Vô Tận Đan Điền

Chương 1207: Thần thâu thiên nhãn chi khí (2)



Hô!

Quả nhiên, sau khi hắn kết thủ ấn xong, cánh cửa khắc đầy văn tự U Minh tộc sinh ra cảm ứng đặc thù nào đó, chúng hội tụ cùng một chỗ sau đó tỏa ra hào quang chói mắt và mở ra.

Vèo!

Nhiếp Vân chui vào.

- Này... Này... Thiên Huyễn, tiền bối, mau ra đây!

Vừa tiến vào tàng bảo khố, Nhiếp Vân đã bị bảo tàng đầy trời làm giật mình, lúc này hô trầm thấp, hắn triệu hoán Thiên Huyễn và lão tửu quỷ ra ngoài.

Tàng bảo khố là không gian độc lập, trong Thánh Hoàng Cung không có Thánh Hoàng Phù Lục sẽ bi phát hiện nhưng không dùng được tại nơi này.

- Bảo bối thật nhiều, không hổ là Thiên Yêu Thánh Hoàng, tàng bảo khố này còn cường đại hơn Hóa Vân Tông chúng ta rất nhiều.

Lão tửu quỷ vừa xuất hiện nhìn bảo bối đầy trời, hắn cũng đã giật mình, đôi mắt mở to.

Đầu tiên tiến vào trong mắt chính là mấy vạn linh binh tuyệt phẩm, từng kiện từng kiện lơ lửng giữa không trung, dường như chúng có linh trí của mình cho nên bay múa bốn phía, cũng phát ra âm thanh ô ô.

- Tông chủ, thu những linh binh tuyệt phẩm này, như vậy thực lực Nhân tộc chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.

Lão tửu quỷ cười nói.

- Tốt!

Đã đi vào tàng bảo khố của Thiên Yêu Thánh Hoàng, Nhiếp Vân làm sao có thể nương tay, gật gật đầu, hắn vận chuyển thiên phú thiên thủ sư sau đó bàn tay hóa thành mấy ngàn trượng và nắm lấy linh binh đầy trời.

Rầm rầm!

Linh hồ 999 thê độ và thân thể cường đại tới cực điểm, lại phối hợp thiên phú thiên thủ sư, chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân đã thu mấy vạn linh binh tuyệt phẩm vào trong nạp vật đan điền.

- Tuy ta là thần thâu, nhiều linh binh tuyệt phẩm như thế muốn trộm cũng mất cả buổi, ngươi thu sạch trong nháy mắt, lợi hại.

Thiên Huyễn tán thưởng.

- Nhìn phía trước đi.

Nghe hắn tán dương Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, lúc này bay về phía trước.

Tàng bảo khố có chút tương tự với Hóa Vân Tông, nó giống như một thế giới to lớn, bảo bối rậm rạp nhiều như sao trời.

- Tử Thanh Kim Chi, Ly Nguyên Sinh Quả, Cửu Tma Hoa Hành, Nghĩa Ô Hoa, Quy Căn Thảo... Những thứ này chỉ sinh trưởng trong thời không loạn lưu, nguyên liệu Chư Cát Thanh Vân muốn luyện chế đan dược thánh phẩm lần trước đều có ở nơi này.

Đi một hồi lão tửu quỷ ngạc nhiên lên tiếng.

Chỉ thấy trước mặt ba người là dược viên thật lớn, trong đó có dược liệu mấy vạn năm, thậm chí còn có mười vạn năm, trăm vạn năm, chúng tỏa ra ánh huỳnh quang lóng lánh trong tàng bảo khố.

- Nhiều dược liệu như thế, luyện chế đạo phẩm đan dược cũng không thành vấn đề.

Nhìn thấy dược liệu đầy tơời, Nhiếp Vân cũng hưng phấn.

Đan dược chia làm Khí Hải cấp và Linh cấp.

Trong đó đan dược Linh cấp chia làm, hạ, trung, thượng, tuyệt, thánh, đế, thiên, đạo tám cấp bậc.

Nhiếp Vân kiếp trước có thực lực vượt qua đế phẩm, đạt tới thiên phẩm, hắn muốn trùng kích đạo pâẩm nhưng không có dược liệu, nếu như có thể luyện chế đan dược đạo phẩm chân chính, niết bàn lần thứ năm sẽ thành công mười phần, không có khả năng có sơ suất gì.

- Thu!

Nội tâm rất khiếp sợ, Nhiếp Vân cũng không nương tay, pháp lực hùng hậu phối hợp linh hồn lực cường đại biến thành vô số bàn tay lớn bắt lấy dược liệu trước mặt.

Chỉ trong nháy mắt tất cả linh dược biến mất không còn.

- Phía trước là cái gì?

Vừa thu linh dược sạch sẽ, Nhiếp Vân chợt nghe Thiên Huyễn lên tiếng, ngẩng đầu nhìn phía trước, lông mi của hắn cũng phải giật giật vài lần.

Hắn nhìn thấy một biển cả rộng lớn trước mặt, nước biển có màu vàng óng mang theo hào quang chói mắt.

- Tất cả những biển nước bên trong biển đều là Kim Tủy Linh Dịch?

Qua một hồi Nhiếp Vân cảm thấy cổ họng khô khốc, toàn thân ngây ngốc không nói thành lời.

Xuất hiện ngay trước mắt chính là Kim Tủy Linh Dịch.

Lúc trước Cửu U Các chủ cho mình một trăm cân đã cảm thấy xuất huyết lớn, hiện tại trơớc mặt hắn chính là một cái biển.

Có nhiều Kim Tủy Linh Dịch như vậy, hoàn toàn có thể tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết tới đệ lục trọng đại thành, thậm chí còn có thể luyện tới cảnh giới mới!

Trong nội tâm hưng phấn, Nhiếp Vân lơ lửng giữa không trung, hai tay hắn biến lớn mấy vạn trượng nắm lấy biển cả trước mặt.

- Thu!

Ân?

Bàn tay bắt lấy, Nhiếp Vân muốn thu cả biển nước, đột nhiên linh hồn chấn động sau đó phun ra một ngụm máu tươi.

- Tông chủ, ngươi như thế nào?

Nhìn thấy tràng cảnh này lão tửu quỷ giật mình.

- Ham hố không cần thiết, hắn bị cắn trả, có một lần ta cũng gặp cảnh như vậy...

Thiên Huyễn lắc đầu, vẻ mặt cười khổ.

- Cắn trả?

Lão tửu quỷ sững sờ.

- Đúng vậy a, Nhiếp Vân cũng giống như ta có được nạp vật đan điền, không cần không gian linh binh, nạp vật đan điền vô cùng thần kỳ nhưng dung lượng cũng có hạn chế, bình thường chứa một ít thứ rải rác cũng không nhìn ra cực hạn, hiện tại hắn muốn thu cả biến nước như vậy mới có vấn đề.

- Cưỡng ép thu đô vật vượt qua dung lượng của nạp vật đan điền là không thể nào, giống như ngươi nhét một ngọn núi vào trong túi vải, không bị thương mới là lạ!

Thiên Huyễn giải thích.

Bọn họ cũng biết Nhiếp Vân có được thiên phú mộc sinh sư, bất cứ thương thế gì cũng có thể khôi phục, cho nên không thèm quan tâm hắn bị thương, trong lời nói cũng không có khẩn trương, trái lại mang theo ý trêu chọc.

- Ách... Thì ra là thế!

Nghe được Thiên Huyễn giải thích, Nhiếp Vân vô cùng xấu hổ.

Hắn thật sự có lòng tham.

Nạp vật đan điền nương theo thực lực của hắn gia tăng cho nên dung lượng cũng gia tăng nhưng vẫn có hạn độ, cẩn thận tính toán tương đương một trăm dặm, đan điền như thế muốn thu biển cả lớn mấy vạn dặm thì đó là bản thân mình không tự lượng sức.

Khó trách lọt vào cắn trả, không có bị cắn trả chết là hắn may mắn.

- Bỏ đi, không thể thu cả biển cả, lấy đi một bộ phận cũng tốt!

Sau khi hiểu xảy ra chuyện gì, mặc dù Nhiếp Vân không cam lòng cũng không có biện pháp, bàn tay của hắn như Giao Long lấy nước, lúc này rút một thủy cầu lớn vài chục dặm thu vào nạp vật đan điền.

Đường kính vài chục dặm, số lượng Kim Tủy Linh Dịch này có thể đủ cho toàn bộ đệ tử Hóa Vân Tông sử dụng đấy.

Hô!

Thu linh dịch đường kính mấy chục dặm vào nạp vật đan điền, linh khí khổng lồ làm cả đan điền chấn động.

Trước đó trong đan điền có không ít bảo bối, hơn nữa những linh dịch này đã đủ nhiều, lại không bỏ được thứ khác vào trong nữa.

Ông... Răng rắc!

Thời điểm Nhiếp Vân cảm thấy nạp vật đan điền đạt tới cực hạn thì trong đầu có tiến nổ giòn tan vang lên, đôi mắt lập tức sáng ngời.

- Đan điền tấn cấp?

Âm thanh vừa vang lên chính là âm thanh đan điền tấn cấp, đan điền tấn cấp vào thời điểm này chỉ có một, chính là nạp vật đan điền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.