Nhiếp Vân ngụy trang thành Kim Cương Yêu nhân, bộ dáng cực kỳ tương tự Nhân loại, vô luận hình thể thân cao hay khí chất đều có chút tiếp cận, chỉ là thân thể thoạt nhìn cường tráng hơn Nhân loại rất nhiều.
Kim Cương Yêu nhân, ban đầu ở Phàm giới lẫn vào quốc gia Yêu nhân cũng gặp được qua, cảm thấy loại Yêu nhân này thân thể cùng hắn có chút tương xứng, như vậy mặc dù chiến đấu cũng sẽ không lộ ra sơ hở.
- Bắt lấy hắn!
Đang chậm rãi đi về phía trước, đột nhiên một thanh âm la lên, ngay sau đó tiếng bước chân trầm trọng cấp tốc từ phía sau lưng truyền đến, bay thẳng hậu tâm của hắn.
Bước chân nhanh đến cực điểm, mới nghe được thanh âm liền đi tới sau lưng, tựa hồ cũng không phải cố ý xông tới, mà là bị người phía sau đuổi theo nóng nảy, hoảng hốt chạy bừa.
Thân thể xoay chuyển, bàn tay nhẹ nhàng vẽ một cái!
Lạch cạch!
Một đạo lực lượng Hỗn Nguyên xoắn tới, người cấp tốc vọt tới bị hắn chấn nhẹ, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.
- Tốt!
Chiêu thức ấy cũng không hiển lộ tu vi, dùng hoàn toàn là xảo kình, lực lượng xông tới của đối phương biến thành xoay lực, chỉ bằng vào chiêu thức ấy, mặc dù không biểu hiện thực lực, cũng để cho người biết rõ thiếu niên trước mắt này khống chết lực lượng đã đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.
- Ngươi cái tiểu tặc này, dám trộm đồ vật của tiểu thư, thực là muốn chết!
Một thanh niên đi tới trước mặt gia hỏa ngã xuống đất, một quyền nện tới, máu tươi chảy ròng.
- Được rồi, để cho hắn đi thôi, cũng không có tổn thất gì!
Ngay sau đó một thanh âm ngọt ngào vang lên, lập tức một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi đi tới.
Nữ nhân này thoạt nhìn cực kỳ thanh tú, trên mặt có hai má lúm đồng tiền, dung mạo xinh đẹp, mái tóc đen nhánh khoác trên vai, theo gió bay múa, để cho mọi người chung quanh nhìn say mê.
Quốc gia Yêu nhân, nữ hài bình thường đều cao lớn thô kệch, mặt dữ tợn, ôn nhu xinh đẹp giống như vậy, cơ hồ rất ít gặp được, ngay cả Nhiếp Vân cũng cảm giác có chút kỳ quái.
- Tiểu thư cho ngươi đi, còn không nhanh cút!
Thanh niên nghe được phân phó không dám vi phạm, thả tiểu thâu kia ra.
- Đa tạ tiểu thư khoan hồng độ lượng...
Gia hỏa ngã xuống đất vội vàng bò lên, cũng không lau huyết dịch trên mặt, quay người bỏ chạy.
Lúc này Nhiếp Vân mới nhìn rõ ràng, nguyên lai thằng này là người Thất Xảo Yêu tộc.
Thất Xảo Yêu tộc, là một loại chủng tộc đặc thù trong quốc gia Yêu nhân, chủng tộc này dáng người thấp bé, sức chiến đấu không cao, am hiểu trốn chạy để khỏi chết, thân thể linh hoạt, thích hợp làm một ít ngành nghề có kỹ thuật cao!
Rất nhiều kiến trúc, vật phẩm trang sức của quốc gia Yêu nhân đều là chủng tộc này xây dựng, rèn luyện thành, một ít Thất Xảo Yêu nhân lợi hại, trình độ đúc khí cơ hồ có thể so với luyện khí đại sư của Nhân loại.
Những Thất Xảo Yêu nhân này đối với quốc gia Yêu nhân có cống hiến to lớn, nhưng nếu như không đi chính đạo, cũng cực kỳ đáng sợ, giống như tên này, học tập trộm cắp chi thuật, tuy không cách nào so sánh được thiên phú Thần Thâu, nhưng trộm người bình thường tuyệt đối là hảo thủ!
Loại người này trộm đồ bình thường đều quan sát kỹ, một khi ra tay cơ bản đều có thể thực hiện được, bây giờ lại bị đuổi đến cùng đường...
Nhiếp Vân nhịn không được nhìn về phía vị tiểu thư kia.
Vừa vặn vị tiểu thư này cũng nhìn qua hắn.
- Vị bằng hữu kia dùng lực thật tinh diệu! Tại hạ Tuyết Tĩnh Nhi!
Nhiếp Vân đưa bàn tay tới, nhẹ nắm thoáng một phát lập tức thu trở về.
Chứng kiến động tác của hắn, trong mắt nữ hài hiện lên vẻ hiếu kỳ.
Nàng vẫn tương đối tự tin với dung mạo của mình, người bình thường đối mặt nàng, cơ bản đều nhìn nhiều vài lần, thậm chí muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi, nhưng người trước mắt này, ánh mắt thuần khiết, tự hồ sợ mình có bệnh truyền nhiễm, làm cho nàng có chút kỳ quái.
Bất quá, tia kỳ quái này chỉ là lóe lên rồi biến mất.
- Tiểu thư, chúng ta nhanh một chút, bằng không thì để cho Chu Tu đại nhân sốt ruột chờ, chúng ta sẽ bị mắng cho àm xem!
Sau lưng nữ hài có một lão giả đi tới, cúi đầu nói.
- Ân! Đa tạ ngươi mới vừa rồi giúp ta bắt lấy tên trộm kia, ta có việc, sau này còn gặp lại!
Nữ hài cười ôm quyền, nhấc chân đi xa.
- Ha ha!
Đối với nữ hài cởi mở, Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng, con mắt rơi vào trên người lão giả mới vừa rồi kia.
Bằng vào nhãn lực của hắn, có thể liếc nhìn ra tu vi của lão giả này.
Thánh Tiên cảnh đỉnh phong!
Một hộ vệ lại là cao thủ như thế, chỉ sợ tiểu thư này địa vị không đơn giản.
Bất quá, đơn giản hay không với hắn mà nói cũng không có gì, lần này tới mang theo nhiệm vụ, rất nhiều chuyện vẫn là ít xuất hiện cho thỏa đáng.
Nhận thức Tuyết Tĩnh Nhi tiểu thư, với hắn mà nói chỉ là sự việc xen giữa, cũng không có gì.
Dọc theo bờ sông tiếp tục đi về phía trước, một đường giống như ngắm cảnh du lịch, quan sát bốn phía.
Hắn quan sát cũng không phải rảnh rỗi ngắm cảnh, mà là nhìn xem kết cấu của Yêu Hoàng thành, vạn nhất ăn cắp Linh Hồn chi khí không thành, cũng phải lưu lại đường lui.
Một đường vừa đi vừa nghe ngóng, gần nửa ngày sau, lúc này mới đi đến trước mặt Khu Tu tháp.
Khu Tu tháp ở Yêu Hoàng thành đẳng cấp cao hơn Quỷ Hải Thành không ít, vừa đến trước mặt liền mang theo khí tức sâm nghiêm, để cho người không tự chủ được thần phục.
Một vạn Đại Đạo, Yêu nhân khống chế bảy ngàn, nắm giữ còn nhiều hơn Nhân loại, nhìn Khu Tu sư chỉnh thể của Thiên Địa Lục Đạo, số lượng Yêu nhân là hơn xa Nhân loại.
- Khu Tu tháp trọng địa, người không có phận sự không cho phép tiến vào!
Vừa tới trước cửa, liền có hai binh sĩ từ trong tháp đi ra.
Hai binh sĩ đều là tu vi La Tiên cảnh, trong tay cầm trường thương, lưng thẳng tắp, tựa hồ đối với bọn hắn mà nói, làm hộ vệ của Khu Tu tháp là sự tình rất tự hào và quang vinh.
- Ta là Khu Tu sư từ nơi khác tới, muốn bái phỏng người phụ trách của phân bộ!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Bái kiến người phụ trách phân bộ? Người phụ trách là ngươi muốn gặp là gặp sao? Gia hỏa không biết trời cao đất rộng, không biết từ nơi nào làm ra thân phận Khu Tu sư, liền cho rằng người nào cũng có thể thấy sao? Nực cười!
Hộ vệ còn chưa kịp nói, đột nhiên một tiếng cười lạnh vang lên, một thân ảnh từ phía sau đi tới.
Người tới là nữ hài, thân thể cao gầy gợi cảm, áo da bó sát người, triển lộ ra dáng người linh lung hấp dẫn, tú mục đen nhánh nhìn về phía Nhiếp Vân, mang theo khinh miệt.