Vô Tận Đan Điền

Chương 1160: Thiên Địa Lục Đạo (2)



- Thiên Địa Lục Đạo?

Nhiếp Vân lắc đầu.

- Thiên Địa Lục Đạo đại biểu cho Lục Đại chủng tộc cường đại nhất ở giữa thiên địa, bọn hắn khống chế Lục giới, cũng chính là Lục Đạo luân hồi. Theo thứ tự là Linh, Yêu, Phật, Nho, Ma, Đạo sáu tộc, Điệp Sinh đạo nhân đúng là cường giả của Đạo tộc vẫn lạc!

Đạm Đài Lăng Nguyệt giải thích.

- Linh, Yêu, Phật, Nho, Ma, Đạo!

Nhiếp Vân thì thầm một lần.

Chưa nghe nói qua Thiên Địa Lục Đạo, bất quá đối với sáu chủng tộc này lại không lạ lẫm, Linh tộc, thời điểm ở Trận Pháp điện nghe lão tửu quỷ nói qua, nghe nói người có được huyết mạch Linh cấp, liền là Linh tộc, mình bây giờ chỉ bằng vào số lượng đan điền, liền có thể nói là người Linh tộc.

Phật, Ma, Yêu, Nho bốn tộc càng không xa lạ gì, tu luyện Phật môn Kim Cương Lưu Ly thể, Ma Nhân tộc Linh Tê Luyện Thể Quyết, tuy không có tu luyện công pháp của Yêu nhân nhất tộc, nhưng hai đời gút mắc, đối với bọn họ hiểu rõ lại nhiều nhất!

Nho tộc, linh hồn dung hợp Đại Nho Từ Hải, dĩ nhiên tinh thông văn minh Nho tộc, muốn ngụy trang nói, tuyệt đối có thể ngụy trang thành một vị Nho môn đại sư, mà không bị phát hiện.

Về phần Đạo tộc cuối cùng, thật đúng là chưa từng nghe nói qua, bất quá từ Đại Đạo một vạn,Thiên Địa đại đạo, Thiên Đạo thệ ngôn, Đạo tâm, thân tử đạo tiêu,… những từ này đến xem, đã biết rõ Đạo tộc không đơn giản.

Nếu không vì sao không gọi “Đại Linh một vạn” “Thiên Địa đại yêu” “Thiên Phật thệ ngôn” Nho tâm” “ thân tử Ma vẫn”…?

- Đạo tộc... tại sao Phù Thiên đại lục không có ghi lại liên quan tới bọn hắn?

Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.

Phù Thiên đại lục có không ít ghi lại về Yêu, Phật, Nho, Ma, nhưng về Linh tộc cùng Đạo tộc, cơ hồ chưa từng nghe qua.

- Đạo tộc... ở Phù Thiên đại lục, mấy tỷ năm trước liền diệt sạch sẽ rồi, Yêu nhân, Nhân loại tranh đoạt quyền khống chế đại lục, không có ghi chép là rất bình thường!

Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

- Mấy tỷ trước liền diệt sạch?

Nhiếp Vân líu lưỡi.

Mấy tỷ năm là thời gian cực kỳ dài, Nhân loại trước mắt có lịch sử ghi lại, là sau khi cướp đoạt quyền thống trị Phù Thiên đại lục, chỉ mấy vạn năm mà thôi!

Đương nhiên, trước khi Yêu tộc khống chế Phù Thiên đại lục, vẫn là Nhân tộc, lại trước kia là Yêu tộc,… cẩn thận cân nhắc, mấy tỷ năm thời gian, Nhân, Yêu hai tộc luân chuyển khống chế đại lục, đã rất nhiều lần thay đổi rồi.

Chính bởi vì luân chuyển khống chế, một khi một phương chiếm cứ, sẽ hủy hoại văn minh của đối phương, cho nên đối với hai đại chủng tộc mà nói, văn minh mấy tỷ năm trước đã sớm biến mất, văn tự, ngôn ngữ toàn bộ mất đi sạch sẽ, không còn tồn tại.

Văn minh hủy diệt, miêu tả về Đạo tộc tự nhiên cũng không có, cho dù có, chỉ sợ văn tự ghi chép cũng không có người nhận ra được.

- Mấy tỷ năm trước, Đạo tộc là đứng đầu Thiên Địa, mỗi người tu đạo luyện pháp, cường thịnh nhất thời! Mà ta muốn tìm vị Điệp Sinh đạo nhân này là một vị siêu cấp đại năng!

Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

- Căn cứ ta được đến tư liệu, Điệp Sinh đạo nhân là Trang Chu hóa thân, một trong mấy người sáng lập Đạo tộc! Trang Chu đã từng một giấc chiêm bao hóa bướm, ngao du lục giới, để lại phân thân này, diễn hóa Điệp Sinh đạo nhân! Nếu là đạo tràng của hắn, ta đoán sẽ có công pháp Tiêu Dao Du của Đạo tộc, lần này ta chính là vì tìm kiếm thứ này!

Nói đến đây, lấy tính tình lạnh lùng của Đạm Đài Lăng Nguyệt, trong mắt cũng nhịn không được phóng xuất ra hào quang hưng phấn.

- Tiêu Dao Du?

Nhiếp Vân lắc đầu.

Ngay cả Đạo tộc cũng chưa nghe nói qua, cái gọi là công pháp tu luyện Vô Thượng của Đạo tộc Tiêu Dao Du, tự nhiên càng chưa từng nghe qua.

Ngẩng đầu nhìn nữ hài vẻ mặt hưng phấn, Nhiếp Vân cười khổ, so kiến thức với nàng, cảm giác mình thật cô lậu quả văn.

Có đôi khi thực hoài nghi nàng là người của đại gia tộc nào đó, bằng không thì làm sao có thể biết rõ nhiều như vậy, tựa hồ ngay cả lão tửu quỷ cũng không có biết kỹ càng bằng nàng.

- Đạo tộc đã sớm bị diệt, sao ngươi biết được những tin tức này?

Nhiếp Vân nhịn không được hỏi.

- Ta... Ta là ở một mật tàng chứng kiến, cụ thể chuyện gì xảy ra ta cũng không biết!

Sắc mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt đỏ lên.

- Ah!

Thấy bộ dáng của nàng tựa hồ không muốn nhiều lời, Nhiếp Vân cũng không truy vấn.

Quản ngươi có bí mật gì, quản ngươi gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, Lăng Nguyệt, chỉ cần có Nhiếp Vân ta một ngày, tuyệt đối sẽ ngăn ở trước người ngươi, vì ngươi ngăn cản!

Bởi vì... Ta là nam nhân của ngươi

- Đi thôi!

Không biết trong nội tâm Nhiếp Vân phát thệ, Đạm Đài Lăng Nguyệt giải thích xong, đi đầu về phía trước bay đi.

Kiếp trước đã tới đây, Nhiếp Vân đối với trong này nguy hiểm ký ức hãy còn mới mẻ, hơn nữa thiên phú Thiên Nhãn đặc thù, phi hành hơn nửa canh giờ, cũng không gặp được bất kỳ nguy hiểm nào.

Rất nhanh, phía trước có một hải dương cự đại xuất hiện.

Hải dương này khắp nơi tràn ngập Lôi Điện, kích động lên bọt nước, mang theo hồ quang điện màu xanh đậm, tự hồ chỉ cần xông vào sẽ như tiến vào Lôi Vân, lọt vào sét đánh.

Dĩ nhiên là hải dương hoàn toàn do Lôi Điện hình thành!

- Vạn Triều Lôi Hải!

Chứng kiến hải dương này, trí nhớ của Nhiếp Vân cùng kiếp trước dung hợp, thở nhẹ một tiếng.

- Đúng vậy, đây là Vạn Triều Lôi Hải, tất cả nước biển đều là do Lôi Điện hình thành, thời thời khắc khắc phát sinh triều tịch cực lớn, cực kỳ nguy hiểm, mật tàng của Điệp Sinh đạo nhân nên ở dưới lôi hải này, làm sao ngươi biết danh tự?

Vẻ mặt của Đạm Đài Lăng Nguyệt nghi hoặc.

- Ha ha, Vạn Triều Lôi Hải cực kỳ nguy hiểm, trong đó một ít Lôi Điện cường đại, ngay cả ta cũng không có nắm chắc ngăn trở, trước kia chúng ta liên tục phi hành ba ngày, cũng có chút mệt mỏi, ta xem vẫn là ở chỗ này điều chỉnh thoáng một phát lại vào!

Đối với trí nhớ ở đây, Nhiếp Vân không muốn nói nhiều, khoát khoát tay nói.

- Ân!

Đạm Đài Lăng Nguyệt gật gật đầu, ngồi trên mặt đất.

Không nói không biết, vừa nói thật đúng là cảm thấy có chút mệt mỏi, phi hành ở trong thời không loạn lưu, vốn là nguy hiểm, hơn nữa một mực sử dụng bí pháp định vị, ba ngày ba đêm kịch liệt tiêu hao, làm cho nàng cũng có chút không thể chịu được.

- Thử xem cái này, có thể giúp ngươi giải trừ mệt mỏi nhanh chút!

Thấy bộ dáng của nàng, Nhiếp Vân cười cười, nhẹ nhẹ một chút, một đạo thiên phú chi khí liền theo bàn tay bóng loáng của nữ hài truyền tới.

- Mộc Sinh chi khí?

Cảm thụ thoáng một phát, trong mắt Đạm Đài Lăng Nguyệt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.