Vô Tận Đan Điền

Chương 1252: Vô cấu chi thể (1)



Thực lực hai người Minh Hoành, Minh Hinh cho dù chưa hẳn bằng hắn nhưng dù sao cũng là người Linh giới đến, bọn chúng quá hiểu Bắc Đẩu tinh phủ, cũng biết không ít bí mật, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn biết rõ hai người lặng lẽ theo sau nhưng vẫn không ra tay đối phó.

- Các ngươi là đặc sứ Linh giới?

Phổ Chấn đi lên phía trước một bước.

- Hừ!

Minh Hoành hừ lạnh một tiếng, linh hồn ba ngàn thê độ lập tức nghiền áp tới, trong đó mang theo ưu việt và cao cao tại thượng như sóng to gió lớn, thao thao bất tuyệt.

Đăng đăng đăng đăng!

- Linh hồn trải qua tiên thiên chi khí tẩy lễ... Quả nhiên là đặc sứ Linh giới!

Linh hồn bị chấn động mạnh, Phổ Chấn, Khuông Lâm đồng thời lui về phía sau vài bước, lập tức xác định thân phận đối phương.

Người Linh giới có linh hồn trải qua tiên thiên chi khí tẩy lễ, từ phẩm chất đã mạnh hơn Nhân giới một bậc, tuy không tăng phúc lực chiến đấu nhưng trong linh hồn ẩn chứa khí chất cao quý tự nhiên là không thể bắt chước được.

- Dường như thực lực của Minh Hoành tăng cường không ít...

Sau khi nhìn linh hồn chấn động của Minh Hoành vào trong mắt, Nhiếp Vân âm thầm phán đoán.

Từ uy thế linh hồn phát ra vừa rồi, Minh Hoành quả nhiên mạnh hơn so với lúc gặp mình nhiều, xem ra không riêng gì mình tiến bộ, đối phương tiến bộ cũng rất lớn.

Đương nhiên, rất có thể là thời điểm hắn gài bẫy bọn chúng, bọn chúng còn chưa quen thuộc thân thể Nhân giới, trải qua thời gian dài như vậy đã triệt để khống chế, hơn nữa hoàn thành tẩy lễ mài hợp đặc thù nào đó.

Lúc trước bọn chúng tìm kiếm Tiên Thiên linh binh, chỉ sợ một phần là vì truyền tin tức, một bộ phận chính là giúp linh hồn thích ứng với thân thể.

- Phổ Chấn ( Khuông Lâm) cung nghênh hai vị sứ giả Linh giới!

Xác nhận thân phận đối phương, hai tông chủ không dám nhiều lời, ôm quyền khom người, thái độ cung kính.

- Kiếm Tâm nhất tộc các ngươi năm đó bị Bắc Đấu Tinh Quân cưỡng ép bắt lấy, cũng bắt các ngươi thề đời đời thủ hộ tinh phủ, lưng đeo lời thề này chẳng khác gì nguyền rủa, tuy có thể thông qua tế tự trong thời gian ngắn đạt được lực lượng cường đại nhưng cũng phải thừa nhận trói buộc, đời đời kiếp kiếp không cách nào rời khỏi nơi đây, thậm chí còn không thể đột phá.

- Cho dù kiếm tâm thế giới còn có mấy tầng khác, diện tích không kém gì đại lục Khí Hải bao nhiêu, đối với các ngươi mà nói nó chẳng khác gì lồng giam, chắc hẳn các ngươi sớm chịu đủ rồi.

Thấy bọn họ thừa nhận thân phận của mình, Minh Hoành vung tay lên sau đó một vương tọa xuất hiện, hắn ngồi xuống và chậm rãi lên tiếng.

- Vâng, cầu sứ giả Linh giới chỉ điểm đường sáng cho chúng ta.

Sứ giả mới mở miệng trực chỉ chỗ hiểm, không quanh co, Khuông Lâm và Phổ Chấn nhìn nhau và đồng thời gật đầu.

Đối với người cấp bậc Chí Tôn mà nói, đại lục Khí Hải đã vô cùng to lớn, có thể du lịch và tu luyện nhưng đối với cường giả Bí Cảnh cửu trọng lại không được, nơi lớn như thế chỉ cần đi vài giây là hết, tu luyện cũng bị khống chế nghiêm khắc, vẫn bị giam cầm không khác gì nhà lao.

Tu luyện giả muốn đột phá, đầu tiên phải có giác ngột trên linh hồn, nếu như sinh ra trong lồng giam, ngẩng đầu cứ nhìn thấy bầu trời như thế này, tư duy và kiến thức đều bị trói buộc thì làm sao có giác ngộ?

Ếch ngồi đáy giếng nói chính là ý tứ này.

Nếu Nhiếp Vân không luyện hóa văn minh ma vương, hắn dò xét lịch sử mấy vạn văn minh các chủng tộc, kiến thức tăng nhiều, bằng không hắn cũng không đột phá cảnh giới mệnh kiếm.

- Ta có thể giúp các ngươi thoát khỏi nhà giam này, còn có thể dẫn các ngươi đi vào Linh giới, biển rộng mặt cá bơi, trời cao mặc chim bay.

Minh Hoành vẽ cái bánh thật lớn.

- Chỉ cần có thể đạt tới cảnh giới mệnh kiếm sẽ đạt được tinh phủ chi linh tán thành, đột phá gông cùm xiềng xích nhảy ra khỏi phạm vi kiếm tâm thế giới chỉ là vấn đề thời gian, chẳng lẽ sứ giả có thể giúp chúng ta đạt tới cảnh giới này?

Vẻ mặt Phổ Chấn vui vẻ.

- Mệnh kiếm là cảnh giới cao sâu của kiếm thuật, mặc dù có được thiên phú kiếm đạo sư cũng không thể đạt tới, cả Linh giới, người có thể đạt tới cảnh giới này chỉ có thể đếm hết trong hai bàn tay, chúng ta cũng không có biện pháp, chúng ta có thể giúp các ngươi giải trừ nguyền rủa, triệt để thoát ly Bắc Đẩu tinh cung khống chế!

Nghe được mệnh kiếm, Minh Hoành lắc đầu và nói khẽ.

- Không cách nào đạt tới cảnh giới mệnh kiếm?

Nghe được đối phương không có biện pháp trợ giúp mình đạt tới cảnh giới kiếm thuật chí cao, ánh mắt Phổ Chấn, Khuông Lâm cảm thấy thất lạc, hắn nói:

- Thoát ly khống chế của Bắc Đẩu tinh cung cũng được... Không biết cụ thể làm như thế nào?

- U Minh tộc Hoàng Vương đại nhân của chúng ta bắt buộc phải có Bắc Đẩu tinh cung, phái chúng ta xuống chính là vì mang bảo vật này về Linh giới, đến Linh giới, bằng vào thủ đoạn thông thiên triệt địa của Hoàng Vương đại nhân, giải trừ ngươi nguyền rủa trên người các ngươi là chuyện dễ dàng.

Giải thích một câu, nói tới Hoàng Vương, trong mắt Minh Hoành mang theo một tia cuồng nhiệt, từ đó có thể thấy rõ hắn là tín đồ cuồng nhiệt của Hoàng Vương.

- Lluyện hóa tinh cung?

Phổ Chấn, Khuông Lâm sững sờ

- Sứ mạng của chúng ta là thủ hộ tinh cung, thẳng đến khi chủ nhân chính thức xuất hiện, nếu như Hoàng Vương đại nhân muốn luyện hóa tinh cung cũng phải tuân thủ điều kiện Tinh Quân đại nhân lưu lại, nếu không cũng không có khả năng trợ giúp chúng ta.

- Hừ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Hoàng Vương đại nhân muốn cái gì chưa bao giờ không chiếm được.

- Hoàng Vương đại nhân bảo chúng ta hạ giới tự nhiên có biện pháp luyện hóa tinh cung, đã không biết điều thì nằm xuống cho ta.

Minh Hoành cười lạnh, đột nhiên ra tay.

Ầm ầm!

Quỷ trảo mang theo lực lượng sinh diệt tuần hoàn trong bàn tay xuất hiện, lập tức xé rách không gian và nghiền áp mọi người.

- Thất Tinh kiếm!

Phổ Chấn vội vàng lui về phía sau một bước, trong tay cầm trường kiếm đâm thẳng về phía trước, lập tức ngưng tụ thất tinh.

Chiêu này lúc trước Giang Thiệp chiến đấu La Ẩn đã sử dụng nhưng có khác nhau, vừa nhìn đã biết là cùng một bộ kiếm pháp nhưng càng cao sâu hơn.

- Hừ!

Dường như Minh Hoành sớm biết hắn sẽ thi triển chiêu này, quỷ trảo run lên, lòng bàn tay xuất hiện linh phù bay qua không gian, lập tức bao phủ cả tiểu viện vào trong.

- Cái gì? Đây là cái gì? Tại sao lại làm ta không thể câu thông với ý niệm tinh cung?

Phổ Chấn vận dụng Thất Tinh kiếm cũng không như Giang Thiệp thi triển, lực lượng rút ra trong tối tăm bị một trảo của Minh Hoành triệt tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.