Vô Tận Đan Điền

Chương 1245: Ngụy trang Lạc Khuynh Thành (1)



Đột nhiên Lạc Khuynh Thành cắn bờ môi đỏ mọng, sắc mặt đỏ như quả đào mật, dường như nói ra những lời này đã cố lấy hết dũng khí của mình.

Xoạt xoạt xoạt...

Nói xong lời này thân thể nữ hài run rẩy, quần áo trắng tuyết trên người nàng biến thành tro bụi, lộ ra thân thể trần trụi của mình.

Dung nhan hoàn mỹ vô khuyết, da thịt tuyết trắng, bộ ngực no đủ mượt, bụng dưới bằng phẳng, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, đùi ngọc thon dài... Tuy hắn không rành thân thể của nữ hài nhưng Nhiếp Vân cũng biết dáng người này vô cùng hoàn mỹ, thêm một ít sẽ béo, giảm một ít sẽ gầy.

Đây là lần thứ hai Nhiếp Vân nhìn thấy Lạc Khuynh Thành trần truồng, cho dù như vậy vẫn cảm thấy hô hấp dồn dập, dường như hắn nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp nhất thế gian.

Nếu như tùy tiện một người con gái khác, với lực ý chí kiên định của Nhiếp Vân sẽ không cảm thấy cái gì, nhưng Lạc Khuynh Thành đi theo hắn từ thành Lạc Thủy tới bây giờ, quan hệ nói không rõ ràng, đột nhiên nhìn thấy tình cảnh này hắn cũng cảm thấy toàn thân nóng lên, dường như hắn có phần không kiềm chế được nữa.

- Ta biết rõ thiên phú của ngươi cao, tiến bộ nhanh, mặc dù cố gắng hơn nữa cũng chỉ có thể nhìn bước tiếp, nếu như lần này thật tiến vào trong Bắc Đẩu tinh phủ, tìm được đường lên trời, có lẽ ngươi sẽ đi Linh giới, hơn nữa sẽ đạt tới cảnh giới rất cao, ta không biết năm nào tháng nào, thậm chí có lẽ cả quãng đời còn lại không có đột phá, vì không muốn lưu tiếc nuối trong nội tâm, ta chỉ muốn giao thứ trân quý nhất cho ngươi.

Trong mắt Lạc Khuynh Thành chậm rãi ướt át, tuy nàng nói nghe không rõ nhưng Nhiếp Vân có thiên phú thiên nhĩ sư cho nên nghe rõ tiếng lòng của nàng.

Thì ra là sợ mình rời đi!

Cho dù nàng hiện tại tấn chức tốc độ rất nhanh, đã đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong nhưng muốn đạt tới bát trọng Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh và cửu trọng Toái Thần Cảnh là chuyện khó khăn, từ trong lịch sử Nhân tộc là biết rõ, hai cửa ải này đã giam cầm vô số người.

Thực lực như Nhiếp Vân nhất định sẽ đi Linh giới, mà nàng không có khả năng lại đuổi kịp bước chân của hắn, sẽ không thể đi Linh giới, không cách nào đột phá tiếp, tuổi thọ tối đa chỉ có một vạn năm, nếu lưu lại tiếc nuối sống quãng đời còn lại, còn không bằng hiện tại dũng cảm bước qua một bước này, kính dân thứ quý giá nhất của mình cho hắn, trong nội tâm không lưu tiếc nuối.

Đây là tiếng lòng của nàng!

Đương nhiên, còn có thể cảm thấy lần này bọn họ không thể cứu mình ra ngoài, nàng tình nguyện tự bạo cũng không muốn bị vũ nhục, trước khi chết hy vọng có thể lưu lại ký ức tốt đẹp tronglongf Nhiếp Vân.

- Ai, ngươi tội gì chứ!

Nghe được tiếng lòng của nữ hài, biết rõ suy nghĩ kiên định sâu trong lòng của nàng, Nhiếp Vân đứng dậy, hắn ôm thân thể trần trụi của nàng vào trong ngực.

- Nhiếp Vân, cám ơn...

Nhìn thấy động tác của hắn, Lạc Khuynh Thành cho rằng đối phương đã đáp ứng yêu cầu của mình, gương mặt cứng ngắc và đỏ hồng.

Bất kể nói thế nào, mặc kệ trong nội tâm kiên định ra sao, nàng vẫn là nữ hài chưa hiểu nhân sự, chủ động làm chuyện như vậy vẫn cảm thấy thẹn thùng.

- Ân?

Tâm tư của nàng còn chưa dứt đã cảm thấy trên thân thể trần trụi phủ thêm một bộ y phục, cũng che lấp toàn bộ xuân quang vừa rồi.

- Nha đầu ngốc, không nên suy nghĩ bậy bạ, chúng ta sẽ không chết già, cũng không phải không gặp gỡ, hiện tại ta đáp ứng ngươi, mặc dù ta đi Linh giới, trong năm ngàn năm nếu ngươi không tới Linh giới, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp quay về tìm ngươi, cũng cưới ngươi thành tân nương xinh đẹp của ta.

Ôm thân thể mềm mại của nữ hài, Nhiếp Vân nói nhỏ bên tai nàng.

- Nhiếp Vân!

Nghe được thiếu niên nói thế, thân thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành chấn động, nước mắt rơi lã chã, đồng thời nội tâm không ngừng kêu gào.

- Năm ngàn năm, ta sẽ chờ ngươi năm ngàn năm! Đến chết cũng không đổi!

- Cho dù ngươi nói dối, dù ngươi đang gạt ta, chỉ cần có những lời này... Cũng đáng...

Linh giới đến Nhân giới có ngăn cách đáng sợ, không phải ai cũng có thể vượt qua, Lạc Khuynh Thành biết rõ thiếu niên nói những lời này là an ủi nàng nhưng nàng cam nguyện tin tưởng!

- Mặc y phục lên đi!

“Nghe” được tiếng lòng của nữ hài, cũng ôm nàng vào trong ngực, nàng yên tĩnh nằm trong ngực của hắn không buông ra, Nhiếp Vân nói.

- Ân!

Đạt được hứa hẹn, cảm xúc Lạc Khuynh Thành tốt hơn rất nhiều, cũng đổi bộ y phục mới.

Nạp vật đan điền, không gian linh binh các loại, không thể cho người ta ăn gian, nếu lấy những thứ như quần áo thì không có gì.

- Quần áo của ngươi cũng cho ta một kiện.

Nhiếp Vân cười nói.

- Ân? Cho ngươi, ngươi muốn y phục của ta làm cái gì?

Lạc Khuynh Thành sửng sốt.

- Ngươi xem!

Thân thể Nhiếp Vân chấn động, hắn vận chuyển ngụy trang chi khí sau đó cải biến bộ dạng của mình, hắn biến thành bộ dạng giống như đúc Lạc Khuynh Thành.

- Ngươi...

Nhìn thấy thiếu niên mà mình yêu say đắm biến thành bộ dạng của nàng, gương mặt Lạc Khuynh Thành đỏ lên, đang muốn mắng hắn không đứng đắn, đột nhiên hiểu ra, đôi mắt mở to.

- Ngươi muốn ngụy trang thành ta tham gia hôn lễ?

- Ân, ngươi bây giờ đáp ứng làm tân nương của ta sau năm ngàn năm nữa, đương nhiên không thể gả cho người khác, yên tâm đi, ta sẽ tham gia hôn lễ, ta vừa lúc có thể làm việc, nhìn xem có thể từ trong miệng tên thiếu tông chủ kia lấy được tin tức chúng ta cần hay không!

Nhiếp Vân gật đầu.

Lạc Khuynh Thành xinh đẹp đơn thuần, khuynh quốc khuynh thành không giả, tên thiếu tông chủ gì đó của kiếm tâm thế giới vừa ý, hơn nữa xem thành điều kiện gả cho hắn, Nhiếp Vân vẫn cảm thấy có chút không đúng.

Hiện tại lao ra đại triển quyền cước và bức bách cũng có thể làm được, nhưng khẳng định không chiếm được tin tức mà mình muốn biết, cho nên ngụy trang thành Lạc Khuynh Thành, hành sự tùy theo hoàn cảnh là lựa chọn tốt nhất.

- Được rồi... Được rồi, ngươi phải cẩn thận!

Lạc Khuynh Thành không biết suy nghĩ của hắn, chỉ biết hắn đang bảo vệ mình, nội tâm ngòn ngọt, nàng lấy một bộ y phục mặc lên cho thiếu niên, dịu dàng ngoan ngoãn như thê tử, gương mặt đỏ hồng.

- Ngươi còn không yên tâm thực lực của ta hay sao?

Thấy vẻ mặt của nàng như vậy, Nhiếp Vân cười nói.

- Ta chỉ sợ tên thiếu tông chủ kia tân tân khổ khổ muốn cưới nữ tử thành thê tử lại là nam nhân biến hóa, hắn có bị tức chết hay không mà thôi...

Đạt được thiếu niên hứa hẹn, tâm tình của Lạc Khuynh Thành tốt hơn rất nhiều, trong đầu nhớ tới lúc động phòng, tên thiếu tông chủ đột nhiên phát hiện tân nương là nam nhân biến hóa thì nàng bật cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.