hoa không thể từ không trung ổn định thân hình, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, ném ra một cái hố to.

Thấy một màn như vậy, Di Tĩnh vội vàng vọt tới, trong mắt tràn đầy lo lắng cùng khẩn trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.