Vô Tận Đan Điền

Chương 1582: Linh Tê Luyện Thể Quyết bát trọng đại thành (1)



Giờ phút này không cần thiên ngôn vạn ngữ.

Giờ phút này không cần ôm hôn môi.

Giờ phút này không cần bất cứ hành động nào khác.

Chỉ đơn thuần đối mặt với nhau đã truyền đạt tất cả nhớ mong và chân tình.

- Ha ha, ta biết ngay ngươi không có quên ta mà.

Biết rõ Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng không có quên hắn, tinh thần thất lạc của Nhiếp Vân trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong, cảm giác mừng rỡ trùng kích tâm thần hắn, hắn bị Thiên Đạo nghiền đè nhưng sâu trong nội tâm sinh ra lực lượng cực kỳ cường đại.

Tuyệt xử phùng sanh, khổ tẫn cam lai!

- Nếu ngươi sử dụng buồn phiền vô tình, Thiên Đạo nghiền áp, hai trăm lần lực lượng bạo phát cho ta.

Trong nháy mắt Nhiếp Vân sử dụng Đại Lực đan điền tới cực hạn, vào lúc này từ hình thái thứ ba tiến vào hình thái thứ tư.

Đại Lực đan điền hình thái thứ nhất là mười lần sức chiến đấu, hình thái thứ hai năm mươi lần sức chiến đấu, hình thái thứ ba một trăm lần, hình thái thứ tư hai trăm lần!

Lực lượng đột nhiên gia tăng gấp hai trăm lần, cơ bắp toàn thân của hắn không ngừng bùng nổ đáng sợ giống như tùy thời bị xé rách, lúc này lực lượng, tinh thần và khí chất của hắn không ngừng biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Ầm ầm!

Đấm ra một đấm, đại hán chân trần đại biểu Thiên Đạo bị lực lương gấp hai trăm lần đánh trúng, hắn như con thuyền lênh đênh trên biển rộng, lúc này bị sóng thần vùi dập.

PHỐC!

Tuyệt chiêu mạnh nhất bị một chiêu của Nhiếp Vân đánh nát, rốt cuộc Đạm Thai Minh Hiên không chịu nổi, sắc mặt đỏ lên, hắn phun ra một ngụm máu tươi.

- Ta nói rồi, ngươi không có khả năng giết ta, muốn giết ta cần phải trả cái giá thật lớn.

Đánh nát đại hán đi chân trần, Nhiếp Vân tiến nhanh về phía trước.

Vào lúc này hắn là chiến thần, mỗi khi đi một bước đều mang theo lực lượng không gian lắc lư, hắn quản khỉ gió cái gì là Đạm Thai gia tộc, cái gì gia tộc vô địch, cái gì thập đại gia tộc, dám khiêu chiến uy nghiêm của hắn đều phải chết.

Ầm ầm!

Lực lượng gấp hai trăm lần oanh kích lần nữa.

Đạm Thai Minh Hiên tối đa có thể ngăn cản lực lượng gấp trăm lần của hắn, lực lượng gấp hai trăm lần oanh kích sinh ra một vòi rồng xuất hiện trước mặt hắn, nghiền áp làm hắn không thể ngăn cản, cũng không có khả năng ngăn cản.

Bành!

Tiếng nổ lớn vang lên, Vương Tiên cảnh Đạm Thai Minh Hiên lập tức bị đánh thành thịt nát.

Hắn không có bất tử chi thân như Nhiếp Vân, kết quả khi nổ tung chính là tử vong.

Đường đường cường giả Vương Tiên cảnh bị tiểu tiểu Kim Tiên cảnh đánh chết!

Loại chiến đấu vượt cấp này truyền đi có thể hù chết rất nhiều người.

Càng không có khả năng nhưng biến thành có khả năng, tất cả mọi người không tin kết cục như vậy nhưng nó lại thành sự thật, nó chẳng khác gì cái tát đánh vào mặt bọn họ.

Nhiếp Vân không muốn trở mặt với Đạm Thai gia tộc nhưng nếu đối phương có sát tâm với mình thì không cần hạ thủ lưu tình, bằng không chỉ mang tới phiền toái cho bản thân mà thôi.

Nên ra tay lại không ra tay, đáng chết thì giết, theo tâm mà làm, như vậy mới phù hợp với đạo tâm bản thân.

Đạo tâm vừa mới bị hao tổn, lúc này còn muốn khắc chế, bó tay bó chân thì thành tiên cái gì? Tu cái gì chân? Mặc dù trường sinh cũng chỉ là phế vật mà thôi.

- Ngươi dám giết Đạm Thai Minh Hiên? Đã rất lâu rồi không có kẻ nào dám xúc phạm uy nghiêm của Đạm Thai gia tộc chúng ta, ngươi rất tốt, ta sẽ để ngươi chậm rãi chết đi, cũng làm người phải trả giá thật nhiều vì hành vi này.

Nhìn thây Nhiếp Vân ra tay tàn nhẫn, sau một hồi nặng nề Đạm Thai Sang Vũ híp mắt nhìn sang.

Đạm Thai gia tộc thân là đệ nhất gia tộc trong Linh giới đệ nhất, cũng không có ai dám ngỗ nghịch ý của bọn họ, hiện tại có người dám ở trước mặt hắn đánh chết trưởng lão trong tộc, việc này đã phạm vào kiêng kị của hắn.

Hắn híp mắt lại, ánh mắt đầy băng lãnh, Đạm Thai Sang Vũ đứng lên.

Lúc trước hắn cố kỵ thân phận gia chủ nên không tiện ra tay với thiếu niên này, hiện tại cường giả Vương Tiên cảnh sơ kỳ cũng không phải đối thủ của đối phương, chỉ sợ nhiều người hơn nữa cũng không được vêệc, chi bằng hắn ra tay.

Ầm ầm!

Còn chưa ra tay, chỉ khí thế trên người của hắn áp xuống đã làm không gian chung quanh cứng lại, Nhiếp Vân đứng tại chỗ không xa, hắn biến thanh trung tâm của sóng gió, toàn thân cứng ngắc, sức chiến đấu gấp hai trăm lần cũng không thể trợ giúp hắn động đậy.

Bằng vào khí tức đã có thể làm hắn không thể động đậy, thực lực đối phương đã vượt qua tưởng tượng, chỉ sợ thật muốn ra tay hắn không kiên trì được một giây đã bị chém giết.

- Phụ thân, hắn... Là bằng hữu của ta, thả hắn... Đi thôi!

Thời điểm nhìn thấy Nhiếp Vân không chịu nổi, Hắc Long Thánh Tôn và tiểu Long sắp ra tay liền nghe một tiếng nói lo lắng vang lên.

Giọng nói đọng lòng người giống như âm thanh của thiên nhiên, cũng không che giấu quan tâm trong lời nói của mình.

- Thả hắn đi? Hừ, Đạm Thai Minh Hiên là trẻ tuổi tuần kiệt của gia tộc chúng ta, hắn đã bị giết, nếu hiện tại thả hắn đi, ta làm sao bàn giao với gia tộc đây?

Hai mắt Đạm Thai Sang Vũ mang theo uy nghiêm, khí tức trên người hắn không ngừng bành trướng rất mạnh.

- Ngươi... Thả hắn đi, ta sẽ an tâm tiếp nhận Ma Thiên Vong Tình Đại Trận, quên mất những chuyện này, hóa thân Thiên Đạo... Bằng không nếu ta mang theo cảm xúc phản kháng, chỉ sợ Ma Thiên Vong Tình Đại Trận vô dụng với ta.

Ánh mắt Đạm Thai Lăng Nguyệt kiên định lên tiếng.

- Ngươi... Bất hiếu!

Đạm Thai Sang Vũ không nghĩ tới Lăng Nguyệt lại làm ra quyết định này, công nhiên ngỗ nghịch ý của hắn, hắn tức giận sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân.

- Hôm nay xem mặt mũi của Lăng Nguyệt tha cái mạng chó của ngươi, cút đi cho ta!

Hắn rống to một tiếng, sóng âm cuồng bạo hóa thành khí lưu quét qua mặt đất sau đó trùng kích Nhiếp Vân.

Khí lưu này ẩn chứa uy áp của cường giả Vương Tiên đỉnh phong, mặc dù không tổn thương tính mạng với Nhiếp Vân nhưng nếu bị đánh trúng thì linh hồn của hắn cũng tổn thương.

Xem ra Đạm Thai Sang Vũ đã đáp ứng Lăng Nguyệt buông tha Nhiếp Vân nhưng vẫn ra tay độc ác!

Cũng đúng, hắn đường đường là gia chủ của đệ nhất gia tộc Linh giới, là nhân vật đứng ở đỉnh phong của quyền lực, nếu cứ như vậy buông tha một tên tiểu quỷ

quấy rối thì hắn còn mặt mũi gì đáng nói chứ?

- Hừ!

Sóng âm con chưa đụng vào người Nhiếp Vân đã có một thân ảnh cao lớn đen kịt xuất hiện trước mặt hắn, đối phương hừ lạnh một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.