Vô Tận Đan Điền

Chương 1600: Thất phẩm thiên vân khu tu sư (2)



- Hỏa Diễm Thần Điện...

Nhiếp Vân cau mày.

Tuy trước kia có nghe nói qua, biết rõ Thất Tâm Long Châu có khả năng đang nằm trong Hỏa Diễm Thần Điện nhưng hắn hoàn toàn không biết gì về nơi này, trên tấm vải cũng không ghi vị trí cụ thể.

- Bỏ đi, tiểu Long khẳng định biết rõ, trở về hỏi liền biết!

Suy nghĩ một hồi Nhiếp Vân mỉm cười lắc đầu.

Hắn không biết gì về Cửu Tiêu Long Cung, tiểu long đã từng là Long Hoàng khẳng định biết biết không ít, hiện tại xác định Thất Tâm Long Châu đang nằm trong Hỏa Diễm Thần Điện, tất cả chỉ còn kém cơ hội mà thôi.

- Chẳng lẽ thứ này chính là Tỏa Long Giản?

Cẩn thận nghiên cứu một hồi, phát hiện trên tấm vải không còn tin tức nào khác, lúc này Nhiếp Vân mới thu nó lại, đôi mắt nhìn vào một vật phẩm.

Tỏa Long Giản, nó dài tới ba thước, phía trên có vòng xoáy giam dữ cự long, cự long giãy dụa muốn bay nhưng đáng tiếc bị giam cầm không thể bay đi được.

Tỏa Long Giản này chính là tiên khí tuyệt phẩm, thậm chí cấp bậc của nó còn không dưới đầu thương của Nhiếp Vân.

- Là đồ tốt, vì sao khu tu sư hiệp hội lại có bảo bối lợi hại như thế, vì sao Tu La này biết rõ tin tức như thế?

Cẩn thận vuốt ve thanh Tỏa Long Giản này, hắn sinh ra nghi hoặc không nhỏ.

Bảo bối lợi hại như vậy, theo đạo lý tiền tài không lộ ra ngoài, khu tu sư hiệp hội không nên nói cho kẻ khác biết ah, tình huống bây giờ chẳng những Tu La biết rõ, ngay cả Hữu Phong Các chủ lại biết được, cũng biết rất rõ ràng, khu tu sư hiệp bảo hộ tin tức quá kém.

- Khoáng thạch này ẩn chứa khí tức làm pháp quyết vô danh vận chuyển nhưng nó quá mức bạc nhược yếu kém, cũng không có bao nhiêu tác dụng với ta, xem ra phải đi thành thị dưới mặt đất nhìn xem, không biết tìm được đầu mối gì hay không.

Hắn lấy khoáng thạch lấy được trong tiểu viện của hắc y nhân Hữu Phong Các chủ nghiên cứu một chút, Nhiếp Vân biết rõ bên trong ẩn chứa khí tức đặc thù quá ít, đã không có tác dụng quá lớn với hắn cho nên không ấp thu.

Chuyện này có quá nhiều cổ quái làm hắn càng ngày càng hồ đồ.

Trong nội tâm đã có quyết định, Nhiếp Vân rời khỏi Bắc Đẩu tinh cung, hắn tìm đúng phương hướng bay về hướng thành thị dưới mặt đất

Lần thứ ba tới đây đã quen việc dễ làm, hắn nhanh chóng tìm tới tiểu viện của hắc y nhân.

- Bẩm đại nhân, đã chết!

Còn chưa tiến vào trong tiểu viện đã cảm thấy trong đó có người, hắn dừng bước và không ngừng nghe ngóng.

- Chết? Kiểm tra thương thế một chút là kẻ nào giết?

Ngay sau đó có âm thanh lạnh lùng vang lên.

- Bẩm đại nhân, vết thương của hắn bóng loáng chỉnh tề, bị người ta dùng một chiêu chặt đầu, không có chút năng lực phản kháng, nói rõ thực lực của người này rất mạnh, ít nhất cũng đạt tới Thánh Tiên!

- Về phần miệng vết thương không lưu lại dấu vết gì, tạm thời tra không ra manh mối.

Giọng nói đầu tiên vang lên.

- Cường giả cấp bậc Thánh Tiên sao? Cả thành Long Hoàng có nhiều người đạt cảnh giới này, rốt cuộc là ai?

Lời nói mang theo ngữ khí lạnh lùng trầm thấp, dường như trong đó ản chứa sát ý đáng sợ.

- Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?

- Không thế nào xử lý!

- Ngươi ở tại chỗ này, tiếp tục duy trì Hữu Phong Các vận chuyển, hơn nữa truyền tin tức khu tu sư hiệp sẽ có được tiên khí tuyệt phẩm Tỏa Long Giản ra ngoài.

Lời nói kia lạnh lùng phân phó.

- Vâng, đại nhân!

Giọng nói đầu tiên ra lệnh không cho phép cự tuyệt.

- Chỉ cần thả tin tức này ra ngoài khẳng định có người đi tìm khu tu sư công hội phiền toái, một khi xuất hiện cường giả, chúng ta có thể mượn đao giết ngươi, cũng trảm thảo trừ căn công hội ra khỏi thành Long Hoàng!

Lời nói vô cùng lạnh lùng.

- Đại nhân, thuộc hạ có nghi vấn không biết có nên nói hay không!

- Nói!

- Nếu Long Hoàng đại nhân đã xuất thủ qua với Khu Tu Tháp, mà Khu Tu Tháp cũng không có tỏ vẻ, vì sao chúng ta không trực tiếp diệt luôn cái gọi là khu tu sư công hội đi? Còn phải phiền toái nhiều như thế?

- Ngươi biết cái gì! Thanh Long hoàng đại nhân đã xuất thủ với Khu Tu Tháp nhưng về sau một người cao tầng Khu Tu Tháp tới đại chiến với Long Hoàng một hồi, Long Hoàng đại nhân đại bại mà về, tuy chuyện này giữ kín không nói ra, chỉ cần là cao tầng, mỗi người cũng biết Long Hoàng có hại chịu thiệt, bằng không hắn làm sao có thể cho phép những người kia tiếp tục lưu lại khu tu sư công hội chứ?

Người kia tiếp tục nói, hắn nói ra bí mật trọng đại.

- Long Hoàng lại bại... Người nọ rốt cuộc là ai? Lợi hại như vậy...

Người hỏi lời này hiển nhiên sùng bái Thanh Long hoàng rất mạnh, nghe được hắn thất bại có chút không dám tin tưởng, qua một hồi liền hỏi tiếp:

- Ta còn có nghi hoặc, Khu Tu Tháp không có xung đột lớn với Long tộc chúng ta, vì sao Long Hoàng lại diệt sát bọn chúng?

- Ta... Ta cũng không biết, dường như ta nghe người khác nói qua, liên lụy tới bí mật thượng cổ, dường như Khu Tu Tháp thành Long Hoàng nắm giữ cái gì đó của Thanh Long hoàng, từ đó Long Hoàng mới tức giận không tiếc ra tay... Đương nhiên những chuyện này chỉ là lời đồn, ngàn vạn không nên nghe tin đồn thất thiệt, bằng không thì chết mà không biết chết như thế nào.

Lời nói lạnh lùng lại bàn giao một lần nữa.

- Được rồi, đừng bát quái ở nơi này, ngươi tiếp tục ngụy trang thành có Hữu Phong Các chủ, ở lại nơi này đi, ta đi trước, nếu như có cường giả tới phải lập tức đưa tin cho ta biết.

- Yên tâm đi đại nhân!

Người kia trả lời chắc chắn.

- Ân!

Lời nói lạnh lùng thỏa mãn gật gật đầu, hắn quay người rời khỏi tiểu viện.

- Thanh Long hoàng, Khu Tu Tháp, Long tộc... Cùng xem một hồi!

Sau khi tiêu hóa tin tức của hai người, Nhiếp Vân nhắc lại một lần, lúc này hắn theo sát người vừa rời đi.

Người có lời nói lạnh lùng là trung niên nhân, trên vai mang theo huy chương giống như răng nanh, trước ngực có miếng hộ tâm còn lớn hơn những hộ vệ giáp đen hắn gập được gấp hai lần, phía trên còn có đầu rồng màu xanh.

- Thanh Long Giáp Tướng, hơn nữa còn là tướng lãnh nhất đẳng.

Sau khi sử dụng thiên nhãn nhìn rõ dung mạo của người này, nội tâm Nhiếp Vân có suy nghĩ.

Lúc đến, Hắc Long Thánh Tôn đã giới thiệu với Nhiếp Vân, người có quần áo chế thức này là tưởng lãnh nhất đẳng của thành Long Hoàng.

Tướng lãnh cao cấp của Thanh Long nhất tộc xuất hiện tại chợ đêm, việc này không nói nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.