Bốn đại gia chủ cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, ngay sau đó phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Từ khi hắn đấu với đám người Thai Sang Vũ, Độc Cô Tiếu tới lúc đánh bại đám người Đoan Mộc Húc, nói thì phức tạp nhưng thật ra chỉ mới qua ba giây mà thôi.
Chỉ ba giây ngắn ngủi hắn đánh trọng thương chín trong mười gia chủ của thập đại gia tộc, quả thực chưa từng nghe nói qua bao giờ.
- Nhiếp Vân... Đạm Thai Lăng Nguyệt là thiên đạo sư, nàng có nghĩa vụ tu bổ Thiên Đạo cứu vớt muôn dân trăm họ, không thể bởi vì nhi nữ tình trường mà để Linh giới lâm vào nước lửa...
Trong thập đại gia chủ chỉ có Tiêu Đông không nhúc nhích, dù sao Nhiếp Vân là người hắn mang tới, hiện tại hắn lên tiếng.
- Linh giới lâm vào nước lửa, liên quan gì ta!
- Hôm nay ta phải mang Nguyệt Nhi đi! Các ngươi ai muốn bổ Thiên Đạo thì tự mình bổ đi.
Nhiếp Vân hất tay lên, hắn cười lạnh.
Trước kia còn chưa nhập ma hắn còn có cố kỵ, cũng suy nghĩ vì Linh giới, hiện tại Linh giới chết sống liên quan gì tới ta.
- Ah....
Nghe được hắn nói thế, sắc mặt Tiêu Đông cứng đờ, không biết nên trả lời như thế nào, đúng thế, chỉ vì Linh giới liền hi sinh người yêu của hắn sao?
- Ngươi là Nhiếp Vân đúng không, ngươi có thể đột phá ở nơi này, hơn nữa có được sức chiến đấu mà chúng ta không bằng được, rất có thiên phú, cũng rất có nghị lực, hôm nay tới đây liền kết thúc.
- Hỗn Độn Nguyên Thạch, cho ta mượn lực lượng!
Lúc này Đạm Thai Sang Vũ đã khôi phục thương thế, hắn nhìn Nhiếp Vân “Chấp mê bất ngộ” liền cười lạnh một tiếng, đột nhiên hắn vung tay, một đạo khí tức đại đạo bùng phát bay ra khỏi trận pháp.
Bảo vật trấn tộc của Đạm Thai gia tộc chính là Hỗn Độn Nguyên Thạch, nó không có rời khỏi trận pháp, nó chỉ phân một phần năng lượng gia trì lên người Đạm Thai Sang Vũ.
Có chí bảo gia tộc truyền thừa, khí chất toàn thân Đạm Thai Sang Vũ sinh ra biến hóa về chất, trong nháy mắt hắn lột xác thành cường giả Tiên Quân cao cao tại thượng, không thể khinh nhờn.
Hắn đường đường gia chủ thập đại gia tộc, là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh nhưng bị một thiếu niên đánh ngã cho nên vô cùng khuất nhục, lúc này hắn không hề cố kỵ nữa, trực tiếp mượn nhờ lực lượng trấn tộc chi bảo.
- Xuống!
Nhiếp Vân đánh một quyền.
Ba trăm lần chiến lực mang theo lực lượng phá không vô cùng vô tận, nó còn chưa tới trước mặt Đạm Thai Sang Vũ đã biến mất hoàn toàn, vào thời điểm nó biến mất chẳng khác gì bốc hơi khỏi nhân gian.
- Đây là thực lực Tiên Quân sao?
Đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại.
Thì ra cho rằng Tiên Quân chỉ mạnh hơn Vương Tiên một chút mà thôi, hiện tại xem ra loại ý nghĩ này sai rồi, mạnh hơn đâu chỉ một hai lần, cả hai là cấp độ tính mạng hoàn toàn khác biệt, không thể so sánh.
- Có thể làm ta mượn lực lượng Hỗn Độn Nguyên Thạch, cho dù chết ngươi cũng đáng được kiêu ngạo, chết đi!
Đạm Thai Sang Vũ hừ lạnh, ngón tay điểm về phía Nhiếp Vân.
Ầm ầm!
Ngay tại thời khắc nguy cấp này, đột nhiên cả đại địa nổ vang.
- Lão đại, trận pháp đã phá...
Nương theo tiếng la hưng phấn, thập đại gia chủ liên thủ bố trí Ma Thiên Vong Tình Đại Trận nổ vang thật lớn, nó đã sụp đổ.
Vừa rồi Nhiếp Vân đại chiến với mấy gia chủ để tiểu Long và Hắc Long Thánh Tôn liên thủ phá trận, Ma Thiên Vong Tình Đại Trận không được các gia chủ gia trì lực lượng, rốt cuộc không chịu nổi nhị long oanh tạc cho nên nổ tung.
Sưu sưu sưu sưu!
Trận pháp vừa vỡ, chí bảo truyền thưa của thập đại gia chủ bay ra ngoài sau đó rơi vào trong tay của bọn họ.
- Giết hắn trước sau đó lại bày trận.
Cầm được chí bảo truyền thừa, Dương Chân thét lớn.
Trận pháp phá vỡ, tuy Đạm Thai Lăng Nguyệt bị nhốt trong đó nhưng trí nhớ không bị diệt trừ, tương đương giải phóng chí bảo truyền thừa của bọn họ, từ đó thực lực các gia chủ tăng lên rất nhiều.
Tuy những người này có sức chiến đấu thấp hơn Vân nhưng phối hợp với chí bảo truyền thừa, cho dù Tiên Quân cũng có lực đánh một trạn, Nhiếp Vân có thể làm gì?
- Chết đi!
Tiếng la chấm dứt, Dương Chân trực tiếp ra tay.
Có chí bảo truyền thừa quả nhiên sức chiến đấu khác biệt, lực lượng huyết mạch lập tức tăng vọt, ngay sau đó một đạo khí tức phá tan trường không đánh thẳng về phía trước.
Đạo lực lượng này giao hỏa với công kích Đạm Thai Sang Vũ vừa đánh tới, hai bên giao thoa bộc phát khí lưu Vương Tiên đỉnh phong cũng khó có thể kháng cự, khí tức phá không diệt thế, khí phách tứ phương đánh thẳng vào người Nhiếp Vân..
Nhìn thấy khí lưu này, tất cả mọi người biết rõ thiếu niên trước mắt khẳng định không chịu nổi, một khi dính vào nhất định sẽ bị đánh chết, linh hồn vĩnh viễn không siêu sinh.
- PHÁ...
Nhiếp Vân cũng không phải người ngồi chờ chết, hắn hét lên điên cuồng và vươn tay đánh tới, ba trăm lần lực lượng thân thể phối hợp tiềm lực vô cùng ngăn cản.
Răng rắc!
Răng rắc!
Răng rắc!
Xương cốt toàn thân Nhiếp Vân nổ vang từng hồi, thân thể hắn xuất hiện vết rách.
- Lần này chết chắc...
Tuy hắn có được bất tử chi thân nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối cũng khó có thể đào thoát, mọi người nhìn thấy loại cảnh tượng này liền biết rõ thiếu niên không chịu nổi áp lực, hắn sẽ bị diệt sát nhanh chóng, đây chỉ là vấn đề thời gian.
Mà loại tình huống này chỉ là vấn đề thời gian.
- Hừ!
Mọi người ở đây cảm thấy hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, lúc này tiếng hừ lạnh vang lên, ngay sau đó lệnh bài màu đen xuất hiện giữa không trung, nó chấn động nhẹ nhưng có thể ngăn cản công kích của thập đại gia chủ.
Hắc Long Lệnh!
Hắc Long Chí Tôn phá vỡ trận pháp cũng sớm ngờ tới việc này, hắn không do dự ra tay ngăn cản.
Hắc Long Lệnh là Ngũ Trảo Long Hoàng chuyên môn luyện chế thành bảo vật cho hắn, tuy không có đạt tới cấp bậc tạo hóa tiên khí nhưng phối hợp với huyết mạch Hắc Long đã hoàn toàn có thể phát huy ra sức chiến đấu Tiên Quânu, lúc đến Nhiếp Vân đã giao nó lại cho hắn, hiện tại toàn lực thi triển long trời lở đất, ngay sau đó liên thủ ngăn cản công kích của bọn họ.
- Hô!
Công kích bị ngăn cản, áp lực của Nhiếp Vân nhẹ đi, hắn thở ra một hơi, lúc này tế bào toàn thân tổ hợp và khôi phục như ban đầu.
Chỉ cần không có áp bách đến cực hạn, tinh thần hắn sụp đổ, thân thể thương thế đều có thể khôi phục, không vẫn lo lắng sẽ có di chứng.
- Muốn giết lão đại của ta, lá gan của ngươi thật ghê gớm.