Vô Tận Đan Điền

Chương 1181: Tụ Hồn linh châu (2)



Thân gia của Nhiếp Vân không nói là Phù Thiên đại lục đệ nhất nhân, cũng không kém nhiều rồi, thân gia như thế, chứng kiến những bảo vật này cũng cảm giác khiếp sợ, đủ thấy trình độ bảo vật trân quý.

Những vật này, cấp bậc thấp nhất vậy mà cũng là Linh Binh tuyệt phẩm, càng có không ít Thiên Ngoại khoáng thạch, vô số Linh Dược quý trọng, thậm chí ngay cả thi thể Bí Cảnh đệ bát trọng Yêu nhân, Yêu đan đều có.

Dùng nhiều thứ tốt như vậy tế tự, cái thủ bút này thật là lớn.

Rầm ào ào!

Bảo vật chồng chất như núi rơi vào tế đàn, một hồi giòn vang, toàn bộ hóa thành tro tàn, phảng phất như tiến nhập không gian nào đó.

- Hậu nhân của ta, các ngươi dâng lên rất nhiều tế phẩm, ta sẽ cho các ngươi đầy đủ chỗ tốt...

Ầm ầm!

Cùng lúc đó, một cổ ý niệm cực lớn từ nơi không biết tên truyền lại, bao phủ toàn bộ viên cầu.

Bị cổ ý niệm này bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân xiết chặt, phảng phất trần như nhộng triển lộ ở trước mặt người khác, không còn bí mật đáng nói.

Ông!

Bị ý niệm áp bách, tinh thần lực dọc theo vô danh pháp quyết nhẹ nhàng xoay chuyển, tất cả áp bách liền biến mất, phảng phất như không có xuất hiện qua.

Tinh thần dọc theo vô danh pháp quyết xoay tròn, chẳng những có thể sinh ra uy áp cường đại, còn có thể chống cự lực lượng linh hồn áp bách, điểm ấy Nhiếp Vân ở lúc chủ đan điền tấn cấp hình thái thứ ba đã phát hiện.

Ầm ầm!

Tựa hồ ý niệm cường đại không cảm thấy Nhiếp Vân dị thường, vừa hàng lâm xuống, liền không hề ngừng, trực tiếp tuôn vào viên cầu màu vàng.

- Ân?

Chứng kiến loại tình cảnh này, Nhiếp Vân sững sờ.

Cổ ý niệm cường đại kia, tựa hồ sớm đã biết rõ viên cầu màu vàng tồn tại, trực tiếp xông lại, quỷ dị nói không nên lời.

Vừa rồi Bạch Sát ném ra nhiều bảo bối như vậy tế tự, dựa theo đạo lý, thu được vật phẩm tế tự, nên gia trì toàn bộ lực lượng ở trên người bọn hắn, trợ giúp thăng cấp, nhưng bây giờ là loại tình huống này, xem ra chủ nhân của ý niệm, cũng biết mục đích tế tự, không phải là tăng thực lực lên.

- Cái này có thể là Thiên Yêu Thánh Hoàng muốn bọn hắn làm, bất quá, Yêu nhân thiên tính lương bạc, nếu như tế tự hoàn thành, Hắc Bạch Song Sát lấy đi chỗ tốt, chẳng phải còn lợi hại hơn Thiên Yêu Thánh Hoàng, vì sao còn phải nghe mệnh lệnh của hắn?

Trong nội tâm khẽ động, đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

Tuy không biết lực lượng quán thâu đến viên cầu màu vàng có bao nhiêu, nhưng chỉ từ vật phẩm vừa rồi tế tự đến xem, đã biết rõ đạt được chỗ tốt không giống bình thường.

Hắc Bạch Song Sát làm người tế tự, nếu hấp thu những lực lượng này vào thân thể, nhất định có thể thực lực bạo tăng, hơn Thiên Yêu Thánh Hoàng cũng có thể, vì sao còn muốn nghe theo mệnh lệnh của hắn?

Tuy Yêu nhân nhất tộc đẳng cấp huyết mạch rất lợi hại, nhưng Yêu nhân thiên tính lương bạc, ở trong giết chóc sinh tồn, làm ra loại sự tình này cũng không kỳ quái.

- Ah, không đúng, Bạch Sát không biết phương pháp đột phá Bí Cảnh Cửu Trọng, cưỡng ép quán thâu lực lượng, chỉ có thể bạo thể mà vong, sẽ không tấn cấp...

Ý nghĩ này xoay chuyển ở trong óc, Nhiếp Vân nhịn không được cười lên.

Toàn bộ Phù Thiên đại lục, thế giới Yêu nhân, đều không có phương pháp đột phá Bí Cảnh Cửu Trọng chính xác, cái gọi là Toái Thần Cảnh, bất quá là Võ Đạo sư nghiên cứu ra con đường sai lầm, nếu như vừa rồi Bạch Sát cưỡng ép thôn phệ cổ lực lượng này, kết quả chỉ là bạo thể mà vong, mà không phải đột phá.

Chỉ sợ điểm ấy, Thiên Yêu Thánh Hoàng đã sớm suy tính đến, lúc này mới yên tâm để cho hai người tới làm chuyện này.

Ầm ầm!

Đầu óc Nhiếp Vân nhanh chóng xoay tròn, không trung đã phát sinh biến cố, viên cầu màu vàng ở dưới lực lượng bàng đại quán thâu, rốt cục xảy ra lột xác, trong nháy mắt biến thành màu xích kim, mãnh liệt lơ lửng, tản mát ra lực lượng làm cho người khủng hoảng cùng uy nghiêm.

Trong viên cầu vốn hội tụ vô số oán niệm hỗn loạn, những oán niệm này pha tạp, hỗn tạp không đồng nhất, không cách nào hấp thu, lợi dụng nó, cho dù Nhiếp Vân bị loại oán niệm này xâm nhập thời gian dài, cũng sẽ bị tổn thương, chớ nói chi là người khác.

Mà bây giờ những oán niệm này bị ý niệm cường đại trấn áp, toàn bộ biến thành tinh khiết, không còn chút oán khí nào nữa.

- Đây là lực lượng linh hồn tinh khiết, chẳng lẽ...

Chứng kiến viên cầu màu vàng biến hóa, Nhiếp Vân lại suy nghĩ một chút tình cảnh mình chứng kiến, đột nhiên linh quang lóe lên trong đầu, một ý nghĩ xông ra.

Viên cầu màu vàng này có khả năng không phải Hắc Bạch Song Sát mang đến, mà là bảo vật ở tế tự chi địa của Di Thần Tông có.

Sở dĩ Tế tự chi địa của Di Thần Tông quỷ dị, chính là vì thứ này tồn tại.

Thứ này có thể hấp thu lực lượng linh hồn, chuyển hóa, chỉ cần Di Thần Tông tông chủ thông qua cầu nổi tới đây, cống hiến vật phẩm tế tự, liền được Di Thần quán thâu lực lượng.

Linh hồn là căn bản của hết thảy tu luyện, linh hồn tiến bộ, thực lực mới có thể đại tiến...

Trước kia trong viên cầu màu vàng tích lũy linh hồn không nhiều, cho dù tế tự thành công, uy lực cũng không lớn, cho nên Hắc Sát mới lấy ra càng nhiều oan hồn nữa để cho hắn hấp thu, như vậy sau khi chuyển hóa thành công, uy lực sẽ càng mạnh.

Mượn lực lượng tế tự, tẩy trừ oan hồn, để cho kỳ độc biến thành vật đại bổ, thật sự là ngoan độc!

Chỉ là Nhiếp Vân có chút không hiểu, ngay cả Di Thần Tông trưởng lão cũng không biết tình huống của tế tự chi địa, Thiên Yêu Thánh Hoàng làm thế nào biết, làm sao có thể tìm được vị trí chính xác, biết chú ngữ tế tự?

Hơn nữa Di Thần này đến cùng là người nào? Ngay cả linh hồn cũng có thể tinh lọc, thực lực nên rất mạnh a?

- Ha ha, thành công rồi, Thiên Yêu Thánh Hoàng bằng vào cái này, nhất định có thể đột phá Thiên cấp Đại viên mãn, thành tựu rất cao!

Thấy oan hồn ở trong viên cầu màu vàng đều bị rửa sạch, sắc mặt Bạch Sát ửng hồng, hưng phấn cất tiếng cười to.

- Đúng vậy, thật tốt quá, chúng ta nhanh trở về, Thiên Yêu Thánh Hoàng khẳng định đã đợi không kịp...

Hắc Sát cũng hưng phấn rống lên, duỗi ra Quỷ Trảo ngăm đen muốn thu viên cầu, bất quá còn chưa tới trước mặt, liền phát hiện viên cầu quay tít một vòng.

Hô… bay về phía cách đó không xa, chậm rãi rơi vào trong lòng bàn tay một thiếu niên.

- A? Ngươi là người nào?

Chứng kiến tràng cảnh này, Hắc Bạch Song Sát lập tức hoảng sợ, lúc này mới phát hiện cách đó không xa chẳng biết lúc nào xuất hiện một thiếu niên, lúc này hắn đang vuốt vuốt viên cầu trong tay, lòng bàn tay khẽ động, liền thu vào Nạp Vật Đan Điền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.