Tình huống bây giờ là Hắc Long Thánh Tôn vừa phục sinh nghe theo lệnh tiểu Long, hiện tại tiểu Long lại dùng Nhiếp Vân cầm đầu, từ đó Nhiếp Vân không thể không tự tiện làm chủ.
- Tiêu Đông gia chủ, vì ứng phó hạo kiếp lần này, ta đã thương nghị qua với mấy tộc trưởng khác, ý định cử hành một lần thi đấu tuấn tài, từ đó rút ra những đệ tử tiềm lực nhất Linh giới tiến hành quán đỉnh, nghịch thiên gia tăng tu vi, nếu như không có ý kiến, kính xin buổi trưa ngày mai dẫn đệ tử tiềm lực nhất của gia tộc tới Cửu Tiêu Cung!
Mọi người đang định đi vào Chân Linh điện, đột nhiên Tiêu Đông cau mày, hắn cầm một cái ngọc bài ra, ngay sau đó có tiếng nói vang lên.
Âm thanh cứng cáp hữu lực, mang theo uy nghiêm không thể phản bác, vừa xuất hiện thiên địa cũng nổ vang theo.
- Thi đấu tuấn tài?
Nghe được âm thanh này làm mọi người sững sờ.
- Hạo kiếp tiến đến, tất cả mọi người khó có thể may mắn thoát khỏi, nhất là những lão gia hỏa chúng ta khẳng định phải xông lên phía trước, một khi vẫn lạc, hậu bối sẽ có người tiếp bước, bằng không thập đại gia tộc vừa loạn, Linh giới tất nhiên đại loạn!
- Cho nên muốn thừa dịp hạo kiếp chưa tới tuyển chọn một chút, tuyển ra đệ tử tiềm lực nhất ứng phó đại kiếp nạn lần này.
Tiêu Đông nói rõ quyết định lần này, thở dài một tiếng và lắc đầu.
- Đều phải vẫn lạc?
Ánh mắt Nhiếp Vân ngưng tụ.
- Đúng vậy, Tu La hạo kiếp là hạo kiếp lớn nhất của Linh giới chúng ta, không ai có thể ngăn cản.
Tiêu Đông thở dài một tiếng.
- Không đúng, phụ thân!
- Nếu như là thi đấu tuấn tài có lẽ sớm thông tri, ngày mai bảo chúng ta đi Cửu Tiêu Cung, thời gian quá mức vội vàng, có chút không đúng, có lẽ không chỉ là thi đấu tuấn tài đơn giản như vậy.
Đột nhiên Tiêu Nhiên lên tiếng.
Đệ tử thập đại gia tộc ra ngoài du lịch không ít, rất nhiều không ở trong tộc quần, nếu thật là thi đấu tuấn tài, có lẽ sẽ thông tri từ mấy tháng hoặc vài năm trước, cũng để người ta sớm có chuẩn bị, tại sao thông tri muộn như thế?
- Ân?
Trong nháy mắt Tiêu Đông cũng nghĩ ra cái gì, sắc mặt của hắn bêến thành ngưng trọng.
- Ta biết rõ!
- Biết rõ? Chẳng lẽ thực sự có chuyện khác?
Nhìn bộ dạng của phụ thân, Tiêu Nhiên khó hiểu.
Tiêu Đông do dự nhưng hắn đưa tay đánh một trảo, hắn bố trí phong ấn sau đó truyền âm.
- Đây là chuyện thập đại gia chủ chúng ta thương nghị từ vài năm trước, thi đấu tuấn tài chỉ là cái cớ, chỉ làm Tu La buông lỏng cảnh giác, mục đích chính thức là thập đại gia tộc tụ tập với nhau, lợi dụng chí bảo của gia tộc hoàn thành đại sự.
- Đại sự?
Tiêu Đông còn sử dụng phong ấn và truyền âm trong Tiêu phủ sâm nghiêm thế này, bản thân làm mọi người nghi hoặc, lúc này còn nói thần bí như vậy cho nên mọi người càng khó hiểu.
Rốt cuộc là đại sự gì cần thập đại gia tộc mang chí bảo của mình tụ tập với nhau?
Cái gọi là chí bảo gia tộc, trên đường đi Nhiếp Vân nghe Tiêu Nhiên nhắc qua.
Thập đại gia tộc là huyết thống truyền thừa từ thượng cổ tới bây giờ, mỗi gia tộc đều có tiền bối khó lường luyện chế pháp bảo mạnh nhất, những pháp bảo này có huyết thống của bọn họ và phát huy thực lực cực kỳ cường đại, hiện tại lấy Tiêu Đông làm thí dụ, mặc dù hắn chỉ là Vương Tiên đỉnh phong, chỉ khi phối hợp với pháp bảo truyền thừa, hoàn toàn có thể phát huy ra sức chiến đấu Tiên Quân.
Có thể làm cho thập đại gia tộc mang theo chí bảo truyền thừa tới, tương đương với mười vị cường giả Tiên Quân hội tụ, thật sự là đại sự khó lường.
- Đúng thế, chuyện này liên lụy với vị thiên đạo sư của Đạm Thai gia tộc, liên lụy đến cả vận mệnh của Linh giới, tự nhiên là đại sự trong đại sự!
Tiêu Đông lắc đầu nói.
- Thiên đạo sư của Đạm Thai gia tộc? Đạm Thai Lăng Nguyệt?
Trái tim Nhiếp Vân co rút mạnh.
Thiên phú bài danh top mười có tính duy nhất, thiên đạo sư bài danh thứ ba, kẻ duy nhất trong chư thiên vạn giới có được chính là Đạm Thai Lăng Nguyệt.
Tiêu Đông nói chuyện này liên lụy đến Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân đứng không vững nữa và hỏi thăm.
- Không biết là đại sự gì? Có thể cho biết?
Liếc mắt nhìn Nhiếp Vân, Tiêu Đông do dự nói:
- Là bố trí Ma Thiên Vong Tình Đại Trận, cũng thay thiên đạo sư Đạm Thai Lăng Nguyệt tiêu trừ nghiệt duyên, làm cho nàng an tâm hoàn thành chức trách của thiên đạo sư!
- Ma Thiên Vong Tình Đại Trận?
Sắc mặt Nhiếp Vân khó coi.
Đại trận này hắn nghe Bắc Đấu Tinh Quân nhắc tới trong truyền thuyết, cần mười vị siêu cấp cường giả đồng thời ra tay, chẳng những có thể làm người ta vong tình, còn có thể phai mờ trí nhớ, có trùng kích lớn với linh hồn.
Đạm Thai Lăng Nguyệt thân là thiên đạo sư, thực lực siêu cường, đại nạn tới phần thắng của bọn họ trước Tu La Vương rất cao, vì sao phải dùng đại trận lợi hại như thế phai mờ trí nhớ của nàng?
Toàn thân Nhiếp Vân run rẩy.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, sắc mặt Tiêu Đông khó hiểu nhưng vẫn giải thích:
- Sở dĩ có Tu La lâm thế, từ hỗn độn trong tiến vào Linh giới, nguyên nhân chủ yếu chính là Thiên Đạo xuất hiện vết rách, cần bổ thiên, mà thiên đạo sư chính là Thiên Đạo diễn hóa, cho nên vị Đạm Thai Lăng Nguyệt này từ khi ra đời đã chú định sẵn phải lấy thân bổ Thiên Đạo không trọn vẹn, hóa thân Thiên Đạo!
- Nếu thiên có tình thì thiên cũng già, thiên không thể có cảm tình, một khi xuất hiện cảm tình, Thiên Đạo sẽ sụp đổ, làm gì có lực lượng nào chứ!
- Cho nên Đạm Thai Lăng Nguyệt vừa ra đời đã tu luyện công pháp vong tình, ai, ai ngờ một lần lịch lãm rèn luyện phá tình cảm, có cảm tình, cho nên Đạm Thai gia chủ nói nghiệt duyên, trải qua chuyện này không thể bổ Thiên Đạo, không thể đuổi Tu La ra ngoài nên mới dùng hạ sách này, cho nên những đại gia tộc như chúng ta mới phai mờ trí nhớ của nàng, làm cho nàng triệt để vong tình, cứu vớt chư thiên vạn giới trong nước lửa!
Tiêu Đông thở dài một tiếng.
- Dùng thân bổ Thiên Đạo không trọn vẹn, hóa thân Thiên Đạo? Lăng Nguyệt...
Rốt cuộc Nhiếp Vân hiểu Đạm Thai Lăng Nguyệt đang gánh vác trách nhiệm gì, nội tâm hắn đau đớn.
Trước kia nghe Tiêu Nhiên đã từng nói qua bổ Thiên Đạo, cứu vớt muôn dân trăm họ, còn tưởng rằng dùng phương pháp đặc thù, tinh luyện cái gì tinh thạch bổ thiên, hiện tại mới biết được căn bản không phải tinh thạch, mà chỉ dùng thân thể và linh hồn mình bổ thiên.
Thiên Đạo vô tình, một khi thành công sẽ biến thành không có cảm tình, là Thiên Đạo không có ý thức tự chủ, như thế khác gì tử vong chứ?
Khó trách nàng kiếp trước kiếp này cũng mang theo tâm sự dày đặc, mãi mãi không vui.