Vô Tận Đan Điền

Chương 1512: Hình thái thứ tư của Diễm hỏa (1)



Động tác của hắn rất âm thần, biên độ rất nhẹ, cho nên cũng không có bị người ta phát hiện ra.

Nếu như hai người này đánh nhau, đào tẩu rất là đơn giản. Hiện tại một khi đối với sưu hồn hai đầu Nghê Hư Thái Dương thú này, cho dù không biết là hắn ra tay thì nhất định cũng có thể đoán ra nơi này còn có người thứ tư. Khi đó muốn đi sẽ không còn cơ hội nữa.

Bằng vào thực lực của hắn bây giờ, vụng trộm cầm tốt cũng thôi đi, Nhiếp Vân còn không muốn chính diện đối nghịch với mấy người này.

Nghĩ đến điểm này, hắn nhẹ nhàng nhoáng một lên, trốn dưới mặt đất chậm rãi đi ra bên ngoài sào huyệt.

- Ồ? Có người!

Mới đi vài bước thì đột nhiên đôi mi thanh tú của Mị Hân Nhi khẽ nhíu. Cái mũi nàng khẽ ngửi thoáng qua, hai mắt lập tức nhìn về phía chỗ Nhiếp Vân đang ẩn náu.

- Không phải nàng ta có cái mũi linh như vậy đó chứ?.

Nhin xuyên qua mặt đất thấy một màn như vậy, trong lòng Nhiếp Vân thoáng cái lạnh lẽo một nửa.

Nếu như hiện tại bị bốn người này phát hiện ra hành tung. Sau này nhất định sẽ bị bao vây. Khi đó muốn chạy trốn cũng khó khăn.

Tinh thần tập trung, hoàn toàn khống chế khí tức trong cơ thể cùng một chỗ, ngụy trang chi khí điên cuồng vận chuyển, dung nhập làm bùn đất, nham thạch, dung nhập tự nhiên.

- Dường như không có gì a.

Lần nữa ngửi một cái, trên mặt Mị Hân Nhi hiện lên vẻ quái dị, dường như không có phát hiện ra cái gì, nàng lắc đầu nói:

- Vẫn nên nhanh chóng sưu hồn đi! Chỉ có như vậy mới biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khi đó các ngươi sẽ biết rõ đò mà các ngươi muốn đang ở trong tay ai!

-

- Không sai!

Độc Cô Tiếu, Hiên Viên Triêu Tinh đồng thời quay người nhìn về phía hai đầu Nghê Hư Thái Dương Thú còn lại.

- Đi!

Thấy đối phương cũng không phát hiện ra mình, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, vội vàng thừa cơ chạy ra phía ngoài, chỉ trong chốc lát đã đi ra khỏi sào huyệt, bay vút ra ngoài.

Ngay khi Nhiếp Vân vừa mới rời khỏi sào huyệt thì Mị Hân Nhi đột nhiên xoay đầu lại, cái mũi vểnh lên, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ không muốn để cho người khác biết được.

Bất quá tia tiếu ý này đảo mắt đã bị nàng ị áp chế xuống, cũng không có ai nhìn ra được cái gì.

...

Rời khỏi sào huyệt của Nghê Hư Thái Dương Thú, Nhiếp Vân liên tục phi hành hơn mười phút đồng hồ, lúc này mới ngừng lại được, tìm một nơi yên tĩnh rồi sưu một cái, chui vào trong Bắc Đẩu tinh cung.

Đi Ma giới tìm kiếm bảo tàng, lại đối mặt với các cường giả Kim Tiên như đám người Hiên Viên Triêu Tinh, Độc Cô Tiếu, có thể nhiều thêm một phần thực lực cũng coi như có thêm một phần an toàn.

- Trước tiên sử dụng Thái Dương Tinh thạch, làm cho diễm hỏa đan điền tấn cấp rồi lại tính tiếp.

Cho dù không hiểu rõ cách dùng chính thức của Thái Dương Tinh thạch, nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, chỉ cần có thể khiến cho diễm hỏa đan điền tấn cấp, như vậy đã đủ rồi.

Khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển diễm hỏa đan điền, hỏa diễm cao thấp toàn thân thiêu đốt, chuẩn bị sẵn sàng. Lúc này hắn mới lật tay, lấy ra Thái Dương Tinh thạch.

Tổng cộng có bốn khỏa tinh thạch, mỗi một khỏả đều lớn bằng nắm tay, bên trên có nhiệt khí cuồng bạo bành trướng.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, quả thật hắn không nghĩ tới ở nơi âm như thế này có thể cô đọng ra đồ vật thuộc tính Quang Minh như thế.

- Võ đạo sư suy diễn…

Tuy rằng trong lòng có cảm giác thứ này có thể làm cho diễm hỏa đan điền tấn cấp, chỉ là sử dụng như thế nào, làm thế nào để không lãng phí hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Bất quá, điểm ấy cũng không làm khó được Nhiếp Vân, sau khi cẩn thận phân tích thuộc tính của Thái Dương Tinh thạch, thiên phú võ đạo sư vận chuyển. Một lát sau, một phương pháp sử dụng hình thành ngay trong đầu hắn.

Thiên phú Võ đạo sư có thể sáng tạo ra các loại võ kỹ, lợi dụng bảo vật, tăng trưởng thực lực cũng là một loại trong võ kỹ. Sáng tạo ra, tạo ra cũng không quá khó khăn.

- Thôn phệ, tấn cấp!

Tiên lực trong cơ thể dựa theo phương pháp mà hắn sáng chế vận chuyển một lần, tinh thần Nhiếp Vân tập trung, hai tay giao thoa, thôn phệ Thái Dương Tinh thạch.

Ầm ầm!

Không biết trải qua thời gian bao lâu, trong cơ thể Nhiếp Vân vang lên tiếng nổ. Quả nhiên, thiên phú Diễm Hỏa sư dưới Thái Dương Tinh thạch bổ sung rốt cục đột phá gông cùm, đạt tới hình thái thứ tư.

- Diễm Hỏa sư đệ hình thái thứ tư... Thật là mạnh mẽ!

Vừa mới tiến vào hình thái thứ tư, Nhiếp Vân bỗng chốc cuồng hỉ không thôi.

Thiên phú Diễm Hỏa sư hình thái thứ tư so với hình thái thứ ba thật sự cường đại hơn rất nhiều. Trước kia hỏa diễm là màu vàng kim óng ánh, thiêu đốt vạn vật, mà bây giờ, hỏa diễm biến thành màu đen.

Loại hỏa diễm này khi Nhiếp Vân tiếp nhận Bắc Đẩu tinh quân truyền thừa đã từng nghe nói qua...

Tạo Hóa chi hỏa!

Lại Tạo Hóa chi hỏa màu đen!

Truyền thuyết có nói, loại hỏa diễm này uy lực vô cùng, đừng nói là Kim Tiên, cho dù là cường giả Thánh Tiên đụng phải cũng phải nhượng bộ lui binh!

Đương nhiên, có được loại hỏa diễm này không có nghĩa là Nhiếp Vân đã có được thực lực của cường giả Thánh Tiên, mặc dù đẳng cấp của hỏa diễm cao, thế nhưng không có thực lực tương đối khống chế thì cũng là vô dụng.

Giống như trẻ con nhặt cái đao lên, đại đao đối với người lớn có uy hiếp, thế nhưng trẻ con cầm lại không có uy hiếp quá lớn.

Hiện tại tình huống của Nhiếp Vân là như vậy, Tạo Hóa chi hỏa đúng là lợi hại, nhưng mà tu vi của hắn quá thấp, cho dù có thể phóng xuất ra được thì cũng chỉ là một tia, đánh lén có thể khiến cho người ta bị thương. Thế nhưng muốn thiêu sống người ta, còn xa không đủ.

Bất quá, dù là như thế cũng đã rất lợi hại rồi. Trước kia khi đối mặt với cường giả Kim Tiên thì hắn chỉ có thể đào tẩu mà thôi. Mà bây giờ hắn đã có át chủ bài này, nếu như thừa dịp đối phương không chú ý mà ra tay, như vậy đánh chết hắn cũng không phải là không được!

- Tạo Hóa chi hỏa này quá tiêu hao tiên lực a...

Vận chuyển một cái, Nhiếp Vân cười khổ.

Ngưng tụ một đạoTạo Hóa chi hỏa lớn như cây kim, chỉ sợ cũng đã phải rút ra toàn bộ tiên lực trong khí hải của hắn. Xem ra muốn bố trí hỏa diễm ra đầy khắp nơi, bằng vào tích lũy hiện tại không biết phải phí bao nhiêu công phu a.

- Nhìn xem có bảo bối có thể khiến cho tu vi tấn chức hay không...

Nghiên cứu một hồi, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía bảo bối vừa rồi trộm được từ chỗ sào huyệt Nghê Hư Thái Dương Thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.